"Có những bộ lạc ở bên ngoài rừng rậm. Tổng cộng có mười bộ lạc. Mỗi con đực hoặc cái có sức mạnh động vật đạt cấp 12 đều có thể thành lập một bộ lạc. Tuy nhiên, ngoại trừ bộ lạc triều Vương ra, các bộ lạc khác đều có quy mô không lớn, ở chỗ chúng ta, bộ lạc triều Vương là bộ lạc hùng mạnh nhất, do một loài động vật có sức mạnh cấp 12 sáng lập nên, đã kéo dài trên vạn năm rồi, nhưng tới hiện tại, các bộ lạc khác không có nam hoặc nữ có sức mạnh động vật cấp 12. Ngoài bộ lạc, có những nhà thám hiểm không tham gia bộ lạc, tức là những người như chúng ta, những người không thuộc về bất kỳ nơi nào, nhưng có thể đi đến bất cứ nơi nào để thám hiểm hoặc sinh sống.”
Lôi Cách giới thiệu mọi thứ bên ngoài với Dương Văn Thư, vô cùng chi tiết, Dương Văn Thư vừa lắng nghe vừa gật đầu, sau đó tò mò nói với Lôi Cách: “Chúng ta sẽ đi đâu tiếp theo?”
“Lần thám hiểm này chúng ta lấy được rất nhiều bảo vật, chúng ta đang định đến bộ tộc triều Vương đổi lấy tài nguyên, nhà của ta cũng thuộc bộ tộc triều vương, nhưng ta không thuộc sự quản lý của bộ tộc triều vương."
Bộ lạc hiện tại được điều khiển bởi ba con đực có sức mạnh động vật cấp 12, các giống đực thuộc sự quản lý của bộ lạc phải tuân thủ rất nhiều quy củ, hơn nữa phải nộp tất cả những món đồ tốt lên, trở thành một nhà thám hiểm như anh thì tốt hơn, nhưng mà... Lôi Cách không biết liệu cô gái thanh tú và mềm mại này có thích loại hình này sinh sống ở khắp mọi nơi giống anh hay không.
Nếu cô không thích thì... Lôi Cách khẽ cắn răng, nếu Dương Văn Thư thực sự không thích, anh sẵn sàng đi cùng cô và định cư trong bộ lạc.
“Vậy thì ta sẽ về nhà với Lôi Cách!”
Trong giọng điệu của Dương Văn Thư tràn đầy sự ỷ lại, sau lần đầu tiên nhìn thấy Lôi Cách, dường như cô đã coi anh là người thân nhất của mình, đối với việc này, đương nhiên là Lôi Cách cực kỳ vui mừng.
“Trong bộ lạc có rất ít nữ giới, cho dù nàng ở đâu, nàng cũng có thể nhận một cuộc sống tốt đẹp… Nàng có nhớ tên mình là gì không?”
Lôi Cách nghĩ rằng Dương Văn Thư đã quên rất nhiều thứ nên không có chỗ nào để, dáng vẻ không biết cái gì của cô, khiến Lôi Cách cảm thấy hình như mình đang lừa gạt giống cái.
"Ta... Được gọi là… Văn Thư. Lôi Cách gọi ta là Thư Thư, được không?"
Dương Văn Thư giả vờ suy nghĩ một chút, nếu cô nói rằng bản thân không nhớ tên mình là gì, người đàn ông này nhất định sẽ đặt cho cô một cái tên, để dùng tên của chính mình, Dương Văn Thư vẫn nên giả bộ như cô không quên tên của mình!
"Thư Thư, nàng là một giống cái hiếm hoi, khi đến bộ lạc nhất định sẽ có rất nhiều người thích nàng. Đến lúc đó, nàng vẫn sẽ ở bên cạnh ta chứ?"
Lôi Cách nhìn Dương Văn Thư, cảm thấy có chút không chắc chắn, dù sao thì giống cái thật sự rất quý giá, ngay cả khi con cái lớn lên với màu da đen khỏe mạnh cũng được rất nhiều con đực ưa thích, hầu như con cái nào cũng có hơn mười bạn tình. Sức mạnh của anh chỉ mới cấp tám, mặc dù không thấp, nhưng thật sự đủ tư cách để ở với một người phụ nữ xinh đẹp như vậy à?
Anh vẫn không biết cô có sức mạnh động vật hay không, nếu có thì Dương Văn Thư càng quý giá hơn.
Nhìn thấy cô gái mỏng manh yếu ớt ngất đi ở nơi đó, không bị bỏng một chút nào, chắc cô cũng có năng lực của lửa, đúng không?
Bây giờ Lôi Cách mới nhận ra Dương Văn Thư có sức mạnh động vật, nếu cô có thể ngủ ở trong dung nham suốt thời gian đó, thì chắc chắn là cô có sức mạnh của lửa, nếu không đã bị thiêu chết giống những phụ nữ bình thường rồi!
"Tại sao Lôi Cách lại hỏi cái này? Chàng đã cứu ta, ta sẽ đi theo chàng"
Dương Văn Thư cười nhẹ, nhìn vẻ mặt Lôi Cách có chút kỳ lạ, cô nghi ngờ liếc anh.
Lôi Cách đang nghĩ về điều gì?
“Nàng có sức mạnh động vật không, Thư Thư?”
Lôi Cách vẫn hỏi lại, mặc dù trong lòng anh rất chắc chắn, đối với một cô gái không có sức mạnh động vật, anh vẫn có thể tự tin một chút, nhưng đối với một chút giống cái có sức mạnh thú vật, Lôi Cách sẽ không chắc chắn lắm.
Những con cái xinh đẹp và có sức mạnh như vậy sẽ bị con đực tranh cướp rất ghê gớm!
Nhưng nếu biết Dương Văn Thư có sức mạnh động vật, trong lòng Lôi Cách càng vui vẻ, điều này có nghĩa là Thư Thư có thể đồng hành cùng anh lâu hơn, không cần lo đến lúc một trăm năm là phải chia tay nhau!
"Có chứ, chỉ là trình độ không cao, mới có cấp ba..."
Dương Văn Thư đỏ mặt, sau đó mở miệng nói tiếp: "Ta còn chưa đến hai mươi tuổi, sau này nhất định sẽ tiến bộ, chắc chắn có thể đồng hành cùng Lôi Cách thật lâu!"
Tuổi thọ của Lôi Cách là khoảng một nghìn năm, và sức mạnh động vật hiện tại của Dương Văn Thư, nó có thể khiến cô sống thêm ba bốn trăm năm, nhưng sau khi tìm được các nguồn năng lượng khác, cô sẽ nhanh chóng thăng cấp.
"Ta không bận tâm về điều này. Ngay cả khi nàng không có nó, ta sẽ đi cùng nàng, nhưng khi biết Thư Thư cũng có, ta thật sự rất vui mừng."
Lôi Cách xoa tóc Dương Văn Thư, trong lòng rất hạnh phúc, đặc biệt là khi anh nhìn thấy dáng vẻ ỷ lại như thế này của Dương Văn Thư, trái tim Lôi Cách tê dại, hận không thể để cô gắn vào người mình luôn mới tốt.
Xoa mái tóc của Dương Văn Thư, trong lòng anh mềm nhũn, đáy mắt hiện lên vẻ trìu mến, vô cùng mạnh mẽ.
“Nhân lúc trời còn sáng, chúng ta đi nhanh thôi. Rừng rậm Liệt Hỏa không lớn, trong khoảng ba ngày là chúng ta có thể đi ra ngoài, Thư Thư, náng có thể cưỡi lên người ta, như vậy sẽ nhanh hơn."
Hình thú của Lôi Cách là một con báo, sức mạnh là kim. Sau khi được biến đổi thành hình thú, anh được gọi là hổ có cánh. Móng vuốt của Lôi Cách có thể biến thành kim loại và cắt xuyên được bất cứ thứ gì. Khi leo núi và cây cối đều không có vấn đề. Là một con báo, tốc độ của Lôi Cách nhanh vô cùng, nhưng khi có thêm một giống cái nhỏ đang ngồi trên người anh, Lôi Cách cần phải bước đi ổn định, chậm lại chậm lại một chút!
“Ngồi ở trên người chàng à?”
Dương Văn Thư đỏ mặt, xấu hổ gật đầu, sau đó bị Lôi Cách dẫn đến trước mặt các bạn đồng hành của anh.
Dương Văn Thư mới hiểu ra, những người đó không phải thuộc hạ của anh, đây đều là nhà mạo hiểm, nhưng sức mạnh của Lôi Cách là cao nhất, vì vậy anh trở thành đội trưởng, khi quay về bộ lạc, phân chia chiến lợi phẩm xong, bọn họ sẽ tách ra.
“Giống cái xinh đẹp, đội chúng tôi rất hoan nghênh cô!”
“Đây là lần đầu tiên tôi thấy một giống cái xinh đẹp như vậy. Vẻ đẹp của cô có thể làm lu mờ cả mặt trời và mặt trăng!”
Đội ngũ gần hai mươi người, tất cả đều là nam giới, khi họ nhìn vào Dương Văn Thư, ánh mắt nhìn thẳng tắp, mọi người cực kỳ nhiệt tình, trên toàn bộ đại lục này giống cái là bảo vật quý giá nhất, bọn họ sẽ không mang tâm tư xấu xa, ngoại trừ lúc theo đuổi đối phương, muốn biến người kia thành bạn tình của mình.
Đương nhiên là… Chỉ dám nghĩ da^ʍ một chút thôi, ở đây còn có Lôi Cách sở hữu sức mạnh cấp 8 đấy, nhìn thấy Lôi Cách nắm tay Dương Văn Thư, bọn họ đương nhiên sẽ nghĩ rằng Lôi Cách đã thành công trở thành bạn tình của giống cái nhỏ.
“Đi thôi, mọi người đều biến về hình thú, nhanh lên đường thôi!”
Đương nhiên là Lôi Cách không muốn nhìn thấy nhiều con đực lịch lãm nói những điều tốt đẹp ở trước mặt Dương Văn Thư, vì vậy anh giữ vẻ căng thẳng, bảo những con đực kia trở về hình thú, bản thân anh cũng thay đổi, biến thành một con báo đẹp trai.