Lúc này Dương Văn Thư đang cực kỳ khϊếp sợ.
Tại sao nàng lại bị kinh ngạc à?
Bởi vì nàng phát hiện trên thế giới này, vậy mà lại có một nơi như thế này, ĐM, hóa ra nam nhân chính là người sinh con!
Sau khi nghe thấy những thông tin về thế giới tiếp theo do hệ thống cung cấp cho mình, trong lòng Dương Văn chỉ có một suy nghĩ, đó là – Ôi trời ạ! Nữ nhi như chúng ta cuối cùng cũng có thể xoay người trở thành người làm chủ rồi!
Từ xưa tới nay, nam tử có thể lấy ba vợ chính và bốn vợ lẽ, mãi đến khi cải cách và mở cửa, lúc đó mới thực sự bắt đầu chế độ một vợ một chồng, nhưng đất nước họ đã có truyền thống 5000 năm, đều là con trai lớn hơn con gái!
Nhưng ở nơi đây, chắc chắn chỗ này chính là thiên đường cho tất cả những người theo chủ nghĩa nữ quyền, ở khu vực này, nữ nhân có thể lấy ba vợ, bốn thê thϊếp, người nữ làm chủ bên ngoài còn nam tử sẽ làm chủ trong nhà, không có bốn quyển sách linh tinh như [điều răn của nữ nhi] hay [quy tắc của nữ nhi].
Ở chỗ này chỉ có bốn cuốn là "Điều răn của con trai" và "Quy tắc của con trai", được dành cho các nam nhân!
Bây giờ Dương Văn Thư chỉ muốn ngửa mặt lên trời cười một hơi thật dài, tiện thể chống hai tay lên hông rồi dùng hành động bày tỏ tình yêu với thế giới lần này.
“Ký chủ, hiện tại tâm trạng của cô đang dao động khá nhiều.”
Âm thanh điện tử dễ thương của hệ thống lại xuất hiện trong đầu Dương Văn Thư.
"Hệ thống, tôi chỉ hơi tò mò về thế giới lần này thôi, thế mà lại để cho nam tử sinh con! Sau này cậu phải sắp xếp những thế giới như thế này cho tôi nhiều hơn nữa, lần đầu tiên, một người nam tử phải chịu đau, sau đó một người con trai sẽ phải sinh con, vân vân, quả thực là quá sung sướиɠ luôn."
"..."
"Ký chủ đã kích hoạt nhiệm vụ trên thế giới thứ mười sáu, công lược người con trai thứ hai của Hầu phủ, độ yêu thích đạt 20%, khen thường 1000 tích phân."
Sau thế giới lần trước, tích phân của Dương Văn Thư đã lên tới 213,000, sau khi đi công lược thêm vài vị diện nữa, nàng có thể đi đổi một phương pháp công lược khác.
Trong lòng Dương Văn Thư khẽ cười, tốt nhất là nên công lược thêm vài người nữa, như vậy sẽ được nhiều tích phân hơn!
Tuy nhiên, Dương Văn Thư đã suy nghĩ về kế hoạch công lược trong thế giới lần này rất lâu, bởi vì trong thời đại này, nam nhân không bước ra khỏi cổng nhà bao giờ cả, và điều quan trọng nhất là, bọn họ coi trọng trinh tiết rất mạnh, tương tự như những người con gái trong thời cổ đại, ở đó, nếu phát hiện ra tình cảm mờ ám nào đó, họ đều bị dìm xuống ao!
Hơn nữa, người mà Dương Văn Thư cần phải giải quyết, theo cái nhìn
của Dương Văn Thư, đơn giản chỉ là bi kịch của một bộ đồ ăn cộng với một bộ ấm thôi...
Bản thân là con trai thứ hai trong Hầu phủ, đáng lẽ hắn phải được gia đình sủng ái, nhưng bên trên hắn vẫn còn một người ca ca, là con của vợ cả, ở dưới cũng có một vị đệ đệ, vừa xinh đẹp vừa được chiều chuộng, do vợ lẽ sinh ra.
Đúng, chính là từ xinh đẹp!
Dương Văn Thư nhìn bức ảnh do hệ thống gửi đến, suýt chút nữa đã đâm mù mắt của mình!
Một tên nam nhân trông mỏng manh trước gió, yếu đuối đến mức này!
Bọn con trai!
Thời kỳ đó, thẩm mỹ ở đây hoàn toàn khác với hiện đại, xét cho cùng, nữ nhân vẫn được coi trọng hơn, vì vậy nam tử đều coi sự mềm mại là vẻ đẹp, vì vậy con trai đầu và con trai thứ của Hầu gia đã trở thành ngoại lệ trong khuôn mẫu mềm mại này.
Hai người bọn họ đều đi cùng mẫu thân của mình, người con trai đầu Liễu Thuấn Ninh thì không sao, dáng người cao khoảng 175, dáng người mảnh khảnh, yếu ớt, tuy lúc trưởng thành không có chút nữ tính nào nhưng khí chất dịu dàng khiến hắn ta có một vẻ trung tính chỉ có ở người cổ đại.
Có những người thích loại nam nhân như thế này.
Nhưng người con thứ Liễu Khanh Ninh lại khốn khổ hơn.
Hắn cao khoảng 1m80 và có thân hình tương đối cường tráng... Ừ, theo ý kiến
của Dương Văn Thư, so với những người mẫu hay huấn luyện viên thể hình hiện đại, hắn thật sự không rắn chắc lắm, chỉ là Liễu Khanh Ninh không mảnh mai như phụ nữ hiện đại thôi.
Nếu để khuôn mặt kia ở thời hiện đại, phải gọi là đủ tố chất của tổng tài bá đạo, lông mày bay lượn, đôi mắt sâu như bầu trời đầy sao, sống mũi cao thẳng, đôi môi hơi mỏng, ngũ quan như được dao kéo điêu khắc, trong mắt Dương Văn Thư, dù cô đã nhìn đủ những người khác phái đẹp trai, nhưng cô vẫn phải khen ngợi vô cùng.
Nhưng trong thời đại nữ nhân được coi trọng thế này... Liễu Khanh Ninh lại trưởng thành với hình dạng như thế này, vì vậy hắn có một danh hiệu - người nam nhân xấu xí nhất thế giới!
Bởi vì chủ nhân của Hầu phủ, cũng chính là mẹ của Liễu Khanh Ninh, thấy phu quân đầu tiên mà bà ta lấy vậy mà lại sinh ra một đứa trẻ xấu xí như thế, hơn nữa, mấy năm nay đều không thể sinh được đứa con gái nào, liền quyết định để ông ấy bị thất sủng.
Và sau đó... Không còn sau đó nữa.
Phu quân chính thức thất sủng, đương nhiên là đã bị gϊếŧ bởi những thê thϊếp được sủng ái và nhóm lang quân sống trong hậu viện, lúc đó Liễu Khanh Ninh mới 5 tuổi.
Kết quả là Liễu Khanh Ninh đã có một cuộc sống của những tên thiếu gia tệ hại ở thời cổ đại, hắn không có địa vị gì trong Hầu phủ, ngay cả những người hầu có một chút địa vị trong Hầu phủ cũng có thể đánh và mắng chửi Liễu Khanh Ninh tùy ý.
Khi hắn mười hai tuổi, người duy nhất trong gia đình tốt với Liễu Khanh Ninh, đó là con của vợ cả trong hầu phủ, đã xuất giá.
Bởi vì Liễu Thuấn Ninh cũng đã mười tám tuổi rồi, trong thời đại này, hắn ta cũng được coi là một tên nam nhân không được gả ra ngoài, tuy thời đại này lấy sự mềm mại để đánh giá vẻ đẹp, mặc dù Liễu Thuấn Ninh không phải là một người đẹp trai trong thời đại này, nhưng hắn ta cũng không phải là xấu xí.
Hơn nữa tính tình của Liễu Thuấn Ninh vừa anh tuấn lại nhã nhặn, vẫn có người thích kiểu này, nhờ đó, đã khiến cho con gái của một vị quan to nhất nhị phẩm trong triều coi trọng, cưới hắn ta làm phu quân chính thức.
Theo lý thuyết, một người con cả của hầu phủ gả cho nữ nhi dòng chính của quan viên nhị phẩm, đó cũng được coi là một cuộc hôn nhân thấp kém rồi, nhưng không có cách nào cả, con của vợ cả và con trai thứ hai đều quá nổi tiếng, gả được ra ngoài đã tốt lắm rồi!
Không còn cách nào cả, mọi người, ai cũng thích người đẹp thôi!
Người duy nhất trong gia đình đối xử tốt với Liễu Khanh Ninh đã đi mất rồi, trong Hầu phủ tràn đầy sói và hổ này, chỉ còn lại có một mình Liễu Khanh Ninh, mọi người có thể tưởng tượng được Liễu Khanh Ninh đã có một cuộc sống như thế nào.
Không đủ cơm ăn áo mặc, bị người ta đuổi đến một nhà nhỏ hẻo lánh thì cũng thôi đi, còn thường bị các người con trai, con gái của thϊếp thất được sủng ái trong gia đình đánh đập, mắng nhiếc.
Một năm sau, sau khi phu quân mới của Hầu phủ vào cửa, cuộc sống của Liễu Khanh Ninh càng thêm tồi tệ, thậm chí hắn còn không thể giữ được danh hiệu con trai thứ, hoàn toàn bị biến thành nô ɭệ trong Hầu phủ.. .
Kết thúc này, khi nhìn thấy nó, Dương Văn Thư chỉ cảm thấy đau lòng.
Không biết vì sao, Dương Văn Thư cảm thấy Liễu Khanh Ninh này cũng là một trong những người đàn ông mà nàng đã công lược trước đây, nàng cảm thấy rất quen thuộc, trong suy nghĩ của Dương Văn Thư, đây là nam nhân của nàng, không có chỗ cho người khác bắt nạt hắn!
"Hệ thống! Đây là hướng dẫn công lược nhanh chóng, hãy để những người hầu của Hầu gia thảo luận với ta trước mặt hắn. Về phần thân phận của ta, hãy lấy danh tính là con gái trực hệ của quan chức cấp ba, lần này là Trạng Nguyên của khoa thi mới đi!”
Dương Văn Thư điều chỉnh dáng vẻ và diện mạo của chính mình một chút, lần này nàng sẽ đi đến nơi phụ nữ được coi trọng, nếu dùng thân thể hiện đại để đi đến đó, vậy thì khỏi phải nói, những người khác sẽ bàn luận là - nữ nhân này làm sao lại giống nam tử như vậy!
Vì vậy, Dương Văn Thư đã điều chỉnh chiều cao của mình thành 182... Nàng không thể thấp hơn những người nam nhân khác được!
Vẻ ngoài... Phải chính trực!
Phải mạnh mẽ!
Trông thật cao lớn!
Để cho mọi người nhìn sơ qua là biết, nữ nhân này thật sự là người tình đẹp nhất trong đôi mắt và giấc mộng của tất cả nam nhân!
Nàng còn chuẩn bị thêm một vài bức chân dung và kêu những người hầu sai vặt đó đưa đến Hầu phủ để truyền tin, nàng không thể tin rằng Liễu Khanh Ninh, người chưa bao giờ tiếp xúc với nữ nhân lại không động lòng!