Hội thảo giao lưu có rất nhiều sinh viên đa quốc gia, nhưng chỉ có mấy người Skay là tràn ngập địch ý.
Giờ phút này nơi phát ra tiếng cười chính là chỗ Skay ăn cơm.
Anh ta cầm di động, nhìn chằm chằm vào màn hình TV lớn trong nhà ăn, vừa cười, vừa đập bàn, giống như rất hưng phấn.
Thẩm Vu Quy nhìn sang, đã thấy trên TV là ảnh chụp một nam sinh.
Hình như anh ta vừa tắm rửa xong, gồng cánh tay lên, đang hướng về mặt gương, chụp lấy cơ bắp của anh ta, nhưng anh ta chỉ mặc một chiếc quần con…Dạng ảnh chụp này vừa nhìn liền biết là ảnh chụp cá nhân.
Trong di động của mỗi người, chắc chắn đều có một tấm ảnh như thé.
Người nào dám đảm bảo mình không có chút riêng tư gì?
Thẩm Vu Quy nhíu mày, buông đũa xuống.
Trước mặt Skay có một nam sinh, nhìn kỹ lại là người trong hình.
Anh ta tức giận, mặt đỏ bừng lên, dùng tiếng Anh để nói: “Sao anh lại làm như thế! Tôi cùng anh không oán không thù, anh vậy mà lại xâm nhập vào di động của tôi, còn…Anh lập tức xóa nó đi cho tôi!”
Skay lớn tiếng cười nhạo: “Anh khẩn trương cái gì? Tôi cũng chỉ có ý tốt muốn chào hỏi mà thôi!”
Anh ta lại giễu cợt với đám bạn của mình: “Mau nhìn cơ bắp của anh ta đi, haizz, thật nhỏ, ha ha, lại nhìn dưới háng anh ta xem, cái thứ đồ chơi kia cũng quá nhỏ? Ha ha ha ~”
Người nam sinh bị nhục nhã, trên trán nổi đây gân xanh.
Nhưng anh ta cao 1 mét 7, đứng trước mặt Skay lại giống như một học sinh tiểu học.
Anh ta nắm chặt tay lại thành quyền, vành mắt đều đỏ lên, hỏi: “Anh muốn gì mới có thể xóa ảnh chụp?”
Skay nhướng mày nói: “Không phải đại học Hoa Hạ của các người rất giỏi máy tính sao, không phải có rất nhiều cao thủ sao? Bây giờ để họ qua giúp anh xóa nó đi, không phải là tốt sao?”
Cả người nam sinh đều run rẩy.
Trong căng tin, không có người chế giễu.
“Tôi thử một chút!”
Có sinh viên khoa máy tính đứng ra, cầm di động thao tác một lúc, cuối cùng không bệnh mà dừng.
Skay giống như con gà chọi đá thắng, ngẩng đầu lên, cười nói: “Đây chỉ là một Fire Wall tôi làm ra trong lúc rảnh rỗi, làm sao, đại học Hoa Hạ các người không có ai có thể công phá được điện thoại di động của tôi sao?”
“Anh ta quá cuồng vọng rồi!”
Trần Tử Phàm buông đũa xuống, cũng cầm di động lên thử một chút.
Nhưng Skay là nghiên cứu sinh của Forrest, tuy Trần Tử Phàm rất giỏi máy tính nhưng không phải là đối thủ của anh ta.
Sinh viên đại học Hoa Hạ ở trong căng tin đều tức giận, bất bình, thảo luận công phá di động của anh ta hoặc là biện pháp khống chế Tv.
Nhưng một lúc cũng không có manh mối nào.
Có người nói: “Nếu như có học trưởng Vu Dương ở đây, nhất định không có vấn đề gì!”
Skay cười: “Tôi chỉ ngẫu hứng làm, các người còn làm như lâm vào đại địch, trình độ của đại học Hoa Hạ chính là như vậy sao?”
Anh ta nhún vai, nhìn bức ảnh trên màn hình Tv: “Ở đây không có ai giúp được anh ta sao? Hay là phải tìm thầy giáo đến? À gặp chuyện khó liền tìm thầy giáo, đây hẳn là cách làm của học sinh tiểu học?”
“…”
Thẩm Vu Quy không nhịn được nữa.
Cô lẳng lặng cầm di động của mình ra, lấy tóc che khuất mắt mình, ánh mắt trở nên sắc bén, khí chất trên người cô giống như thay đổi.
Lãnh khốc, tà mị, giống như nữ hoàng bóng đêm.
Mặc dù cô là hacker số 1, nhưng thật ra cô rất ít khi chủ động đi công kích người khác.
Nhưng lần này!
Hành động của Skay đã chạm đến phòng tuyến cuối cùng của cô!
Cho nên, cô sẽ dùng ineternet làm lưỡi dao sắc bén để Skay biết, đại học Hoa Hạ không dễ chọc!