Anh cũng không biết mình làm sao vậy, rõ ràng trước kia không gần nữ sắc, ngồi trong lòng mà vẫn không loạn, liền tính thân thể phụ nữ tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ câu dẫn anh, anh cũng có thể lù lù bất động, đừng nói trái tim, liền ngay cả con mắt đều có thể bất động.
Nhưng đối mặt với Diệp Tinh Bắc, sự tự chủ của anh luôn luôn không thể kiềm chế liền lặng yên về không, kìm lòng không được đã nghĩ hôn nhẹ cô , trêu chọc cô .
Quả thực gặp quỷ!
Có lẽ là bởi vì anh hạ quyết tâm nửa đời sau liền cùng tiểu nha đầu này chung sống, không muốn lăn qua lăn lại ly hôn kết hôn, cho nên đem tiểu nha đầu này coi như người một nhà rồi hả ?
Cả đời người dài như thế, bảo vệ người vợ ngủ say, không hôn nhẹ rồi ôm ấp làm sao có thể ngủ?
Nếu quyết định sống chung, thay đối phương giải quyết vấn đề sinh lý cơ bản không phải cực kỳ bình thường sao?
Ài.
Chỉ tiếc, anh lấy tiểu nha đầu này làm đối tác nửa đời sau, về sau không muốn cùng tiểu nha đầu ly hôn, nhưng tiểu nha đầu này không nghĩ vậy, còn muốn giữ thân như ngọc!
Anh thở dài, sờ sờ hai má Diệp Tinh Bắc "Bảo bối, đừng khóc đừng khóc! Tôi không phải khinh bạc em, tôi là thật ý muốn cùng em anh anh em em!"
Diệp Tinh Bắc bị anh không biết xấu hổ làm sợ ngây người, trừng to mắt, muốn khóc cũng khóc không được "Cố Quân Trục, sao anh lại không biết xấu hổ như vậy? Người nào muốn cùng anh anh an hem em? Chúng ta là vợ chồng giả được chứ? Giả! Chúng ta đã nói trước, theo ba điều quy ước, chúng ta là vợ chồng trên danh nghĩa, trong lúc đó không cần làm nghĩa vụ vợ chồng!"
"Nói là nói như vậy, nhưng mong em suy nghĩ cẩn thận. " Cố Quân Trục nghiêm trang nhìn cô : "Có phải về sau em không nghĩ muốn lập gia đình phải không?"
Diệp Tinh Bắc nghĩ nghĩ, ngây ngốc gật gật đầu.
Đúng vậy .
Về sau cô không nghĩ muốn lập gia đình rồi.
Ít nhất trước kh Tiểu Thụ kết hôn sinh con, cô không nghĩ muốn lập gia đình rồi.
Phụ nữ mang theo con, vốn là không dễ dàng tìm được đối tượng.
Liền tính tìm được, chờ cô cùng người đàn ông kia kết hôn, người đàn ông kia liền coi Tiểu Thụ như con của mình sao?
Nếu về sau cô cùng đàn ông kết hôn, người đàn ông kia khẳng định mong cô thay anh ta sinh con, cô lại sinh con, vậy Tiểu Thụ làm sao bây giờ?
Cô cũng không biết cô vì cái gì lại yêu đứa bé kia như thế, nhưng cô biết, cô không muốn cho Tiểu Thụ chịu chút ủy khuất nào.
Cô đối với hôn nhân không có hứng thú, đối với đàn ông cũng không có hứng thú.
Cô ở nước ngoài quen nhiều cô gái tốt, cả đời cũng chưa từng kết hôn, một người cũng cực kỳ tốt.
Mà cô, còn có Tiểu Thụ .
Tiểu Thụ liền là tất cả của cô.
Tiểu Thụ so với mọi thứ đều quan trọng hơn.
Cô hẳn không kết hôn, tìm đàn ông, để cho Tiểu Thụ chịu ủy khuất.
Thấy cô gật đầu, Cố Quân Trục tiếp tục nói: "Em xem, về sau em không muốn tìm đàn ông, về sau tôi cũng không muốn tìm phụ nữ, nửa đời sau, hai chúng ta liền sống chung bảo vệ Tiểu Thụ, một khi đã như vậy, chúng ta dù sao cũng giải quyết vấn đề sinh lý cơ bản đi? Đàn ông chúng tôi cần, phụ nữ các em cũng cần, hai chúng ta là vợ chồng trên danh nghĩa, lại vẫn cùng giường chung gối, em không đến mức lại vẫn đi bên ngoài tìm đàn ông giải quyết chứ?"
Diệp Tinh Bắc mặt đỏ như là muốn nhỏ máu, nghiến răng nghiến lợi: "Tôi không cần tìm đàn ông!"
"Làm sao có thể?" Cố Quân Trục nghiêm túc nói: "Liền ngay cả động vật đến mùa đều phải giao phối, huống chi là người? Chuyện đó là bẩm sinh trời sinh cho loài người, chỉ cần em là nhân, em sẽ có nhu cầu này!"
"Anh, anh , anh…. Anh nói bậy!" Diệp Tinh Bắc xấu hổ, đều đã cà lăm "Tôi cho tới bây giờ không nghĩ tới!"
"Là sao?" Ánh mắt Cố Quân Trục mị mị, trở về chỗ cũ tựa như liếʍ liếʍ môi, "Tôi nhớ rõ ngày đó, em ở dưới thân tôi kêu cực kỳ sảng khoái..."