"Hức... A ha..." thân thể Lâm Hiên bị Thẩm Úc ấn trước sau đong đưa, hai chân kẹp chặt. Váy không ngừng chuyển động thoạt nhìn như là chính mình chủ động vặn vẹo trên người nam nhân.
Quần chữ đinh luôn cọ xát kẽ mông của Lâm Hiên, ma sát qua da thịt mẫn cảm. Cậu cảm thấy bên dưới của mình đã ướt đến cực điểm.
Thẩm Úc nhìn Lâm Hiên bắt đầu nhắm mắt hưởng thụ, hiển nhiên là thoải mái. Hắn thấp giọng hỏi: "Tao bảo bối, muốn không?"
Lâm Hiên hơi hơi mở to mắt, ngoan ngoãn dạ một tiếng.
Thẩm Úc xoa nhẹ cánh mông của cậu, để người quỳ gối trên sô pha, ưỡn người nâng mông.
Váy quá ngắn căn bản không che được cảnh xuân. Quá nhiều nước da^ʍ đã từ bắp đùi của Lâm Hiên chảy về phía đầu gối, thoạt nhìn như là đã cao trào một lần.
Thẩm Úc biết cậu còn chưa tới, chỉ là động tình đã có thể biến Hiên Hiên dâʍ đãиɠ của hắn biến thành dáng vẻ này. Ngón tay của hắn từ vòng eo đi xuống, câu lấy hai bên quần chữ đinh chậm rãi kéo xuống, nhưng lại cố ý không cởi ra, để cho quần dừng lại giữa đùa.
Lâm Hiên duy trì tư thế không động đậy, lỗ l*и đã chảy đủ nước, thấp thoáng lộ ra cửa động, là bộ dáng chuẩn bị tốt để bị ȶᏂασ.
Thẩm Úc không chần chừ nữa, nhanh chóng đỡ lấy ©ôи ŧɧịt̠ bự của mình cắm vào.
"Hức...." Lâm Hiên hừ ra một tiếng, tiếp theo biến thành rêи ɾỉ hưởng thụ. Thời gian cậu tiếp nhận Thẩm Úc càng lúc càng nhanh, cơ hồ không cần thời gian để thích ứng.
Càng ngày Lâm Hiên càng hiểu được hưởng thụ, cũng thật là càng ngày càng bị ȶᏂασ đến chín rục.
Thẩm Úc cũng không cần nhẫn nại giống như trước. Nhiều lần tiến vào đều dùng sức ȶᏂασ đến hoa tâm của cậy. Tiếng nước không ngừng vang lên, âm thanh thân thể va chạm càng ngày càng vang.
Hai sợi dây hai bên quần chữ đinh tuy nhìn thì mảnh nhưng thật ra rất cứng. Hai chân Lâm Hiên bị hạn chết không tách ra được, lỗ l*и ngược lại kẹp ©ôи ŧɧịt̠ bự của nam nhân càng lúc càng chặt.
Nhưng kɧoáı ©ảʍ như vậy lại quá mãnh liệt. Cậu không nhịn được mà vặn vẹo thân mình thở dốc rêи ɾỉ, giống như còn đang không ngừng bò về phía trước: "Không... ông xã... nhanh quá... Hiên Hiên chịu không nổi..."
Thẩm Úc nhìn thấy tư thế của Lâm Hiên chịu giới hạn, di chuyển với biên độ nhỏ. Cậu còn dùng đầṳ ѵú của chính mình cọ lên sô pha, giống như muốn dời đi kɧoáı ©ảʍ không chịu nổi đó.
Thẩm Úc làm sao cho phép Lâm Hiên làm như vậy được. Hắn từ phía sau kéo cánh tay Lâm Hiên, để nửa người trên của Lâm Hiên như bay lên không.
Tư thế biến hóa, góc độ ©ôи ŧɧịt̠ bự ȶᏂασ vào cũng thay đổi theo, càng lúc ȶᏂασ vào càng sâu, hai viên tinh hoàn dường như cũng muốn chen vào.
"Không cần... quá sâu... ông xã ȶᏂασ em sâu quá..." thân thể Lâm Hiên run một chút, đột nhiên sợ hãi kêu ra tiếng.
Miệng thì rõ ràng nói lời nói như vậy, thế nhưng ln lại tham ăn mà cắn càng chặt.
Thẩm Úc sướиɠ hừ nhẹ ra tiếng, nói với Lâm Hiên: "Hiên Hiên thật da^ʍ. Em xem ln của em cắn ©ôи ŧɧịt̠ bự của ông xã chặt như thề nào này." Đôi tay hắn lại tiếp tục sờ phía trước, sờ đến bộ ngực của Lâm Hiên. Ngón tay từ phía dưới cái áo thăm dò đi vào, tùy ý đùa bỡn vυ' da^ʍ của cậu.
"Hức... A ha... ông xã... từ bỏ..." hai chân Lâm Hiên đột nhiên run đến lợi hại, l*и da^ʍ cũng bắt đầu xiết chặt, giống như muốn cao trào.
Thời điểm trước khi cao trào, Lâm Hiên luôn là bộ dáng vừa khó chịu lại vừa thoải mái. Cậu muốn Thẩm Úc động nhanh một chút, lại muốn hắn chậm một chút.
Thẩm Úc hoàn toàn khống chế được tiết tấu cao trào của Lâm Hiên. Hắn bỗng nhiên dừng lại bất động bị l*и da^ʍ điên cuồng mà xiết vài cái thì mới bố thì mà ȶᏂασ mấy cái.
Lâm Hiên bị éo đến dục cầu bất mãn, hoàn toàn khóc ra, cầu xin nam nhân: "Cho em... Cho em đi mà..."
Thẩm Úc cười xấu xa: "Cho cái gì?"
Cả mặt Lâm Hiên đều là nước mắt, nức nở mở miệng: "Em muốn cao trào... Ông xã cho em..."
Nhìn người như vậy Thẩm Úc cũng không khi dễ nữa. Côи ŧɧịt̠ bự ȶᏂασ thêm mấy chục cái, đưa Lâm Hiên đến cao trao, mà chính mình hôn lên sau cổ của Lâm Hiên cũng bắn tinh vào trong cơ thể cậu.
Toàn bộ ban ngày, Lâm Hiên vẫn luôn đi ấn trên sô pha, áo trên bị xé rách, quần chữ đinh cũng bị cởi ra. Nửa người trên trần trụi, phía dưới mặc váy lộ ra nửa mông dùng các loại tư thế bị ȶᏂασ nhừ, còn khóc thút thít mà ôm Thẩm Úc không buông tay.
Thẩm Úc tựa như dã thú đến kì động dục, như thế nào cũng không đủ. Mỗi một tấc thịt trên người Lâm Hiên hắn đều lưu lại ấn kí, tượng trưng vị thiếu niên mỹ mạo này vừa mới trải quả một trận tình ái mây mua vui sướиɠ tràn như như thế nào.
Nhưng hai ngày sau, Thẩm Úc lại không có đυ.ng vào người Lâm Hiên. Hai người vẫn luôn ở trong phòng, Thẩm Úc không cho Lâm Hiên mặc quần áo, bản thân hán cũng lộ ra trọn vẹn. Thẩm Úc đi lại ©ôи ŧɧịt̠ bự giữa hai chân sưng to vung vẩy qua lại làm Lâm Hiên lúc nào cũng đỏ mặt, l*и da^ʍ ướŧ áŧ.
Nhưng mặc kệ thế nào, Thẩm Úc cũng không động vào Lâm Hiên, mỗi lần chỉ hôn môi vài cái đã đẩy ra.
Cậu rõ ràng nhìn thấy ©ôи ŧɧịt̠ bự của Thẩm Úc cương cứng ngẩng đầu, nhưng Thẩm Úc lại không có động tác gì tiếp theo.
Lâm Hiên cảm thấy bản thân trở nên hư hỏng, cư nhiên mỗi phút mỗi giây đền nghĩ Thẩm Úc tới ȶᏂασ chính mình, hi vọng hắn bẻ hai mép l*и của mình ra, dùng ©ôи ŧɧịt̠ bự sưng to kia hung hăng tiến vào.
Mà Thẩm Úc chờ chính là điều này...