Chiến Thần Bất Bại

Chương 1024: Thiên uy

Chương 1024: Thiên uy

Dứt lời, Tần Hán Quốc cúp điện thoại luôn, đáy mắt loé lên vẻ nghiêm trọng rồi thở dài một hơi!

Đội quân Ảnh Tử, một đội quân trước nay chưa từng xuất hiện trước mặt mọi người.

Một đội quân chưa từng có bất kỳ sự vinh danh nào!

Đội quân đó chỉ trung thành với Hoa Quốc!

Bọn họ là đội quân bí hiểm nhất của Hoa Quốc, làm công việc nguy hiểm nhất nhưng lại không có ai biết tới!

Bọn họ có lý tưởng cao cả nhất, xem cái chết nhẹ tựa lông hồng!

“Ôi chao”.

Ông Tần thở dài một hơi, dường như vô cùng không nỡ, nói: “Đội quân Ảnh Tử, tôi thật sự không đành lòng chút nào”.

Giang Vạn Long cũng cau mày nói: “Sự việc có liên quan đến nền tảng của Hoa Quốc, không còn cách khác nữa rồi. Dự tính ban đầu khi thành lập đội quân Ảnh Tử là nguyện chết vì Hoa Quốc. Bọn họ đều là những anh hùng vô danh! Có lẽ mấy chục năm về sau, bọn họ mới được người ta biết tới. Người nhà của bọn họ hiện giờ đều không biết bọn họ đang làm gì, thậm chí còn căm ghét bọn họ. Thế nhưng mấy chục năm nữa, bọn họ sẽ hiểu ra thôi!”

Tần Hán Quốc không nói thêm gì, chỉ lắc đầu không ngừng.

Sau đó, bốn các lão rời khỏi Long Các, đi tới Thiên Tử Các dưới sự sắp xếp của cấm vệ quân.

Cùng lúc này.

Tông miếu võ tông Hoa Quốc.

Mười vị trưởng lão nhận được mệnh lệnh của Thiên Tử Các thì cũng đưa mắt nhìn nhau, sắc mặt nghiêm trọng.

Thế nhưng không một ai dám làm trái lại mệnh lệnh, được xe riêng của Thiên Tử Các đón tới Thiên Tử Các.

Thập lão chiến bộ cũng nhanh chóng ngồi xe jeep đi tới Thiên Tử Các!

Lúc này, các nhân vật cốt cán của Hoa Quốc đã ngồi chật kín bên trong đại sảnh nghị sự của Thiên Tử Các.

Tứ lão Long Các, thập lão chiến bộ, thập lão tông miếu võ tông và cả một số đại thần nghị sự của Thiên Tử Các đều đã tề tựu đông đủ!

Bầu không khí bên trong đại sảnh nghị sự vô cùng nặng nề!

Tứ lão Long Các và thập lão chiến bộ đã âm thầm trao đổi riêng với nhau, cũng có phán đoán cơ bản nhất về cục diện hiện tại.

Duy chỉ có thập lão tông miếu võ tông là như không tình nguyện nhúng tay vào cục diện trước mắt, ngồi ở nơi đó giống như mười bức tượng điêu khắc, nhắm mắt ngậm miệng không nói lời nào.

Chẳng bao lâu sau, cửa lớn của đại sảnh nghị sự mở ra.

Thiên Tử chắp tay sau lưng sải bước tiến vào đại sảnh nghị sự.

Sau lưng ông ấy đương nhiên còn có dược sư Hoàng và ông Long.

Tất cả mọi người khi nhìn thấy Thiên Tử xuất hiện thì đều run rẩy, bày ra đủ loại biểu cảm.

Có kích động, có hào hứng, có hoài nghi, còn có cả kinh hoảng và sợ hãi,…

Tóm lại, bên trong đại sảnh nghị sự, lòng người thâm sâu khó lường, mỗi người mang trong mình một kế hoạch riêng.

Tứ lão Long Các và thập lão chiến bộ nhìn thấy Thiên Tử bước vào, hơn nữa sắc mặt còn hồng hào thì đều kích động và phấn khởi nói: “Thiên Tử! Ông khỏe lại rồi à?”

Thiên Tử nhìn bọn họ, khẽ cười rồi giơ tay ý bảo mọi người ngồi xuống.

Sau đó, ông ấy đứng tại vị trí chủ toạ, ánh mắt liếc nhìn xung quanh, hơi thở Đế Vương lan toả ra khắp bốn phía!

Không ít kẻ ôm trong lòng toan tính xấu xa đều sợ hãi cúi đầu, không dám nhìn thẳng!

“Tôi tổ chức đại hội nghị sự Hoa Quốc cấp bách như vậy là có một chuyện cần công bố!”

Thiên Tử lên tiếng, giọng nói giống như tiếng chuông chấn động khắp không gian.

“Tôi quyết định sắc phong vua Bắc Lương – Tiêu Chính Văn làm Binh Mã Đại Nguyên Soái của Hoa Quốc, quản lý sáu chiến khu lớn mới ngoại trừ chiến khu Long Kinh!”

Vừa nói dứt lời, cả hội trường liền ồ lên!

Gần như tất cả mọi người đều mở to mắt, nhìn Thiên Tử với vẻ không thể tin nổi!

Trong nháy mắt, đủ các giọng nói dồn dập vang lên!

“Thiên Tử! Tuyệt đối không thể được! Tiêu Chính Văn mới bao nhiêu tuổi, không đức không tài, căn bản không thể ngồi lên vị trí Đại nguyên soái được đâu!”

“Thiên Tử, vị trí Đại nguyên soái là do Tứ Đại Thiên Tử bãi bỏ! Bây giờ ông cho khôi phục lại vị trí Đại nguyên soái này thì không hợp lý chút nào…”

“Xin Thiên Tử hãy suy nghĩ cho kỹ! Đây là chức vụ và thân phận cao nhất của quân đội Hoa Quốc! Nếu như Tiêu Chính Văn có ý định tạo phản thì Hoa Quốc sẽ nguy to!”

Cả đám đại thần nghị sự đồng loạt lên tiếng ngăn cản.

Mà tứ lão Long Các và thập lão chiến bộ thì lại dựa vào lý lẽ để tranh luận!

“Nói vớ vẩn! Đám quan văn mấy người thì hiểu cái gì? Vua Bắc Lương công trạng lớn lao, lập được công lao hiển hách cho Hoa Quốc chúng ta, khiến cho một triệu đại quân tám nước phải chấn động! Trong chiến dịch liên quân một tháng trước đã tự dựa vào sức mình tiêu diệt bảy chiến trường lớn bên ngoài biên giới! Ngoài ra còn ngăn chặn được quân đoàn Đồ Long hơn một trăm nghìn người của Hán Vương tại Bắc Lương!”

“Mấy người tự mình nói xem, tất cả những thứ này đã đủ để ngồi lên vị trí Đại nguyên soái hay chưa?”

Tần Hán Quốc gằn giọng, chỉ vào mấy lão già kia, ra sức công kích!

“Không sai! Tôi đại diện cho bên quân đội tán đồng đầu tiên!”

Lúc này, thủ trưởng quân đội cũng đứng lên tán đồng với quyết định của Thiên Tử, nói: “Với Hoa Quốc của chúng ta mà nói, Tiêu Chính Văn là vinh quang! Nếu như cậu ấy có ý định tạo phản thì tôi sẽ là người đầu tiên lấy cái chết để đền tội!”

Thủ trưởng quân đội đã lên tiếng, mấy đại thần nghị sự kia đều câm như hến, không dám lớn tiếng ồn ào, thế nhưng vẫn không ngừng công kích.

“Thủ trưởng, ông không phải là Tiêu Chính Văn, sao ông biết được cậu ta sẽ không tạo phản? Nói về vị trí Đại nguyên soái này thì Tiêu Long năm xưa chính là ví dụ tốt nhất!”

“Không sai! Tiêu Chính Văn là cháu trai của Tiêu Long, hiện giờ không rõ Tiêu Long đang ở nơi nào, có người nói đã từng gặp Tiêu Long ở trận chiến tại Bắc Lương khi đó! Nếu như hai ông cháu bọn họ liên thủ, vậy thì không phải Hoa Quốc đều phải đổi hết sang họ Tiêu hay sao?”

“Đúng thế! Tiêu Chính Văn tuyệt đối không thể đảm nhiệm vị trí Đại nguyên soái! Chúng tôi lấy cái chết ra để khuyên can, xin Thiên Tử thu hồi lại mệnh lệnh đã ban! Tuyệt đối không thể đi vào vết xe đổ được đâu!”

Trong nháy mắt, đám đông ồn ào không thôi, mấy đại thần nghị sự đều đồng loạt quỳ xuống gào lên!

“Thiên Tử! Xin hãy nghĩ cho kỹ!”

“Chuyện này liên quan đến nền móng của quân đội Hoa Quốc, tuyệt đối không thể đoán bừa được!”

Thiên Tử thấy vậy thì trầm mặc, sắc mặt trở nên vô cùng khó coi.

Ông ấy quay đầu nhìn về phía thập lão tông miếu võ tông nãy giờ vẫn chưa hề lên tiếng, hỏi: “Mười vị trưởng lão của tông miếu võ tông, mấy người có điều gì muốn nói không?”

Mười trưởng lão của tông miếu võ tông cùng đưa mắt nhìn nhau.

Tứ trưởng lão của tông miếu võ tông ngồi thẳng lưng, lúc này vẫn nhắm hờ mắt như cũ, vuốt chòm râu trắng của mình rồi nói: “Thiên Tử, chuyện này quả thực quá đột ngột, chúng tôi cũng không chuẩn bị gì trước, không dễ đưa ra quyết định một cách quyết đoán. Theo tôi thì cứ để thêm một thời gian nữa hãy bàn bạc …”

Sau đó!

Bốp một tiếng!

Thiên Tử đập tay lên trên mặt bàn!

Vài tiếng răng rắc vang lên!

Cả mặt bàn bắt đầu nứt ra, khe nứt kéo dài tới tận chân bàn, sau đó nổ tung, chia năm xẻ bảy ngay trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người.

Trong thoáng chốc, những người đang ở trong đại sảnh đều lộ ra vẻ kinh ngạc!

Mà đồng thời, hơi thở Đế Vương bá đạo trên người Thiên Tử cũng lan ra khắp trời đất!

Khoảnh khắc này, tất cả mọi người nhìn về phía Thiên Tử, có cảm giác như đang nhìn về phía mặt trời, không dám nhìn thẳng!

“Chuyện này…”

Lúc này, uy lực trấn áp trên người Thiên Tử giống như lúc mà ông ấy vừa mới đăng cơ, vô cùng bá đạo!

Thiên Tử phất tay, lạnh lùng nói: “Các vị, Thiên Tử tôi không phải đang thương lượng cùng với mọi người! Chuyện này tôi đã đưa ra quyết định rồi! Mấy người chỉ cần nói với tôi rằng có đồng ý hay là không?”

Ầm!

Trong nháy mắt, hơi thở Đế Vương trên người Thiên Tử quét qua khắp cả hội trường!

Mà cùng lúc này, trên người Thiên Tử xuất hiện một luồng hơi thở màu vàng nhạt.

Sau lưng ông ấy ngưng tụ hình ảnh một con rồng vàng chao liệng lên trời cao!

Mười trưởng lão của tông miếu võ tông nhìn thấy hình ảnh rồng vàng đó thì cả người phát run, lập tức đứng dậy rồi quỳ lên trên mặt đất, cao giọng hô lên: “Thiên Tử! Tôi đại diện cho tông miếu võ tông xin nghe theo ý kiến của Thiên Tử!”

Khủng bố!

Hư ảnh rồng vàng đó chính là tổ long của Hoa Quốc, là hơi thở của Quốc Vận Hoa Quốc!

Khoảnh khắc vừa nãy, vậy mà Thiên Tử lại không ngại sử dụng Quốc Vận của Hoa Quốc để uy hϊếp mọi người!

“Thiên Tử! Xin hãy nghĩ cho kỹ…”

Thế nhưng lúc này vẫn có người lên tiếng khuyên ngăn.

Thiên Tử lạnh lùng nhìn xuống dưới, chỉ là một ánh mắt đơn giản.

Khụ khụ, người đó bị ánh mắt của Thiên Tử làm cho chấn động đến mức ngã văng ra xa, rầm một tiếng, đập vào bức tường phía sau rồi phun ra vài ngụm máu tươi, chết không kịp trăng trối!

“Còn ai muốn khuyên ngăn tôi nữa không?”

Thiên Tử phẫn nộ nói, giống như rồng nổi giận!

Đây chính là thiên uy!

Chính là khí thế của Thiên Tử Hoa Quốc!