Nụ hôn này vô cùng mãnh liệt, lưỡi anh quấn lấy lưỡi cô, không cho cô lùi bước hay kháng cự. Hơi thở như hòa vào nhau làm đầu Tịnh Thiên choáng váng , bàn tay nhỏ níu lấy áo sau lưng anh ..
Bị hôn đến thở không nỗi , đến khi cô nghĩ mình có thể chết ngợp , Hướng Hoa Lạc rời khỏi môi cô ..
-" Là do em quyến rũ tôi.Không được rút lui.."
Tịnh Thiên chưa kịp tiếp thu lời anh nói , nụ hôn lại ập đến..
Lần này anh không còn an phận , Bàn tay vừa nóng như có lửa nắm lấy bầu ngực đẫy đà của cô, cách lớp áo ngủ xoa bóp nó. Khi ngón cái của anh vân vê nụ hoa nhỏ của cô, Tịnh Thiên không kiềm được mà rùng mình một cái, cổ họng bật ra một âm thanh mà cô không ngờ được.
-" Ừm..không.."
Cô sợ hãi vùng vẫy trong vòng ôm của anh ..
-" Sợ à.Muốn chạy trốn.."
Hướng Hoa Lạc cắn nhẹ môi cô , nhìn người con gái vô cùng xinh đẹp dưới thân , anh cố gắng kiềm chế..
Tịnh Thiên ngây thơ , ánh mắt long lanh chứa đầy ánh nước , áo ngủ mở ra một nửa da thịt trắng như tơ lụa đẹp đến bức điên người khác..
Thở hỗn hển lầm bầm..
-" Tôi mới không ?"
Nhìn vào con ngươi đầy lửa và du͙© vọиɠ tràn trề của Hướng Hoa Lạc khiến Tịnh Thiên run rẩy nhưng cũng đầy kiên định hiểu được..
Đây là cơ hội cuối cùng..
Cô đưa tay ôm lấy cổ anh , mắt nhắm lại dâng môi đến hôn lên cổ anh , một giọt nước mắt rơi trên má.
Hướng Hoa Lạc đau lòng hôn lên mi mắt cô , rên nhẹ một tiếng , nhanh chóng cởi toang áo ngủ cô ra , hai mắt anh sáng rực , không kiềm được phải xuýt xoa một tiếng.
-" Rất đẹp .."
Da thịt trắng như tuyết, nõn nà mềm mịn như lụa, đầu ngực màu hồng nhìn thật ngon mắt khiến anh không kiềm lòng được, cúi đầu ngậm vào trong miệng.
-" A.."
Tịnh Thiên cứng người thở hổn hển, sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ từ bầu ngực từ từ lan ra toàn thân. Cô bấu chặt lấy vai anh, đôi môi mọng rên khe khẽ, bức bí chẳng biết làm sao cho phải..
Reng ...reng...reng...
Vào lúc lửa nóng đang hừng hực chuẩn bị bốc cháy..
Tiếng điện thoại bên mép giường lại vang lên.Tịnh Thiên nghiêng đầu nhìn thấy tên người gọi , Hướng Hoa Lạc cũng nhìn rõ , bàn tay từ trên người cô vừa muốn dời đi cầm lấy điện thoại ..
Lại bị Tịnh Thiên kéo lấy tay , bĩu môi có vẻ ấm ức..
-" Không cho nghe máy .."
Còn rất ngang ngược đẩy chiếc điện thoại đang reo in ỏi rớt xuống cả thảm..
Xoay người ngồi lên người Hướng Hoa Lạc , cúi xuống hôn lấy anh ..
Lần này Hướng Hoa Lạc phải cười khẽ , anh vốn muốn đưa tay tắt nguồn điện thoại ..
Không ngờ cô nhóc này lại hiểu lầm , khiến anh lại thấy được một vẻ đáng yêu trong con người của cô..
Tận tình hôn anh , bàn tay nhỏ không hề kĩ năng vuốt ve thân thể cường tráng mạnh mẽ của anh..
Vẫn còn buồn bực, ấm ức chuyện vừa rồi , cắn điểm nhỏ trên ngực anh ..
-" Đêm nay ở lại với Tôi.."
Mặt cô ửng hồng , tuy xấu hổ nhưng cô quyết không thể để anh rời đi vào giây phút này..
-" Theo ý em.."
Không để Tịnh Thiên có cơ hội phản bác , lần này anh mạnh mẽ lật người cô lại dùng cả miệng va hai tay tấn công , dùng thân thể mạnh mẽ cường mạnh ma sát trên người cô .Tham lam nhấm nháp trên da thịt cô, miệng càng không ngừng để lại dấu vết đỏ tươi ướŧ áŧ, để khuôn mặt chôn sâu vào nơi da thịt bị anh đè ép, tham lam hấp thụ hương thơm trên người cô, vuốt ve da thịt non mềm trước ngực.
-" Ư...Hướng Hoa Lạc ..ưmm..."
Tinh Thiên lộ ra khuôn mặt ngượng ngùng, gắt gao cắn môi dưới, ngăn cản mình phát ra âm thanh rêи ɾỉ mê người, cô không dám thừa nhận thân thể vì anh mà cảm thấy vui thích.
Dưới thủ đoạn trêu trọc thuần thục của Hướng Hoa Lạc, Tịnh Thiên toàn thân vô lực, đây cũng là lần đầu tiên Hướng Hoa Lạc trên giường biết lấy lòng phụ nữ ..
Anh lại rất nhẫn nại nâng niu , làm Tịnh Thiên hoa đầu cứ tưởng được yêu thương thật sự..
Bàn tay to của Hướng Hoa Lạc đặt tại đầu gối của cô, không hề báo trước mà tách ra cặp đùi trắng nõn nà thon dài.
-" A..."
Chiếc qυầи ɭóŧ bé xinh bị kéo đến gót chân , làm Tịnh Thiên hốt hoảng muốn níu lại..
-" Ui ..."
Nhưng không nhanh bằng anh , dùng sức thế mạnh đàn ông giam hai tay cô lêи đỉиɦ đầu ..
Ngón tay anh từ từ cho vào vùng cấm mà chưa một lần được khai quật ..Vừa khít vừa chật làm yết hầu Hướng Hoa Lạc thở nặng nề..
-" Nhẹ thôi..."
Tịnh Thiên ngượng ngùng xoay đầu, không thể tin chính mình sẽ bày ra tư thế như vậy, mặc anh trắng trợn đem thân thể của cô thu hết vào đáy mắt.
-" Hức..Hoa Lạc.."
Cô nỉ non gọi tên anh , Hướng Hoa Lạc yêu thương hôn lên môi cô trằn trọc mυ'ŧ lấy..
Rút tay ra , cởi lại những vướn víu trên người mình , tách đầu gối cô ra hạ nhẹ thắt lưng đâm vào...
-" A....."
Toàn thân Tịnh Thiên cứng ngắc, kêu đau, hàm răng dùng sức cắn, mùi máu tươi tràn ra khắp môi hai người.
Hướng Hoa Lạc hít một hơi, rời môi cô, không để ý vết thương trên môi, nhẹ giọng dụ dỗ ở bên tai cô..
-" Ngoan...em thả lỏng một chút sẽ dễ chịu hơn .."
Cô thật chặt đòi mạng khó khăn đi vào tầng tầng xoắn lấy , anh thiếu chút nữa mất thể diện mà mà bại trận rồi .Cố ổn định lí trí , bàn tay ôm hông cô, không để cho cô kẹp chặt như vậy.
Nước mắt chảy ra,hít hít chiếc mũi hồng hồng , nghe lời ôm lấy cổ anh ..Thả lỏng thân người cho anh đi vào..
-" Ưʍ..."
Nụ hôn áy náy mà dịu dàng, từng cái từng cái rơi xuống khuôn mặt đỏ ửng vầng trán còn lấm tấm tầng hơi mồ hôi. Đang trong cơ thể của cô, vừa chặt vừa nóng, nét mặt của cô thống khổ vạn phần..
Cánh tay anh dùng sức ôm lấy thân thể cô để trấn an, dù sao cũng đã bị thương, hiện tại muốn anh dừng lại là điều không thể.
Cô hít thở sâu ,ôm lấy anh chịu từng trận ma sát ..
-" Ừm...nhẹ..nhẹ thôi .."
Thân thể cũng không thể nhúc nhích được, bị người đàn ông này chặt chẽ đè ở phía dưới, thừa nhận công kích mãnh liệt của anh, cô căn bản chịu không được bao lâu liền thua trận..
Từ từ theo động tác của anh, một loại kɧoáı ©ảʍ chìm nhột từ trong thân thể xông lên, lúc ban đầu là một chút, từ từ tăng lên, nữa sau lại cuốn lấy nhấn chìm cô như nước lũ.
-" Huhu..Hướng..ừmm..."
Anh mυ'ŧ lấy môi cô ..
-" Lạc..Gọi tên Tôi.."
Cánh tay mãnh khảnh được anh kéo lấy vòng qua cổ anh,cúi đầu gặm nhắm từ xương quai xanh đến bờ vai thon thả của cô ,dường như món thịt thơm tho chỉ muốn ăn cô cả xương cũng không chừa .
Tịnh Thiên nấc nghẹn cơ thể mềm ngoặc nức nở..
-" Lạc..nhẹ thôi..hức.."
Qua bao lần cô tưởng mình ngất đi vì kɧoáı ©ảʍ bủa vây ..Anh ôm chặt lấy cô chạy nước rút..
-" A...."
Âm thanh hét lớn hai người cùng hòa vào nhau..Tóc mai kề cận , da thịt va chạm ..Khít chặt không một khe hở ..
Trước mắt như là thiên bồng tiên cảnh , một sự vui thích cùng thống khổ khó nói nên lời..
Hướng Hoa Lạc ôm chặt người con gái trong lòng chẳng muốn buông tay..
Cảm giác này khó khăn lắm anh mới có được..
Thật đáng giá ngàn vàng..
Tịnh Thiên nhắm mắt lại, nặng nề thở gấp, thì ra là đây chính là thân mật giữa nam nữ, thật sự rất đáng sợ..
Anh đè ở trên người cô, thân thể nặng nề làm cô hít thở không thông. Thừa nhận sức nặng như vậy rõ ràng nên cảm thấy không thoải mái, nhưng một loại cảm giác thỏa mãn kỳ quái lại tràn đầy trái tim.Cũng chẳng nỡ đẩy anh ra..
Qua một lúc cảm thấy anh rời khỏi, sức nặng trên người biến mất, anh lại ôm cô vào trong ngực, gương mặt của cô gối vào cơ ngực bóng loáng của anh, cũng chẳng còn ngại ngùng hay đủ sức quản chuyện ngày mai , từ từ đi vào giấc ngủ...
Dưới ánh đèn đường ánh trăng mập mờ bắt đầu bị màn đêm che phủ .
Ngước nhìn căn phòng trên lầu , đèn vụt tối đi..
Trái tim Trần Khải thắt lại , ánh mắt hiện rõ tia đau lòng sâu sắc ..Rồi lại nở nụ cười chua chát, một lúc sau mới lên xe rời đi..
Vote hỷ