Xe đến, anh ta lên xe, tài xế nhiệt tình chào hỏi: “Chào tiên sinh, chuyến xe XX đặc biệt phục vụ cho anh…”
Vẻ mặt Tề Húc Nghiêu giống như gặp quỷ: “Tại sao lại là anh?”
Tài xế không phải là ai khác, lại là nhân viên phục vụ.
Nhân viên phục vụ cũng sợ ngây người.
Duyên phận này!
Hôm nay anh ta thật đúng là không cố ý.
Cuối tuần không đi làm, vì cố gắng kiếm tiền, cuối tuần anh ta đi làm thêm.
Hôm qua mới đυ.ng hỏng xe mình, tổng giám đốc Phí vung tay lên, để cho anh ta mua một chiếc xe đắt tiền, nếu không, hôm nay anh ta cũng không thể lái chuyến xe đặc biệt này.
Anh ta nghĩ, ở trong khách sạn đều là người có tiền, tỷ lệ khách đi sẽ cao hơn, lại không nghĩ tới….
Tề Húc Nghiêu bị dọa đến mức muốn xuống xe, nhưng tay anh ta còn chưa đυ.ng vào tay nắm cửa, liền nghe thấy “cạch” một tiếng!
Nhân viên phục vụ nhanh tay khóa cửa.
Tề Húc Nghiêu: ??
Tề Húc Nghiêu nhìn chằm chằm vào nhân viên phục vụ, chỉ thấy anh ta nhanh chóng khởi động xe: “Tề tiên sinh, anh qua đại học Hoa Hạ đúng không? Không có vấn đề gì, tôi cam đoan không thể đưa anh đến đúng giờ! À, phi, không phải, tôi cam đoan đúng giờ không thể đưa anh đến! À. Cũng không phải…”
Tề Húc Nghiêu: …
Sắc mặt Tề Húc Nghiêu xanh mét: “Anh đi sai đường.”
Nhân viên phục vụ: ?
Tề Húc Nghiêu cảm thấy có chút không ổn.
Dự cảm thành sự thật, nửa tiếng sau, anh ta phát hiện ra mình cách đại học Hoa Hạ càng lúc càng xa…
Nhân viên phục vụ ngâm nga hát.
Vừa rồi anh ta gửi tin nhắn cho tổng giám đốc Phí, tổng giám đốc Phí ra lệnh để hôm nay anh ta đưa Tề tiên sinh đi dạo một vòng quanh thành phố S.
Haizz, Tề tiên sinh thật đúng là thần tài của anh ta, lần này anh ta nên cầm tiền thưởng mua gì.
……………..
Buổi sáng Thẩm Vu Quy tỉnh lại, cô vẫn còn có chút hoảng hốt.
Tối hôm qua chị chỉ nói một câu “em làm rất tốt” liền cúp máy.
Thế nhưng trong giọng nói của chị còn lộ ra mấy phần do dự, chị hẳn là còn chưa có quyết định đi xóa bớt.
Thẩm Vu Quy thở dài, không biết cuối cùng chị sẽ chọn như thế nào.
Hội thảo giao lưu sắp bắt đầu, họ đang chuẩn bị hội trường.
Thẩm Vu Quy khuân đồ, không cẩn thận đυ.ng vào người phía trước.
Cô ngẩng đầu lên, phát hiện cô gái bị đυ.ng vào, mặt mũi tràn đầy vẻ giận dữ, vội vàng xin lỗi: “Thật xin lỗi, tôi không thấy rõ đường…”
Chuyện bên này đều rơi vào trong tầm mắt của Thẩm Chỉ Lan đứng cách đó không xa.
Thẩm Chỉ Lan nhất thời nở nụ cười trên nỗi đau của người khác, cô gái này nổi tiếng là người có tính cách nóng nảy trong lớp cô ta, giống như một ngọn lửa, chỉ cần chọc cho cô ta không vui, cái miệng đó liền giống như dao sắc đâm người.
Nhưng lúc cô ta đang chờ xem kịch vui…
Cô gái kia nhìn thấy rõ người đâm mình là ai, ánh mắt nhất thời sáng lên: “Không có gì, không phải chỉ là đυ.ng một chút thôi sao? Đúng rồi, Thẩm Từ Tâm, biểu hiện ngày hôm qua của cậu , tôi đều đã nghe nói, cậu quá tuyệt vời!”
Nói xong liền theo Thẩm Vu Quy cười cười nói nói, cùng nhau làm việc.
Thẩm Chỉ Lan đứng tại chỗ, nắm chặt tay lại thành quyền, trong mắt cố ta lóe lên phẫn nộ và không cam lòng.
Từ nhỏ cho đến lớn, cô ta đều dẫn đầu các bạn trong lớp cô lập với Thẩm Từ Tâm.
Cô ta hao tổn hết tâm cơ mới có thể tạo nên một Thẩm Từ Tâm nhu nhược, xấu xí, để cho mọi người tiếp tục xa lánh Thẩm Từ Tâm.
Mà bây giờ, tất cả mọi người đều quay xung quanh người quái dị kia, cùng cô cười cười nói nói, ngược lại người tiêu điểm như cô ta, lại không có ai hỏi.
Cô ta bình thường đều duy trì dáng vẻ bình thản, nhưng có thể là do mấy ngày nay cô ta liên tục gặp chuyện khó chịu, khiến cho cô ta không nhịn được, tức hổn hển đi qua, quát nữ sinh trong lớp: “Làm gì thế?”