Diêm Đình lập tức giới thiệu với Thẩm Thanh Song:
“Sáu người này đều là tinh anh có sức chiến đấu tốt nhất trong Thanh Long hội chúng tôi, đều giữ ấn Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ Phong. Mà đứng đầu là Kim Long. Kim Long, bước ra khỏi hàng chào hỏi Thẩm tiểu thư!”
Kim Long nhanh chóng bước lên phía trước, cung kính hướng về phía Thẩm Thanh Song khom lưng 90 độ để chào, nhìn Thẩm Thanh Song nhếch miệng cười lộ ra hàm răng trắng tinh: “Kim Long xin ra mắt Thẩm tiểu thư, chào Thẩm tiểu thư!”
Thẩm Thanh Song cũng cười cười đáp: “Chào cậu, Kim Long!”
Với sự giới thiệu của Diêm Đình với Thẩm Thanh Song, 6 người này trộm đánh giá qua Thẩm Thanh Song thì nàng cũng âm thầm đánh giá bọn họ.
Người đứng vị trí thứ nhất là Kim Long, thân hình như tháp sắt, da ngăm đen, Thẩm Thanh Song ước tính hắn cao ít nhất phải 1m9.
Hắn mặc một cái quần quân trang màu đen, trên người mặc một cái áo vest đen, thân hình cơ bắp, có thể nhìn ra công phu của hắn chắc chắn không tệ, là tay đấm tốt.
“Vị này là Mộc Long.”
Mộc Long hoàn toàn tương phản với Mộc Long. Kim Long thì cường tráng, Mộc Long thì giống một thư sinh tuấn tú.
Mộc Long cũng bước lên một bước, hướng về phía Thẩm Thanh Song cười thẹn thùng, nhẹ nhàng chào nàng: “Xin chào Thẩm tiểu thư!”
Kỳ thật, Mộc Long cũng phải cao trên 1m75, không tính là thấp nhưng so với một người cường tráng như Kim Long thì đúng là gầy yếu.
“Vị này là Thủy Long!”
Thủy Long nghe thấy Diêm Đình điểm danh đến mình thì bước ra khỏi hàng, chắp tay vái Thẩm Thanh Song một cái thật sâu, còn vứt cho Thẩm Thanh Song một cái nheo mắt, ngữ khí mang theo tia vui đùa: “Chào Thẩm tiểu thư. Thẩm tiểu thư xinh đẹp như vậy không biết có chị em gì không? Có thể giới thiệu cho con rồng độc thân như tôi một người không?”
Thẩm Thanh Song nhướng mày, cũng khẽ thở dài, vẻ nghịch ngợm trả lời: “Thật đáng tiếc, mẹ tôi chỉ sinh mình tôi!”
Thủy Long nghe xong thì lập tức khoa trương vỗ vỗ ngực nhỏ, vẻ mặt ai oán kêu lên: “Trời ơi, trời ơi, tâm tôi tan nát. Tiểu thư vậy mà tàn nhẫn phá vỡ mộng đẹp của tôi. Mong tiểu thư bồi thường. Mong tiểu thư bồi thường!”
Vẻ mặt của những người xung quanh đồng dạng ai oán.
Diêm Đình quay đầu nhìn Thẩm Thanh Song cười cười giải thích: “Chị dâu nhỏ, chị đừng trách Thủy Long. Hắn lâu nay vẫn ở với mấy người không rõ giới tính nên khuynh hướng giới tính cũng có thay đổi, mong cô tha thứ cho hắn!”
Mấy người trong nhóm nghe thấy Diêm Đình nói thế thì tức khắc cười ha ha ha.
Chỉ có Thủy Long khuôn mặt đau khổ, nhìn Diêm Đình vẻ ai oán, ngón tay cong lên lên án Diêm Đình độc miệng: “Lão đại, người không yêu tôi. Người thế nào mà lại nói tôi như vậy… Ô ô ô……..”
Diêm Đình thấy hắn còn ở đó náo loạn thì sắc mặt trầm xuống, “Được rồi, ngươi câm miệng cho ta. Tiếp theo là Hỏa Long, bước ra khỏi hàng!”
Hỏa Long giống như người máy, nghe thấy lệnh Diêm Đình thì bước lên trước một bước, vẻ mặt không thay đổi nhìn Thẩm Thanh Song làm tư thế chào, “Chào Thẩm tiểu thư!”
Thẩm Thanh Song cũng nhìn hắn gật gật đầu: “Hỏa Long, chào cậu!”
Diêm Đình lại tiếp tục giới thiệu: “Thổ Long, bước ra khỏi hàng!”
Thổ Long ăn mặc vô cùng kỳ dị, giống như một văn sỹ cổ đại. Hắn mặc trên người một trường bào màu trắng ngà, dánh vẻ nho nhã thanh tuấn xinh đẹp, khí thất thanh nhã, vẻ bình tình tự nhiên.
Đúng lúc Thổ Long hai tay ôm quyền hướng Thẩm Thanh Song chào hỏi thì cửa phòng đột nhiên bị đạp mở từ bên ngoài, phát ra tiếng “băng” vang dội.
Thẩm Thanh Song giật mình có chút hoảng sợ.
Diêm Đình thì sắc mặt trầm xuống, đứng dậy, quay đầu nhìn sáu người kia hét lớn: “Các người bảo vệ tốt Thẩm tiểu thư. Ta hôm nay muốn nhìn xem, là kẻ nào không có mắt dám ở trước mặt ta làm càn?!”