Tay cầm văn kiện của Phí Nam Thành hơi dừng lại, nhìn dáng vẻ anh giống như gió nhẹ mây bay, nhưng gương mặt bình tĩnh kia lại khiến cho người ta cảm thấy nguy cơ mưa gió nổi lên.
Anh không nói chuyện, Phạm Phồn vội vàng lên tiếng hỏi: “Có phải Thẩm tiểu thư có chuyện gì, cho nên không đến được?”
Tài xế yên lặng nhìn thoáng qua Phí Nam Thành một chút, báo cáo lại công việc của mình: “Tôi qua Thẩm gia mới phát hiện Thẩm tiểu thư không có nhà, Thẩm phu nhân nói Thẩm tiểu thư đến trường, muộn một chút mới về, cho nên tôi gọi điện cho Thẩm tiểu thư, Thẩm tiểu thư nói tối nay cô ấy không tới, cô ấy sẽ trực tiếp liên hệ với Phí tiên sinh.”
Sẽ trực tiếp liên hệ với tổng giám đốc Phí?
Phạm Phồn có cảm giác giống như vừa trở về từ cõi chết, anh ta quay đầu nhìn về phía Phí Nam Thành, chỉ thấy người đàn ông với vẻ mặt thản nhiên đang nhìn vào di động của mình.
Điện thoại anh được để trên bàn, màn hình tối đen, một chút tin tức cũng không có.
Phạm Phồn…
Tài xế báo cáo xong liền đi ra ngoài, trong phòng khách đều là áp suất thấp, Phí Nam Thành giống như một cái điều hòa đang để nhiệt độ ở mức thấp nhất, cả phòng lạnh căm căm.
Anh nhìn văn kiện, nhưng suy nghĩ đã sớm trôi dạt đến những lời tài xế nói, cô đi đến trường…Chẳng lẽ trong trường học có chuyện gì?
Nghĩ đến đây, anh liền cầm di động lên, mở ra wechat mà hai ngày anh chưa có đăng nhập.
Wechat của anh không có mấy người, người đàn ông bình thường không ưa thích nói chuyện trời đất, càng thích dùng điện thoại để liên lạc trực tiếp, cho nên sau khi mở ra, tin tức của Trần Tử Phàm bỗng xuất hiện ngay trên cùng.
Thời gian gửi tin nhắn là ba ngày trước.
Trong đó có viết: “Anh, có biến!”
Phía dưới là một bức ảnh.
Anh mở bức ảnh ra, sau khi hình ảnh được phóng to, có thể thấy được đây là bữa tiệc sinh nhật mà anh đã vắng mặt, Tề Húc Nghiêu một thân âu phục màu trắng, giơ một ly rượu vang đỏ, nói gì đó với Thẩm Vu Quy, vẻ mặt anh ta giống như muốn ăn đòn.
Thẩm Vu Quy nghiêng đầu, cô trang điểm, mặc một bộ lễ phục màu đỏ, nhìn qua vô cùng xinh đẹp, ngũ quan trên mặt cô rất tinh xảo, cô gái không có bớt xinh đẹp rung động lòng người, khác với cô ở lúc bình thường, một chút cảm giác tồn tại cũng không có, dáng vẻ giống như hai người khác biệt.
Phí Nam Thành nhíu mày.
Thì ra hai người quen nhau ở bữa tiệc sinh nhật? Vừa mới ba ngày, tên ngựa giống kia liền bắt đầu cầu hôn, người phụ nữ ngu xuẩn này, thế mà lại không phát hiện ra bên trong có ẩn tình sao?
Trong lòng anh phiền muộn, hòa tan cảm giác chết lặng.
Anh dứt khoát lui ra khỏi khung chat với Trần Tử Phàm, vô thức ngây người nhìn wechat, chờ đến khi anh lấy lại tinh thần, phát hiện mình bất tri bất giác đã mở trang chính wechat.
Anh nhìn lướt qua, đang muốn rời khỏi wechat, ngón tay bỗng nhiên dừng lại.
Bởi vì trên đó có bài đăng mới của Trần Tử Phàm: “Qủy keo kiệt mắt gấu trúc, vậy mà lại mời chúng tôi ăn cua hoàng đế?”
Bên dưới là mấy bức ảnh chụp thịt cua, còn có một bức ảnh không cẩn thận chụp năm cánh tay của họ vào, trong mấy cánh tay này, anh liếc mắt liền nhận ra tay của cô.
Một đôi tay trắng nõn, thon dài đang cầm thịt cua, tay áo màu xanh lam, chính là bộ quần áo cô mặc hôm nay.
Phí Nam Thành nhíu mày.
Cô cũng không đến, ngược lại đi trường học, thì ra cũng không phải là có chuyện gì, chỉ là vì mời mấy người bạn ăn tối.
Hô hấp của anh nặng nề hơn, anh rời khỏi trang chủ, đang muốn ném di động lên sofa, lại phát hiện trên wechat có thêm tin nhắn mới, đến từ Miss Thẩm.