Trò Chơi Đối Kháng

Quyển 2 - Chương 20: Lần nữa thỏa thuận

Chu Lẫm rốt cục tìm được cơ hội lấy áo choàng tắm mặc vào, dĩ nhiên trong suốt thời gian đó luôn bị Lý Hàn Phong lợi dụng nhìn không biết bao nhiêu lần.

Chu Lẫm bị Lý Hàn Phong áp bức chậm rãi lui về sau và cuối cùng bị Lý Hàn Phong vây lại ở ghế sô pha.

"Lý Hàn Phong, nếu anh không rời khỏi đây, tôi sẽ vạch trần toàn bộ tội ác gϊếŧ người của anh." Chu Lẫm chống lấy ghế sô pha ra sức uy hϊếp, trước đây cậu chính mắt nhìn thấy Lý Hàn Phong gϊếŧ người.

Đây có thể coi là nhược điểm mà cậu nắm giữ trong thời điểm hiện tại! Chu Lẫm nghĩ tới đây, nhưng lại cảm thấy không đúng, làm sao một tên ác quỷ như Lý Hàn Phong gϊếŧ người không chớp mắt lại quan tâm đến chuyện này?

Quả nhiên, sau khi nghe Chu Lẫm nói xong, Lý Hàn Phong cười một tiếng.

"Được!" Lý Hàn Phong thản nhiên ngồi trên sô pha cười, "Tôi cũng muốn biết thành phố V có bao nhiêu người dám thụ lý vụ án tội ác của Lý Hàn Phong mà còn có thể sống?".

Giọng nói rất nhẹ nhàng, nhưng lộ ra rõ ràng là kiêu ngạo.

"..." Cuối cùng, Chu Lẫm hoàn toàn kiệt sức, thật lâu mới nghẹn giọng nói, "Anh chính là người lấy tiền của tôi!"

"Tôi nói rồi, tôi không tới tìm em." Lý Hàn Phong cầm điều khiển từ xa trên bàn lên, thản nhiên nói, "Tôi chỉ đến lấy đồ của tôi."

Nhìn Lý Hàn Phong nhàn nhã dựa vào sô pha xem tin tức trên TV, Chu Lẫm bắt đầu mơ tưởng đến cảnh Sadako* bò ra khỏi TV bóp cổ Lý Hàn Phong và kéo hắn vào TV.

*Sadako: tên đầy đủ là Yamamura Sadako, nhân vật trong bộ phim kinh dị The Ring, "ma nữ" bước ra từ tivi.

Kẻ biếи ŧɦái này thực sự coi đây là nhà của chính mình.

"Có phải nếu tìm được đồng hồ, anh có thể lập tức rời đi." Chu Lẫm sải bước tắt TV, đối diện với bàn thủy tinh nghiêm túc hỏi.

Lý Hàn Phong cau mày, vô cùng không hài lòng đối với hành vi muốn đuổi người đi của Chu Lẫm, nhưng điều đó vẫn chưa biểu hiện hết trên mặt hắn ta.

"Đúng vậy! Chỉ cần em trả lại đồng hồ còn nguyên vẹn, tôi sẽ không gọi cảnh sát và sẽ rời đi ngay lập tức!" Lý Hàn Phong nói rất nghiêm túc, điều này khiến Chu Lẫm có chút khó tin Lý Hàn Phong đột nhiên tốt bụng như vậy.

Chẳng phải Lý Hàn Phong lúc này không phải đang gài bẫy để uy hϊếp cậu sao?

Liệu ác quỷ này có thể được chiếu sáng bởi lòng thương xót của Chúa? Hay bộ não tạm thời bị thiếu oxy?

Chu Lẫm nghi ngờ xác nhận: "Những gì anh nói là sự thật?"

Lý Hàn Phong gật đầu khẳng định. Hắn tiếp tục nở nụ cười thâm thúy.

Có điều gì đó không ổn, nhưng Chu Lẫm không thể tìm ra được cái gì kỳ quái.

Chu Lẫm xoay người đi tới nhặt túi rác ở cửa, mở một góc lộ ra quần áo, kéo quần áo trong túi ra.

Nhìn thấy một loạt động tác của Chu Lẫm, Lý Hàn Phong chỉ cảm thấy sự tức giận bắt đầu cuộn trào trong l*иg ngực.

Người này thực sự đã cho quần áo tự tay hắn chọn vào túi rác và chuẩn bị vứt đi, nhìn từ xa dường như có vài dấu chân mới toanh trên quần áo.

Chu Lẫm không để ý sắc mặt bắt đầu tối sầm của Lý Hàn Phong, rất chăm chú lấy quần áo ra.

Thực ra quần áo không bẩn, Chu Lẫm dùng một cái túi riêng để đóng gói, bản thân quần áo là nhãn hiệu yêu thích của Chu Lẫm, nếu không phải là đồ vật của Lý Hàn Phong, Chu Lẫm sẽ không bao giờ có ý định vứt bỏ nó, càng không cởi nó ra, giận dữ giẫm lên quần áo.

Đồng hồ được đặt vào túi bên trong áo khoác, hiển nhiên là để tránh cho mình phát hiện nên mới che dấu như vậy. Chu Lẫm nghiến răng, kìm lại lửa giận.

"Đây là đồng hồ của anh, anh có thể cút... đi rồi." Chu Lẫm đưa đồng hồ cho Lý Hàn Phong.

Lý Hàn Phong vẫn dựa vào sô pha, không có động tĩnh muốn đứng dậy cầm lấy đồng hồ, ngược lại tùy ý liếc nhìn đồng hồ trên tay Chu Lẫm, lạnh lùng nói: "Đồng hồ này hỏng rồi, em phải bồi thường cho tôi cái mới!"

Chu Lẫm giật mình, liền thu tay lại nhìn kỹ.

Quả nhiên, có những vết nứt trên màn hình và kim đồng hồ không di chuyển.

"Không liên quan gì đến tôi!" Chu Lẫm giận dữ rống lên.

Lý Hàn Phong tỏ vẻ bất lực, nhún vai, "Đồ để trên người em bị hỏng, em chỉ có thể chịu trách nhiệm."

"Anh cho rằng tôi ngu ngốc sao?" Chu Lẫm bình tĩnh lại, trong mắt lửa giận vẫn là không thể kiềm chế, "Chiếc đồng hồ này ngay từ đầu đã bị hỏng đi"

Chu Lẫm nghiến răng, biết người đàn ông này không thể tốt như vậy.

Lý Hàn Phong cười lạnh một tiếng, đứng lên.

"Tôi nghĩ em bây giờ nên nghĩ cách trả lại đồ cho tôi. Cái này vô cùng quý giá." Lý Hàn Phong mỉm cười bắt đầu đến gần Chu Lẫm, "Tôi hiện tại có đủ chứng cứ cùng thực lực khiến em ngồi xổm trong tù."

"Muốn đối phó với tôi, anh có thể dùng bạo lực, tại sao phải bày ra nhiều thủ đoạn như vậy." Chu Lẫm lùi lại phía sau, sắc mặt âm lãnh.

Lý Hàn Phong dừng lại, nhìn về phía Chu Lẫm ánh mắt không chịu khuất phục.

Không sai! Với thực lực của bản thân hắn, dễ dàng đối phó với một kẻ vô danh như thế này, tại sao lại phải làm ra nhiều thủ đoạn như vậy.

Có lẽ là bởi vì trong lòng hắn không muốn, hoặc là chỉ làm như vậy mới khiến Lý Hàn Phong cảm thấy cho dù Chu Lẫm không có ôm lấy hắn như những người khác, bất kể là thân cận thế nào, đều có thể miễn cưỡng, chứ không phải vì cái gì mong muốn trong lòng.

Nói một cách ngắn gọn, đến gần người đàn ông này thật sự là bất đắc dĩ.

Hoặc chỉ một trò chơi.

"Có lẽ chúng ta có thể đạt được thỏa thuận." Lý Hàn Phong ép Chu Lẫm dựa vào tường, trên mặt không có biểu cảm gì.

"Anh cho rằng tôi còn tin anh sao?" Chu Lẫm nhìn chằm chằm Lý Hàn Phong, âm thanh tàn nhẫn.

"Tôi nghĩ rằng em sẽ quan tâm đến thỏa thuận này, và tôi sẽ không rời khỏi đêm nay." Mặt Lý Hàn Phong càng tiến gần sát, "Đêm nay chúng ta có thể cùng nhau nói chuyện!".

"Sẽ không phải là dùng thân thể để nói chuyện đi?" Chu Lẫm châm chọc.

"Vậy thì phải xem biểu hiện của em!"