Lý Hàn Phong khống chế Chu Lẫm giữa mình và bức tường. Mặc dù những chuyện này đã xảy ra nhiều lần trước đó, nhưng Lý Hàn Phong vẫn rất hưởng thụ cảm giác Chu Lẫm bị mình khống chế.
"Hoàng Ngụy đã tiết lộ bí mật em là con trai của Chu Hồng ra bên ngoài." Lý Hàn Phong mỉm cười, "Nhưng tôi đã cử người đi ngăn cản hắn ta trước."
Chu Lẫm không ngạc nhiên trước hành động của Hoàng Ngụy, suy nghĩ của hắn thà là ngọc vỡ còn hơn ngói lành này quá bình thường.
Chỉ là Lý Hàn Phong nói rằng anh ta đã ngăn Hoàng Ngụy lại, điều này khiến Chu Lẫm có chút khó hiểu. Nhưng Chu Lẫm sẽ không bao giờ nghĩ rằng đây là hành động tốt bụng để bảo vệ cậu.
"Cảm ơn rất nhiều!" Chu Lẫm giọng điệu lãnh đạm không tỏ vẻ biết ơn.
"Băng nhóm của Hoàng Ngụy bị khống chế bởi Thương Nguyệt Bang. Nhưng điều đó không có nghĩa là các tổ chức khác không biết thân thế của em. Có thể các tổ chức đó đã bắt đầu hành động."
"Anh muốn thế nào?" Chu Lẫm nắm chặt tay "Anh muốn tôi ngoan ngoãn nói tất cả bí mật cho Thương Nguyệt Bang, hay là tôi lập tức quỳ xuống cầu xin anh giúp tôi?" Chu Lẫm ngẩng đầu nhìn Lý Hàn Phong, ánh mắt không có chút sợ hãi.
"Em có thể không quan tâm đến tính mạng của mình nữa, nhưng em có từng nghĩ tới, bởi vì em, bạn bè của em cũng sẽ gặp nguy hiểm." Lý Hàn Phong chậm rãi nói, dường như chắc chắn rằng những lời này sẽ khiến cho Chu Lẫm cảm thấy bất lực.
Quả nhiên, sau khi Lý Hàn Phong nói xong, trong mắt Chu Lẫm lập tức hiện lên vẻ bất an.
"Tôi... Tôi sẽ không làm liên lụy bọn họ." Chu Lẫm quay mặt đi, không nhìn Lý Hàn Phong, hiển nhiên những lời nói vừa rồi hắn không có tự tin.
"Tôi có thể giúp em!" Lý Hàn Phong hơi cúi đầu, khuôn mặt tuấn tú suýt chút nữa chạm vào chóp mũi Chu Lẫm.
"Ha ha!" Chu Lẫm chế nhạo, "Anh vĩnh viễn là viên đạn bọc đường, giúp tôi? Anh cho rằng tôi sẽ lại tin lời nói nhảm của anh sao?
Nhìn thấy Chu Lẫm mím chặt đôi môi mỏng gợi cảm, Lý Hàn Phong đột nhiên có ý muốn hôn cậu, dù sao đã một ngày hắn chưa nếm qua mùi vị của Chu Lẫm.
Cảm giác môi lưỡi tiếp xúc, hơi thở cùng mùi vị khiến hắn thật sự trầm mê.
Lý Hàn Phong nhìn khuôn mặt đẹp trai của Chu Lẫm có chút thất thần, nhưng rất nhanh liền tỉnh lại.
Không thể vội vàng trong thời điểm này, nếu không, tất cả những nỗ lực trước đó biến sẽ mất.
Lý Hàn Phong buông tay đang chống tường, có chút mất tự nhiên lùi về phía sau. Nếu tiếp tục ở vị trí này, Lý Hàn Phong sợ rằng sẽ thực sự không thể khống chế được chính mình.
Du͙© vọиɠ đối với một người đàn ông tồn tại lâu như vậy từ trước đến giờ, Lý Hàn Phong cảm thấy rất khó chịu.
"Em là một tài năng hiếm có trên thương trường. Tôi hy vọng em có thể làm việc ở Nguyên Soái." Lý Hàn Phong ngồi lại trên ghế sô pha, khoanh tay nói.
"Không có khả năng." Chu Lẫm từ chối không chút do dự.
"Em cống hiến tài năng của mình cho Nguyên Soái, tôi sẽ phái người bí mật bảo vệ em và bạn bè của em!" Lý Hàn Phong nghiêm túc nói, không hề có chút đùa cợt.
"Đó là coi trọng tài năng của tôi hay là coi trọng cơ thể của tôi." Chu Lẫm không chút khách khí cười lạnh nói, ngủ với Lý Hàn Phong... Uh... dưới tấm thảm, Chu Lẫm chấp nhận mọi yêu cầu của Lý Hàn Phong để hắn có thể gần gũi cậu chẳng khác gì tội ác hϊếp da^ʍ.
Tất nhiên Lý Hàn Phong biết Chu Lẫm đang lo lắng điều gì, vì vậy hắn ta nở một nụ cười rất dịu dàng.
"Đừng lo lắng, tôi chỉ mong em có thể làm việc cho Nguyên Soái. Về cơ thể của em, tôi không còn hứng thú nữa." Lý Hàn Phong cười rất dịu dàng nhưng cũng thật tà mị. Chu Lẫm cảm giác thất thần, thật sự, bề ngoài của người đàn ông này có thể khiến người khác phát điên.
Nhưng tại sao hắn ta lại là đàn ông? Chu Lẫm nghĩ, nếu là nữ nhân ở trên giường mạnh mẽ như vậy chính cậu cũng không thể chịu nổi!
Chu Lẫm giật mình, mình đang suy nghĩ cái gì. Khốn kiếp, Lý Hàn Phong.
Vì vậy, Chu Lẫm coi đó là điều hiển nhiên và ném những suy nghĩ tội lỗi của mình bay sang Lý Hàn Phong.
"Làm sao tôi biết những gì anh đang nói là thật?" Chu Lẫm nhướng mày gào lên. Kỳ thật, đối với yêu cầu của Lý Hàn Phong, Chu Lẫm đã động tâm, vì cậu không muốn làm tổn thương Cố Phi và nhóm bạn thân suốt ngày cười và chửi bới ấy.
Nhưng bán đứng lòng tự trọng của bản thân để tìm kiếm sự an toàn cho bản thân và bạn bè thì cậu không thể làm được.
Lý Hàn Phong là cao thủ mưu trí, hắn đã xóa sạch sự nghi ngờ và lo lắng của Chu Lẫm chỉ bằng vài lời nói.
Cuối cùng, Chu Lẫm đưa ra rất nhiều điều kiện, Lý Hàn Phong đều cười tủm tỉm nói: "Được!"
Chu Lẫm suy nghĩ một chút, văn phòng của cậu phải được chuyển từ phòng của Lý Hàn Phong xuống tầng dưới (tầng 98), cậu không có trách nhiệm phải đi cùng Lý Hàn Phong đến bất kỳ nơi nào ngoại trừ được sự đồng ý và liên quan đến công việc của. Trong mọi trường hợp, không được phép tiếp xúc thân thể............ đợi đã, đợi, đợi đã!
"Được rồi! Thế thôi!" Chu Lẫm dừng bút trên tay, cầm tờ giấy viết đầy chữ nhìn trái nhìn phải, sau khi chắc chắn rằng căn bản không có vấn đề, vẻ mặt vui mừng nói: "Tôi sẽ đánh máy những nội dung này vào ngày mai. Theo nội dung của hợp đồng, anh có thể ký nó vào ngày mai! "
"Vậy theo lời em nói, ngày kia em sẽ phải đi làm đúng giờ."
"Đừng lo lắng! Tôi nói được thì làm được." Chu Lẫm cầm tờ giấy, tự tin nói.
Đột nhiên Chu Lẫm cảm thấy mình luôn bị cuốn vào một vòng luẩn quẩn.
Ngay từ đầu cậu chán ngán tiếp xúc với Lý Hàn Phong, sau đó cậu lựa chọn đối đầu với hắn ta, cuối cùng hy vọng sẽ tránh xa người đàn ông này một lần nữa, và bây giờ... là sao?
Nhưng Chu Lẫm không phải là người hay lo lắng lâu dài, dù sao đối với Chu Lẫm, thỏa thuận đạt được với Lý Hàn Phong lúc này quả thực rất có lợi cho cậu.
"Khụ khụ!" Lý Hàn Phong đột nhiên ho khan hai tiếng, đứng lên, nhếch khóe miệng nhìn một người đang cầm tờ giấy cười tủm tỉm.
"Bây giờ chúng ta nên nói về vấn đề cái đồng hồ!"