Chiến Thần Bất Bại

Chương 1025: Võ thí thiên và thiên tử

Chương 1025: Võ Thí Thiên và Thiên Tử

Uy nghiêm của Thiên Tử khiến cả phòng nghị sự chấn động!

Lúc này tất cả lãnh đạo nghị sự đều yên lặng như ve mùa đông!

Không nhìn thấy người khuyên can lúc nãy đã bị ánh mắt của Thiên Tử dọa sợ chết khϊếp rồi sao?

Lúc này bọn họ mới nhớ ra, ban đầu lúc Thiên Tử đăng cơ đã có phong thái như thế nào!

Bọn họ đã sắp quên mất ý chí kiên cường sát phạt và thủ đoạn ngông cuồng khi ấy của Thiên Tử!

Lúc này nhớ lại thì đều run rẩy ớn lạnh sống lưng!

Ánh mắt của Thiên Tử lạnh lùng liếc nhìn xung quanh, nói: “Thập lão tông miếu võ tông đều đã đồng ý, mọi người còn ai không đồng ý nữa không?”

Ông ấy vừa dứt lời, những lãnh đạo nghị sự quỳ dưới đất đều đưa mắt nhìn nhau, không ai dám phản bác.

“Xin nghe theo mệnh lệnh của Thiên Tử”.

Đám người hô to.

Ánh mắt Thiên Tử lạnh tanh, đang định lên tiếng tuyên bố, thì đột nhiên ngoài cửa có một bóng người cao lớn đi vào, mang theo uy nghiêm áp chế ngút trời, âm thanh tựa như chuông lớn, lạnh lùng nói: “Cuộc họp của Thiên Tử Các, thập lão của tông miếu võ tông đều đến, sao có thể thiếu tôi chứ?”

Vừa dứt lời, ánh mắt của mọi người đều liếc nhìn sang, họ thấy một người đàn ông trung niên dáng người khôi ngô, toàn thân khí thế hừng hực, chắp tay sau lưng, bước vào đại sảnh!

Phù phù!

Lúc này dường như mọi người đều hít một hơi khí lạnh.

Bởi vì người đến không ai khác mà chính là đệ nhất võ tông của Hoa Quốc, tông chủ của Võ Thần Tông – Võ Thí Thiên!

Ông ta mặc áo choàng dài màu bạch kim, để lộ ngực, lộ ra bắp thịt cường tráng, toàn thân cứ như mang theo hơi thở sấm sét, vô cùng bức bách người khác!

Nhất là khuôn mặt chữ vuông vắn, mày kiếm mắt sáng, trong đôi mắt càng mang theo uy thế ngút trời!

Khiến người ta không dám nhìn thẳng!

Thiên Tử xoay người lại, nhíu chặt mày, nhìn Võ Thí Thiên đang bước vào, trầm giọng nói: “Tông chủ Võ, sao ông lại đến đây?”

Thoạt đầu Võ Thí Thiên liếc nhìn mọi người trong phòng nghị sự, sau đó ánh mắt mới đặt trên người Thiên Tử, khẽ gật đầu, nói: “Thiên Tử, tôi nghe nói Thiên Tử Các mở cuộc họp gấp, ngay cả thập lão của tông miếu võ tông, thập lão chiến bộ, cùng với tứ lão Long Các cũng tham gia, tại sao không mời tôi?”

Lúc này ông Long từ phía sau Võ Thí Thiên đi ra, lặng lẽ đứng sang một bên.

Thiên Tử nhìn ông Long, nhíu chặt mày, chất vấn với giọng điệu lạnh lùng: “Là ông nói với tông chủ Võ sao?”

Ông Long khom người, nói: “Thiên Tử, liên quan đến việc sắc phong Đại nguyên soái, không thể xem nhẹ, tôi nghĩ, theo lý thì nên thông báo với tông chủ Võ, cho nên…”

“Im miệng!”

Thiên Tử gầm lên giận dữ, tát mạnh vào mặt ông Long một bạt tai đau điếng!

Ầm!

Ông Long bị cú tát của Thiên Tử đánh bay ra ngoài, đập mạnh lên bức tường, lăn lộn dưới đất, phun ra một ngụm máu tươi!

Cả bức tường đều nứt toác!

Lúc này xung quanh đều chết lặng!

Mọi người không dám thở mạnh!

Thiên Tử đánh xong lại lạnh lùng nhìn sang Võ Thí Thiên.

Đây là đang gϊếŧ gà dọa khỉ, thể hiện thiên uy!

Ông Long cũng ôm ngực, nhanh chóng đứng dậy, không dám nói lời nào, lặng lẽ đứng sang một bên.

Võ Thí Thiên hơi nhíu mày lại, nhưng cũng không nói gì, liếc xéo Thiên Tử, cười nhạt: “Thiên Tử, hả giận chưa?”

Thiên Tử lạnh lùng hừ một tiếng, nói: “Tông chủ Võ, ông có gì muốn nói sao?”

Võ Thí Thiên đáp lời: “Liên quan đến vị trí Đại nguyên soái chiến khu Hoa Quốc, tôi nghĩ, Thiên Tử vẫn nên suy nghĩ lại. Chuyện này, suy cho cùng cũng liên quan đến gốc rễ của quân đội Hoa Quốc, tính chất quan trọng, tuyệt đối không thể tùy tiện quyết định!”

“Hơn nữa, tôi nghe nói, gần đây Thiên Tử phát bệnh cũ, cơ thể không khỏe lắm, cho nên tôi hy vọng Thiên Tử vẫn nên nghỉ ngơi, việc nước cứ giao cho người bên dưới xử lý”.

“Nếu thật sự không được nữa thì còn có Võ Thần Tông của tôi có thể thay thế xử lý việc của Hoa Quốc”.

Ba câu nói khiến xung quanh im lặng!

Bầu không khí như đóng băng!

Tất cả mọi người đều nghe ra được, ẩn ý sâu xa trong ba câu nói của Võ Thí Thiên là gì!

Ông ta đang cố tình gây áp lực trước mặt Thiên Tử!

Nhất là câu cuối cùng đã vượt quá giới hạn cuối cùng!

Thiên Tử nghe vậy, mặt đỏ bừng bừng, tức giận nói với giọng điệu lạnh lùng: “Võ Thí Thiên! Ông biết ông đang nói chuyện với ai không? Ông là đang ra lệnh cho Thiên Tử sao?”

Võ Thí Thiên vội cười nói: “Không dám, Thiên Tử nghĩ nhiều rồi. Tôi chỉ là một lòng nghĩ cho nền móng của Hoa Hạ. Nói cách khác thì Tiêu Chính Văn không đủ tư cách làm Đại nguyên soái! Nếu Thiên Tử khăng khăng như thế thì tôi chỉ đành làm việc theo kế hoạch của mình”.

Ầm ầm!

Câu nói này có ý uy hϊếp!

Đây đã không đơn giản là thảo luận vấn đề vị trí Đại nguyên soái nữa, mà là đang uy hϊếp Thiên Tử!

Võ Thí Thiên có lòng bất chính!

Lúc này tứ lão Long Các như Giang Vạn Long, Tần Hán Quốc, vùng với thập lão chiến bộ nhao nhao chỉ trích Võ Thí Thiên!

“Tông chủ Võ! Ông hỗn xược! Ông dám nói chuyện với Thiên Tử như vậy à? Ông như vậy là vượt ranh giới! Là đại nghịch bất đạo!”

“Võ Thí Thiên! Quyết định của Thiên Tử, lẽ nào ông dám phản kháng sao?”

“Tông chủ Võ, ông như vậy là muốn phản quốc à?”

Đối mặt với cơn tức giận của mọi người, Võ Thí Thiên không hề thay đổi cảm xúc, mà liếc nhìn tứ lão Long Các và thập lão chiến bộ với ánh mắt lạnh lùng.

Sau đó ông ta lên tiếng: “Tứ lão Các Chủ và mười vị trưởng lão chiến bộ, những lời tôi nói cũng không phải là đang trao đổi với các người”.

Rầm!

Câu nói này hoàn toàn khiến cả hội trường chấn động!

Võ Thí Thiên muốn chèn ép Thiên Tử sao?

Lúc này tất cả mọi người đều nhìn sang Võ Thí Thiên bằng ánh mắt khó tin!

Thiên Tử cũng vô cùng tức giận, giải phóng hết long khí Quốc Vận toàn thân ra ngoài, gầm lên giận dữ: “Võ! Thí! Thiên! Ông như vậy là muốn chống lại Thiên Tử tôi sao? Lẽ nào ông muốn phản bội võ tông, phản bội Hoa Quốc hay sao?”

Võ Thí Thiên nheo mắt, bị long khí Quốc Vận lớn mạnh trên người Thiên Tử dọa sợ.

“Quốc Vận vào thân? Thiên Tử, ông như vậy là đang đánh cược tính mạng của mình sao?”, Võ Thí Thiên lạnh lùng nói.

Bầu không khí trong cả phòng nghị sự hết sức căng thẳng, như gươm rút ra khỏi vỏ!

Không ai ngờ được, tình thế sẽ đi đến bước đường này!

Võ Thí Thiên lại dám chống đối Thiên Tử!

“Võ Thí Thiên, tôi hỏi ông lần cuối, ông có phải là cấp dưới không?”

Thiên Tử lạnh lùng nói.

Một câu nói đơn giản mà lực sát thương cực mạnh!

Võ Thí Thiên nghe vậy cũng nhíu mày!

Lúc này cả phòng nghị sự đa phần đều là nhân vật nồng cốt của Hoa Quốc!

Nếu ông ta dám nói nửa chữ không thì chính là phản quân!

Địa vị sau này Võ Thần Tông sẽ nhanh chóng có chuyển biến bất ngờ!

Nghĩ tới nghĩ lui, Võ Thí Thiên cười khẩy, nói: “Đương nhiên là cấp dưới”.

Phù!

Thoáng chốc tất cả trong phòng nghị sự mới phở phào nhẹ nhõm.

Thiên Tử vẫn lạnh lùng nhìn Võ Thí Thiên, nói: “Quyết định của Thiên Tử tôi, bây giờ ông còn muốn phản bác không?”

Võ Thí Thiên nhíu mày, không nói câu nào mà phất tay áo rời đi.

Trước khi đi, ông ta còn để lại một câu: “Thiên Tử, ông hãy cố gắng trân trọng từng giây từng phút, nếu ông có thể chống đỡ đến lúc mặt trời mọc ngày mai, thì tôi sẽ chấp nhận việc Tiêu Chính Văn được sắc phong làm Đại nguyên soái Hoa Hạ!”

Sau đó mãi cho đến khi Võ Thí Thiên đi khuất, khí thế đáng sợ trong cả đại sảnh mới rút đi như thủy triều.

Tất cả mọi người đều đầm đìa mồ hôi lạnh.

Võ Thí Thiên là tông chủ Võ Thần Tông, cường giả Thiên Vương cấp thiên bốn sao đấy!

Kiểu uy nghiêm áp chế khủng khϊếp ấy khiến cho vừa nãy tất cả mọi người đều không thở nổi.

“Thiên Tử, chúng ta nên làm thế nào?”

Lúc này, Giang Vạn Long thì thầm hỏi nhỏ.

Thiên Tử nhíu mày, lạnh lùng nói: “Lập tức thông báo toàn chiến khu, Tiêu Chính Văn đã trở thành Đại nguyên soái Hoa Quốc! Ngoài ra, nếu Tiêu Chính Văn về đến Long Kinh, bảo cậu ấy lấy Long Kiếm, chém hết tất cả đám thần phản loạn!”