Hàn Nhật Hạo bế người phụ nữ của mình vào phòng tắm,đυ.ng nước ấm Mẫn Mẫn tỉnh lại,tác dụng của thuốc quá mạnh,Mẫn Mẫn vẫn còn muốn nữa,ánh mắt thấp tiếp ngọn lửa du͙© vọиɠ.
Hàn Nhật Hạo nhờ ánh đèn thấy rõ thân thể trắng mịn nõn nà của Mẫn Mẫn,lúc này một lần ân ái thật không đủ với anh.
Cả hai lau vào nhau hôn thấm thiết,bờ môi mềm mại của Mẫn Mẫn làm anh không muốn buông rời giây nào,Hàn Nhật Hạo tiến sâu bên trong khoan miệng của cô,hai dòng nước hòa vào nhau,anh là đang hưởng thụ tinh hoa đất trời ở nơi bờ môi ấy của cô.
Tay Hàn Nhật Hạo không yên phận đưa lên đôi nhủ hoa mềm mại,mịn màng,thơ
m thoa mà nắn nót tùng chút một.
" ưʍ...ưm"
Mẫn Mẫn kí©ɧ ŧɧí©ɧ rêи ɾỉ ỉ ôi.
Hàn Nhật Hạo như tiếp thêm kɧoáı ©ảʍ qua những tiếng rên của cô,anh bế cô từ trong bồn tắm đặt lên trên thành của bồn tắm,anh cầm tay cô đưa xuống cậu nhỏ của mình.
Mẫn Mẫn theo du͙© vọиɠ tò mò chọc phá,Hàn Nhật Hạo không ngờ Mẫn Mẫn của anh bạo dạng thật,nhưng anh rất thích,anh cũng muốn xem sáng mai hết tác dụng của thuốc khi tĩnh dậy cô gái bé nhỏ của anh sẽ thế nào đây.
" Vợ à giúp anh"
" Em vẫn đang làm đây"
Bàn tay của cô chọc phá nhưng không đủ với anh,Hàn Nhật Hạo chuyển sang thế chủ động,cho vào bên trong nơi thầm kín của Mẫn Mẫn ra vào như vũ bão
"A ...Ưm"
Mẫn Mẫn sung sướиɠ rên tha thiết.
" Em có hài lòng không"
" Có ạ"
" Lần đầu của em là cho anh và những lần sau này cũng chỉ anh thôi biết chưa"
Hàn Nhật Hạo ra lệnh cho cô chỉ được là của anh,một mình anh thôi.
" Em chỉ là của anh...Hạo"
Lời Mẫn Mẫn thốt ra lòng Hàn Nhật Hạo như được thấp thêm lửa tình,anh cứ thế đưa cô vợ bé nhỏ về đỉnh núi cao nhất,một tiếng ở phòng tắm trôi qua,lần này cũng không khác lần trước anh vẫn đẩy thẳng vào trong,anh đang mơ ước ngôi nhà này có anh và cô cùng những đứa trẻ là kết tinh tình yêu của hai người.
Sau lần hoan ái ở phòng tắm,anh tắm sạch sẽ cho cả cô và anh,quấn khăn tắm bế cô lên giừơng,đêm nay rất dài với Hàn Nhật Hạo và Lâm Mẫn Mẫn.
Đến 3 giờ sáng anh mới chịu tha cho cô,cả hai ôm nhau ngủ đến sáng.
Buổi sáng ấm áp ở căn phòng tình yêu của hai người,Hàn Nhật Hạo thức dậy trước Mẫn Mẫn,hôm nay anh quyết định đi làm muộn,anh đã nhắn cho Cảnh Hy lúc gần sáng rồi,chẳng việc gì mà phải gấp,cứ nằm im ôm vợ bé nhỏ cho cô ấy ngủ ngon giấc
Hàn Nhật Hạo hôn lên vầng chán cô tha thiết,rồi đến môi,anh cứ nằm đó ngắm nhìn gương mặt đáng yêu của cô.
Mẫn Mẫn đến giờ cũng thức dậy,khắp người như mới bị đánh một trận bầm dập,phía dưới đau tê tái,Mẫn Mẫn mở mắt ra nhìn bên cạnh mình là anh,cảm giác thân thuộc lòng cô ấm áp,Mẫn Mẫn nhớ hết những gì xảy ra tối qua.
Tối qua cô đã trở thành người phụ nữ của anh,nhưng cô như vậy anh có cười không đây,thật xấu hổ chết đi được.
Về phần Hàn Nhật Hạo khi cô vừa mở mắt anh đã giả vờ nhấm mất còn ngủ.Cô lầm thầm nảy giờ anh nghe không thiếu từ nào.
Mẫn Mẫn hôn nhẹ lên má anh định vén chăn đi xuống giừơng đã bị anh ôm chầm lại.
" Em định trốn anh sao"
Mẫn Mẫn nghe anh hỏi xấu hổ lấy hai tay bịt mặt mình lại.
Hàn Nhật Hạo sao có thể để cô làm vậy,xoay người cô lại đối diện với anh,tay anh nắm tay cô kéo xuống khỏi mặt.
" Em là vợ anh,điều chúng ta làm là tất nhiên đôi vợ chồng nào cũng trãi qua"
" Tối qua em..."
" Tuyệt vời "
Hàn Nhật Hạo đưa tay lên miệng cô khiến cô không nói được hết câu,thay vào đó anh đáp lại cô chỉ hai chữ,cả hai nhìn nhau cười hạnh phúc.
" Còn đau không" Hàn Nhật Hạo dịu dàng quan tâm người yêu bé nhỏ.
" Còn ạ,cũng tại anh"
" Là lỗi của anh hết cho nên tối nay anh sẽ bù đắp tiếp" Hàn Nhật Hạo mặt dày hơn rồi nha.
" Không cần bù đắp"
Mẫn Mẫn xua tay,đầu lắc lia lịa.
" Không ấy anh bù luôn bây giờ"
Hàn Nhật Hạo vẫn châm dầu vô thêm.
Lâm Mẫn Mẫn kéo chăn bỏ chạy nhưng do còn đau,cô từ trên giừơng mất thăng bằng rơi xuống sàn nhà.
Hàn Nhật Hạo biết mình có lỗi không nên trêu Mẫn Mẫn như vậy,anh chạy đến bế cô đưa vào phòng tắm cho cô vệ sinh cá nhân,thay đồ cho cô,miệng vẫn không quên nói lời:
" Xin lỗi em,là anh sai không nên trêu em,em có đau không"
" Đau rồi"
Mẫn Mẫn cọc lốc trả lời
" Em giận anh sao"
" Không giận"
" Tha cho anh lần này được không"
Nhìn bộ dạng hối lỗi của anh mà Mẫn Mẫn bật cười.
" Em trêu lại anh sao,đã vậy anh phải xử lý em tiếp"
Mẫn Mẫn đứng hình không dám cười nữa.
" Anh đùa thôi,hôm nay theo anh đi làm,anh muốn ngắm em"
Mẫn Mẫn gật đầu đồng ý.Cô đến tủ chọn chiếc áo sơ mi trắng tay ngắn,kiểu bầu hai bên tay áo phối chân váy ngắn đưa cho anh xem trước,anh đồng ý cô mới mặc tránh như hôm qua phải thay đi thay lại mệt xỉu với anh.
" Hôm nay anh chỉ nhốt em ở phòng làm việc, mặc như vậy cho anh ngắm chấp nhận được"
Hàn Nhật Hạo đùa kiểu này Mẫn Mẫn đành cúi đầu đi nhanh vào thay đồ không nói thêm gì.
Hàn Nhật Hạo môi mỉm cười đắc thắng.
( Các bạn thân yêu ơi cho mình 1 like và cmt nha,vì lần đầu thử sức mình làm tác giả,mình còn có gì thiếu sót mong càc bạn bỏ qua cho mình)
Cảm Ơn Ạ