Bảo Bối Giá Trên Trời: Tổng Tài Bạc Tỷ Theo Đuổi Vợ Cũ

Chương 97

Bác sĩ chủ trị là Lộ Triệt Minh tìm Diệp Đình An sắp xếp, nghe thấy Tư An Húc nói thế, tất nhiên cũng biết được nửa tháng sau là ngày gì, chỉ là điều này cũng Tần tiểu thư ở trong phòng bệnh có quan hệ gì?

Nghi ngờ thì nghi ngờ, Tư An Húc hỏi vậy, bác sĩ chủ trị suy nghĩ một lát, sau đó trả lời: “Thương gân động cốt thì một trăm ngày, tốt nhất là có thể tĩnh dưỡng một khoảng thời gian, nhưng mà có chuyện cực kỳ quan trọng, thì nên chú ý đến đi giày thoải mái dễ chịu một chút, và chú ý lực chân là được.”

Nhận được đáp án mong muốn, Tư An Húc cũng rời đi mà không quay đầu lại, Lộ Triệt Minh cũng tranh thủ thời gian mà đi theo.

“Tổng giám đốc, Diệp thiếu bên kia tôi đã sắp xếp xong rồi, nhưng nhị gia đi tìm Diệp Thiếu.”

Bước chân của Tư An Húc cũng không dừng lại, giống như nghe được thông tin này lại không cảm thấy bất ngờ, tiến thẳng vào thang máy, hai tay đút vào trong túi, thần sắc mang theo chút mờ mịt không rõ.

“Cơ hội như vậy nếu ông ta bỏ qua thì đã không phải là chú hai tốt của tôi rồi.”

Diệp Đình An từ nhỏ đã lớn lên bên cạnh Tư An Húc, Tư Kim Nguyên mặc dù không ưa gì Tư An Húc nhưng vẫn duy trì bộ dạng người lớn từ ái, cho nên đối với người bên cạnh Tư An Húc cũng vậy.

Sau khi lớn lên, Diệp Đình An mặc dù không được Diệp gia xem trọng, nhưng có năng lực về mảng y học, lại thêm chữ “Diệp” trong tên, còn có chỗ dựa là Tư An Húc, ngược lại như cá gặp nước.

Đối với kiểu người này Tư Kim Nguyên chắc chắn cũng sẽ không đắc tội.

Diệp Đình An và Tư An Húc quan hệ cực kỳ tốt, cũng biết Tư Kim Nguyên là hạng người gì, nhưng Tư An Húc và Tư Kim Nguyên vẫn chưa vạch mặt thì anh ta vẫn phải đối với Tư Kim Nguyên như trưởng bối.

Tất nhiên Tư Kim Nguyên lấy cớ là muốn tốt cho anh ta, tìm Diệp Đình An làm những gì, cung cấp tài nguyên và mở đường ở mức độ lớn, Diệp Đình An cũng không tiện từ chối.

Nhưng mà điều này đã sớm nằm trong dự liệu của Tư An Húc rồi.

Để Diệp Đình An cứ theo lời ông ta mà làm, chuẩn bị kỹ càng chuyện anh nói là được.

“Tổng giám đốc yên tâm, Diệp thiếu đã chuẩn bị xong xuôi.”

Bây giờ điều lo lắng duy nhất chính là Tàn Minh Nguyệt bên này, nếu như Tần Minh Nguyệt hông thể xuất hiện, chuyện có thể sẽ phức tạp hơn rất nhiều.

Thấy nghi thức kế thừa ngày càng tiến gần, Tư Kim Nguyên đã đứng ngồi không yên, võ cho rằng phải tên mặt sẹo đi giải quyết người đàn bà kia, đến lúc đó nghi thức kế thừa sẽ không thể thuận lợi tiến hàng, nhưng tên mặt sẹo lại thất bại.

Thất bại thì thôi đi, bây giờ còn mất tích không tìm thấy, Tư Kim Nguyên cẩn gì đều có chút lo lắng bất an, sợ tên mặt sẹo bị Tư An Húc bắt được.

Thấy Tư An Húc gần đây không có động tĩnh gì, giống như đã tính trước mọi chuyện, khiến Tư Kim Nguyên càng thêm bất an.

Đúng lúc này, điện thoại của Tư Kim An đột nhiên kêu lên, ông ta nhanh chóng cầm điện thoại lên xem, lập tức ấn nghe, lo lắng hỏi: “Sao rồi?”

Đầu bên kia truyền đến giọng nói bình tĩnh: “Nhị gia yên tâm, đã xong.”

Nghe thấy vậy tinh thần lo lắng của Tư Kim Nguyên rốt cuộc cũng bình tĩnh đôi chút, xem như đứa bé kia đúng thật là con của Tư An Húc thì thế nào, chỉ cần ngày hôm đó có người nghi ngờ hỏi, chỉ cần kết quả xét nghiệm có điểm nghi hoặc, thì Tư An Húc cũng không thể yên ổn mà ngồi vào vị trí này.

Dù sao sức mạnh của dư luận cũng cực kỳ lớn!

Nghĩ đến việc mình đã sắp xếp ổn thoả mọi chuyện, Tư Kim Nguyên cũng nhẹ nhàng thở ra, ngồi xuống ghế, thảnh thơi bưng chén trà lên nhấp một ngụm, trong mắt lộ ra tia nhất định phải đạt được.