Chương 476: Tiêu Chính Văn tàn nhẫn
Quá đáng sợ!
Mọi người hít sâu một hơi khí lạnh!
Thậm chí bọn họ còn không thấy rõ Tiêu Chính Văn ra tay như nào thì bên mình đã có một người ngã xuống!
Đôi mắt Bao Thiên Hổ run rẩy, hắn không phải người bình thường mà là người luyện võ từ nhỏ, đương nhiên biết rõ sức mạnh đáng sợ ẩn chứa trong khoảnh khắc Tiêu Chính Văn ra tay!
Hắn biết, e là hôm nay “đá phải tấm sắt” rồi!
Đó là một cây kim châm!
Lúc này, cuối cùng đám người Hổ Uy Đường cũng thấy rõ vũ khí trong tay Tiêu Chính Văn, vậy mà lại là một cây kim châm cực kỳ nhỏ bé!
Dùng kim châm gϊếŧ người ư?
“Thằng oắt con! Mày quá ngông cuồng rồi! Dám gϊếŧ anh em của tao, muốn chết hả?”
Đám côn đồ tinh nhuệ của Hổ Uy Đường chỉ sững sờ trong chốc lát, ngay sau đó lửa giận bốc lên ngùn ngụt, đôi mắt đỏ ngầu dữ tợn!
Bọn họ tức giận gào thét rồi nâng dao phay và gậy sắt lên, muốn xông tới báo thù cho người anh em đã chết!
“Dừng tay!”
Đột nhiên, Triệu Nguyên Dũng lạnh lùng hét lên, mọi người trong Hổ Uy Đường đều đột ngột dừng bước, nhưng vẫn cảm nhận được lửa giận ngút trời trên người bọn họ.
Triệu Nguyên Dũng tỏ ra vô cùng dữ tợn, khoé miệng ông ta nở nụ cười nhạt đầy tự tin.
Ông ta không để ý tới việc đàn em nào đã chết, ông ta chỉ muốn Hội Thanh Long không bị mất mặt.
Sắc mặt ông ta u ám nhìn chằm chằm Tiêu Chính Văn, lạnh lùng cười nói: “Quả nhiên thủ đoạn của cậu Tiêu rất lợi hại, cách gϊếŧ người bằng kim châm này e là chỉ có trong phim. Chi bằng cậu nói tôi nghe cậu là do ai sai tới, tôi ra giá gấp đôi, thấy sao?”
Triệu Nguyên Dũng cho rằng đối phương là do thế lực khác sai tới nhằm gây áp lực cho Hội Thanh Long, suy cho cùng Hội Thanh Long cũng đứng đầu thành phố Đông Hải mấy chục năm nay, việc vài thế lực rục rịch muốn tiếp cận vị trí này cũng không phải ngày một ngày hai.
Hơn nữa, dạo gần đây nội bộ của Hội Thanh Long đang cải tổ lại nhân sự, bầu ra hội trưởng kế nhiệm, do đó Triệu Nguyên Dũng vô cùng nhạy cảm!
Tiêu Chính Văn cười khẩy, nói: “Tôi tự cử mình tới”.
“Quá kiêu căng!”
Bao Thiên Hổ nổi giận mắng chửi, lạnh lùng nói: “Hôm nay, tao sẽ khiến tên nhãi không biết trời cao đất rộng như mày biết sự lợi hại Hổ Uy Đường bọn tao! Tới lúc đó mày đừng có mà sợ tới mức tè ướt quần!”
“Ha ha ha ha!”
“Hổ Gia nói đúng!”
“Hổ Gia ra tay, tên nhãi nhép này sẽ bị gϊếŧ trong tích tắc!”
Bao Thiên Hổ vừa dứt lời, mấy tên đàn em của Hổ Uy Đường cười ầm lên không chút dè chừng.
Dường như trong mắt bọn chúng, sự mạnh mẽ Tiêu Chính Văn vừa thể hiện ra căn bản không đủ khiến chúng lo sợ!
Hơn nữa, theo Bao Thiên Hổ thấy, Tiêu Chính Văn có lẽ có chút thực lực, nhưng mà cũng chỉ là chút võ mèo mà thôi!
Bây giờ, đám đàn em tinh nhuệ của Hổ Uy Đường đông như vậy, đối phó một mình Tiêu Chính Văn cũng đủ để gϊếŧ tại chỗ!
“Vậy sao? Thế thì tôi muốn xem thử, rốt cuộc Hổ Uy Đường tiếng tăm lẫy lừng của Hội Thanh Long thành phố Đông Hải lợi hại đến mức nào”.
Tiêu Chính Văn cười khẩy, bước một bước về phía trước, trong phút chốc khí thế trên người tăng lên đột ngột, tuôn ra sát khí bất tận!
“Mày muốn chết đấy nhé!”
Bao Thiên Hổ rống lên, cả người tựa như hổ dữ xuống núi, hắn xông ra, siết chặt nắm đắm, mang theo luồng gió mạnh đánh về phía Tiêu Chính Văn!
Bao Thiên Hổ có thân hình cường tráng, cơ bắp cuồn cuộn nhưng không phải do tập luyện và bổ sung bột protein mà nhờ vào những cuộc ẩu đả đường phố!
Hắn cao gần mét tám, cơ bắp cuồn cuộn những đường gân trên cánh tay rắn chắc.
Cú đấm này đủ để gϊếŧ chết một con trâu!
Luồng gió từ cú đấm tựa như hổ, mãnh liệt bá đạo.
Nắm đấm bự bằng cái bát, đánh về phía đầu của Tiêu Chính Văn!
Năm đó, Bao Thiên Hổ đã đấm sập một bức tường chỉ bằng một cú đấm!
Trong mắt Tiêu Chính Văn loé lên tia lạnh lẽo, sau đó anh khẽ né sang một bên, nhẹ nhàng tránh được cú đấm!
Bao Thiên Hổ cũng khá linh hoạt, trong phút chốc tung ra một cú đá ngang tới chỗ Tiêu Chính Văn!
Cú đá này dùng lực rất lớn, nhưng vẫn đá vào khoảng không như cũ!
Hắn đấm thêm một cú, rồi lại tung chân đá ngang!
Cứ luân phiên đấm và đá!
Nếu là người bình thường thì thực sự không chịu được nhiều cú đấm và đá của Bao Thiên Hổ, không chết cũng bị thương nặng!
Nhưng Tiêu Chính Văn thì khác, đối diện với sự công kích mãnh liệt trước mắt, anh vẫn nhẹ nhàng tránh né như vậy, hoàn toàn không có ý định ra tay!
Ngược lại, Bao Thiên Hổ đã mệt tới nỗi thở hổn hển, hắn đấm đá liên tục nhưng không đυ.ng được sợi tóc của Tiêu Chính Văn!
“Mệt chưa?”
Tiêu Chính Văn thản nhiên hỏi, miệng nở nụ cười nhạt.
“Thằng oắt con, mày muốn chết hả? Đi chết đi!”
Bao Thiên Hổ càng thêm tức tối, cơn giận do đánh mãi không trúng đối phương khiến hắn mất dần lý trí, hắn vung mạnh nắm đấm phải, một cú đấm tựa như sấm chớp!
Sau đó, thân hình Tiêu Chính Văn chợt biến mất tại chỗ!
Cơ thể Bao Thiên Hổ lập tức cứ như quả bóng bay bị đá bay ngược ra ngoài!
Một cú đá!
Tiêu Chính Văn xuất hiện sau lưng Bao Thiên Hổ, đá mạnh khiến Bao Thiên Hổ bay xa, cả người hắn tựa như cây cung, bị đá bay văng sang phía đối diện của sảnh lớn, mặt trước của cơ thể tiếp xúc gần với bức tường vàng quét vôi!
Tiếng vang như sấm rền!
Êm tai rung động lòng người!
Dưới cú đá mạnh mẽ của Tiêu Chính Văn, cơ thể Bao Thiên Hổ đập thẳng vào tường, cả bức tường bắt đầu rạn nứt như mạng nhện.
Sức mạnh cú đá này của Tiêu Chính Văn quả thực đã khiến mọi người có mặt ở đó chấn động!
“Ầm!”
Bao Thiên Hổ trăm trận trăm thắng, Hổ Gia của Hội Thanh Long nổi tiếng về sức mạnh đã ngửa mặt nằm rạp xuống đất, máu me be bét đầy mặt!
Trong tích tắc, cả sảnh lớn im lặng như tờ!
Đám đàn em tinh nhuệ của Hổ Uy Đường hoàn toàn không đoán trước được tình huống này, đó là đường chủ của bọn họ, là Hổ Gia của Hội Thanh Long mà!
Cuộc chiến này từ lúc bắt đầu đã hơi sai sai!
Mọi người đều sững sờ!
Bao Thiên Hổ nằm liệt dưới đất, cảm nhận được sự lợi hại của cú đá từ phía sau lưng, dường như cột sống đã bị đá gãy!
Hắn không thể cựa quậy được, quay người cũng thấy đau!
Trước đây, đều là hắn gϊếŧ người chỉ trong một đòn, nhưng hôm nay, hắn lại bị người khác gϊếŧ y như vậy!
Bao Thiên Hổ không cử động được, chỉ cảm thấy cơ thể tê rần rần!
Ngay cả sức lực để giơ một ngón tay lên mà hắn cũng không có, nhớ lại những oai phong năm xưa, vậy mà hôm nay hắn lại rơi vào kết cục như này!
Chỉ với một cú đá, Tiêu Chính Văn đã khiến Bao Thiên Hổ – ông hai của Hội Thanh Long vẫn luôn tự nghĩ là mình mạnh, thành một tên tàn phế!
Hai tay Tiêu Chính Văn đút vào túi quần, chậm rãi bước tới trước mặt Bao Thiên Hổ, mỗi bước chân anh đặt xuống đều tựa như tiếng chuông bên tai Bao Thiên Hổ!
Hắn thà chết chứ không chịu nhục nhã!
“Ha ha! Thằng nhãi này quả nhiên có chút bản lĩnh! Không ngờ Bao Thiên Hổ tao ngày hôm nay lại bại dưới tay mày”.
Bao Thiên Hổ nghiến răng nghiến lợi, lộ vẻ hung dữ, cuối cùng bình tĩnh lại thở dài, rất muốn bò dậy!
Nhưng, một giây sau!
Rầm!
Tiêu Chính Văn đạp mạnh vào l*иg ngực Bao Thiên Hổ, lại giẫm mạnh thêm lần nữa!
Răng rắc!
Có thể nghe được tiếng xương sườn gãy nát!
“A a a!”
Tiếng kêu gào thê thảm cùng cực, vang dội khắp sảnh lớn của khách sạn!
Tiêu Chính Văn đạp gãy vài cái xương sườn của Bao Thiên Hổ, căn bản không có ý định nương tay!
Do xương sườn bị gãy, Bao Thiên Hổ vô thức hét lên một tiếng thảm thiết, dường như l*иg ngực đã bị lõm xuống một lỗ!
Phụt!
Bao Thiên Hổ phun ra máu, mắt trợn tròn, dữ tợn nhìn chòng chọc Tiêu Chính Văn, thốt ra một câu: “Mày… mày sẽ không được chết tử tế”.
Thủ đoạn tàn nhẫn của Tiêu Chiến Văn khiến mọi người sững sờ!
Nhất là tiếng kêu rên thảm thiết của Bao Thiên Hổ đã doạ người của Hổ Uy Đường đều lùi ra đằng sau vài bước!
“Gϊếŧ anh em tao! Mày phải chết! Bố mày muốn chém chết mày!”
Triệu Nguyên Dũng thấy đàn em của mình là Bao Thiên Hổ bị đánh thảm như vậy, sống chết không rõ thì không nhịn được nữa, phẫn nộ hét lên, tiện tay rút một con dao, nhảy lên không trung, con dao trong tay chém mạnh về phía đầu của Tiêu Chính Văn!