Chương 34: Tôi bị cảm.
Trời chưa sáng, Lý Hàn Phong liền bị tiếng chuông điện thoại đánh thức.
Mở mắt ra, nhìn Chu Lẫm gắt gao ôm chính mình, Lý Hàn Phong vừa lòng cười, cúi đầu mổ nhẹ lên môi cậu.
Lý Hàn Phong vốn không định nghe điện thoại, nhưng vừa thấy người gọi đến là Jacson, liền ý thức được có chuyện quan xảy ra.
“Nói!” Lý Hàn Phong cầm di động, hạ giọng nghiêm túc nói.
Hắn không đánh thức Chu Lẫm, sắc mặt ngưng trọng mặc lại quần áo liền rời khỏi biệt thự.
Lý Hàn Phong một mình lái xe, sắc mặt âm u, toàn thân tản ra hơi thở khủng bố.
Danh sách bán đấu giá của chợ đen lần này lại có Chu Lẫm! Đây là tình huống gì?
Hắn tăng hết tốc lực, từng làm lão bản của chợ đen, Lý Hàn Phong rất rõ ràng, người xuất hiện trong danh sách đấu giá, sẽ trở thành thương phẩm giao dịch của đám người biếи ŧɦái kia.
Mà hiện tại Chu Lẫm giờ phút này vẫn chưa phải là thương phẩm.
Trừ phi người đứng sau có tính toán khác.
“ Em phái thuộc hạ tinh anh đi bảo hộ con trai Chu Hồng, nếu cậu ta có gì ngoài ý muốn, anh liền đem thân thể Triệu Tu Trạch hỏi tội.” Lý Hàn Phong âm lãnh nói xong liền cúp điện thoại.
Trong ổ chăn, Lý Hàn Vũ vẫn còn buồn ngủ, ngáp một cái, ôm gối Triệu Tu Trạch tiếp tục ngủ .
Tích! Tích! Tích!
Đem thân thể Triệu Tu Trạch hỏi........
Tiêu rồi! Lý Hàn Vũ đột nhiên từ trên giường đứng dậy. Trong não vọng lại lời nói của nhị ca ban nãy.
Nhắc tới thân thể Triệu Tu Trạch, tuyệt đối là chuyện vô cùng nghiêm trọng.
Thật vất vả nhớ lại tất cả lời nói của nhị ca, Lý Hàn Vũ đã không còn bình tĩnh, mặc kệ bản thân chưa kịp mặc quần áo, nhanh chóng chạy tới phòng khách hét lớn,”Tập hợp! Mở họp!”
Lý Hàn Phong không định xuất kích, bởi vì chợ đen là bộ phận quan trọng của Thượng Nguyệt Bang, nó không chỉ đem lại cho Thượng Nguyệt Bang khoản thu kếch xù, mà còn kiềm hãm rất nhiều quan chức có liên quan đến Thượng Nguyệt Bang.
Khác với Hoàng Ngụy, nếu là bên trong Thượng Nguyệt Bang có người giở trò, Lý Hàn Phong không thể không cố kị Lý Cừu.
Một năm trước bởi vì vi phạm mệnh lệnh của Lý Cừu mà hắn bị bãi bỏ chức vụ lão bản của chợ đen vì thế phương thức kinh doanh của chợ đen trong tay người khác ngày càng ác liệt.
Sớm đã chán ghét, cho nên Lý Hàn Phong cũng không có để ý. Với hắn mà nói, thậm chí đó còn giúp hắn thoải mái hơn.
Trừ Lý Cừu, Lý Hàn Phong trong Thượng Nguyệt Bang có sức uy hϊếp lớn nhất, cho nên hắn cũng không lo lắng không khống chế được người cầm đầu chợ đen hiện tại.
Nhưng nội tâm bất an nói cho Lý Hàn Phong biết, sự tình tuyệt đối không thể đơn giản như vậy.
Trời sáng, Chu Lẫm híp mắt buồn ngủ nhìn khoảng trống bên cạnh, ngây người nửa ngày mới chậm rãi ngồi dậy ngáp một cái. Đau đớn trên người xem như đã khỏi hẳn.
Dì Trương đã làm xong bữa sáng, Chu Lẫm rửa mặt xong liền ngồi vào bàn ăn.
Chu Lẫm đang định tính toán hành trình hôm nay một chút, thì Lý Hàn Phong gọi đến, Chu Lẫm ước chừng 30 giây sau mới chậm rãi cầm lấy điện thoại.
Điện thoại vừa kết nối, đầu kia liền truyền tới giọng nói băng lãnh.
“Nếu lần sau điện thoại vang lên ba tiếng còn không tiếp, tôi sẽ xử đẹp em.”
“Xin lỗi, gần đây thính lực không tốt, làm ơn nói to hơn một chút được không?” Chu Lẫm nghiêng đầu kẹp lấy di động, tiếp tục ăn sáng, lộ ra tia lười biếng.
“Có tin hay không tôi hiện tại liền xử em.” Lý Hàn Phong cười khẽ, đã không còn tức giận như lúc nãy.
Chu Lẫm không tin Lý Hàn Phong nghìn việc quấn thân sẽ vì giáo huấn cậu mà chạy tới ngay lập tức.
“Không tin cũng không sao.” Lý Hàn Phong cười lạnh nói,” Mở cửa ra, tôi sẽ chứng minh cho em xem.”
“Có ý tứ gì?” Chu Lẫm cuống quýt nhảy dựng lên, trứng rán đáng thương bị cậu vô tình làm rớt xuống sàn, ngay sau đó, trong lòng cậu liền nhảy loạn một trận.
“Tôi đứng trước cửa, mở cửa cho tôi!” Lý Hàn Phong nói xong liền cúp điện thoại, ngay sau đó, Chu Lẫm nghe được tiếng chuông cửa.
Trong nháy mắt, Chu Lẫm mồ hôi chảy ròng ròng.
“Dì Trương! Đừng mở........” Chu Lẫm còn chưa kịp nói xong, liền nghe âm thanh mở cửa rồi đóng lại.
Xong rồi! Chu Lẫm nghĩ thầm.
“Lý tiên sinh ngài thật là khách khí, sáng sớm đến thăm thiếu gia còn mang nhiều đồ như vậy. Người hầu như tôi cũng cảm thấy ngại.” Dì Trương cho rằng tối qua Lý Hàn Phong đã rời đi, vì thế khuôn mặt tươi cười đưa Lý Hàn Phong tới phòng khách,” Thiếu gia, Lý tiên sinh tới rồi.”
Chu Lẫm có chút bất an nhìn chằm chằm Lý Hàn Phong không nói nên lời, nhưng trong lòng vẫn nói thầm, tôi có thể thu hồi lời nói trong điện thoại không?
Lý Hàn Phong cười như không cười nhìn C hu Lẫm, nhìn cậu trong mắt hiện lên bất an, vừa lòng gợi lên khóe miệng.
Dì Trương nhìn hai người giằng co, đầy nghi hoặc đem đồ Lý Hàn Phong mang tới lui xuống.
“Muốn tôi chứng minh như thế nào?” Lý Hàn Phong cười tà mị, tới gần cậu,” Xem ra, thương thế của em đã khỏi hẳn nhỉ.”
“Không! Anh không thể đυ.ng vào tôi.” Chu Lẫm cuống quýt đưa một tay tạo khoảng cách với Lý Hàn Phong, vắt óc tự hỏi,” Tôi........... Tôi.......... Tôi bị cảm! Sẽ lây bệnh!”
Lý Hàn Phong:”.................”
Chu Lẫm:”.................”