Dịch Phàm sau một lúc lâu kiên nhẫn ma sát, cuối cùng Yến Thư cũng thích ứng được với cảm giác bị nhồi đầy. Anh phát hiện ra cô không từ chối nữa thì bắt đầu di chuyển nhanh hơn, từng đợt từng đợt đánh sâu vào, mỗi lúc một mạnh. Cơ thể thiếu nữ bị đẩy liên tục trượt lên trên, lại bị anh dùng tay kéo trở về.
Âm thanh va chạm bắt đầu có tiết tấu và nhanh dần lên, Yến Thư chịu không nổi mà rêи ɾỉ thành tiếng:
“Ư… Chậm, chậm lại… Phàm, sâu quá, em không chịu được…”
Âm thanh đứt quãng của cô càng như chất kí©ɧ ɖụ©, Dịch Phàm bấy giờ bất chấp cả lực đạo, mỗi lần đều hung mãnh va chạm, muốn tiến vào càng sâu hơn, sâu hơn nữa.
Đừng nói là người mới trải lần đầu như Yến Thư, có lẽ người dày dặn kinh nghiệm cũng khó mà chịu được tần suất ra vào lúc này của Dịch Phàm. Bọn họ lần đầu nếm trải cảm giác gắn kết, anh tất nhiên không có bất kỳ kỹ thuật gì, thuần túy là va chạm ra kɧoáı ©ảʍ.
“A, a… Đừng, em xin anh…”
Yến Thư cảm giác chân mình đã tê mỏi vì thời gian dài dang rộng ra hai bên, trên mặt lúc này đẫm nước mắt. Nơi đó không ngừng bị anh thúc vào, dồn dập như sóng lớn, từng cơn từng cơn một muốn nhấn chìm cô trong biển du͙© vọиɠ.
Thấy cô rơi nước mắt, Dịch Phàm lấy lại chút lý trí, vội vàng hôn lên mặt cô:
“Em đau à?”
“Không, em…” Yến Thư thở hổn hển, nhìn anh ở khoảng cách gần, cô vô thức nuốt lời muốn nói vào trong.
Căn phòng tràn ngập hương vị ái muội, Yến Thư giật giật chân, lúc này, anh mới phát hiện ra, hỏi:
“Mỏi lắm phải không?”
Anh lui về sau, khép hai chân của cô lại rồi lật cô nằm sấp xuống giường, nói:
“Như vậy em sẽ không mỏi nữa.”
Yến Thư không biết Dịch Phàm định làm gì, cái tư thế này chẳng lẽ vẫn được sao? Cô xấu hổ kéo lấy ga trải giường, mông lập tức cảm giác được bàn tay thô ráp của anh đang chạm vào, kéo căng ra hai bên, sau đó, Dịch Phàm thật sự từ phía sau tiến vào!
Anh đẩy một lượt vào trong rồi chống hai tay bên người cô, không chờ cô phản ứng lại, đột nhiên dồn dập ép tới. Yến Thư bị tấn công bất ngờ liền phát ra tiếng:
“A, anh… anh đừng làm nhanh quá… ưm…”
Cô nghĩ mình sẽ bị anh xẻ làm đôi mất, anh vẫn luôn khỏe như vậy sao?
Một tên mãnh nam cường tráng không biết khống chế lực, hung hăng dùng gậy khuấy đảo bên trong cơ thể thiếu nữ, mỗi lần đánh tới đều khiến phần mông nảy nở bị va chạm ra âm thanh đáng xấu hổ.
Yến Thư chổng mông về phía sau với hy vọng sẽ giảm bớt được một chút cảm giác bị căng đầy, nhưng lại vô tình biến tư thế vừa rồi thành một tư thế khác.
Nửa người trước của cô úp xuống giường, mông bị anh nhấc lên cao. Cô cảm giác được thứ kia tiến vào cơ thể mình càng thêm trơn trượt, mạnh mẽ thao túng toàn bộ giác quan của cô. Ban đầu là đau đớn khó có thể tưởng tượng, dần dần, một tia kɧoáı ©ảʍ len lỏi ra ngoài.
Dịch Phàm siết chặt eo cô, nắm mạnh đến nỗi eo cô hiện lên dấu tay hồng hồng, anh điên cuồng di chuyển hông, mãnh liệt như vậy, cô căn bản không rêи ɾỉ nổi, chỉ có thể há miệng thở dốc.
Sự ấm áp bao trọn lấy hạ thân của Dịch Phàm, mỗi một lần rút ra đều như bị kéo chặt, cực kỳ thoải mái. Anh hít thở đều đặn, mồ hôi sau lưng không ngừng thấm ra.
“Phàm, Phàm, dừng lại đi… “
Yến Thư cố gắng nói cho anh biết mình sắp không chịu nổi, Dịch Phàm cúi đầu, cắn tai của Yến Thư, khẽ khàng nói:
“Yến Thư, anh yêu em.”
“Ưm… Em, cũng… yêu anh…”
Mỗi lần cô đang nói đều sẽ bị phía sau húc một cái thật mạnh, làm gián đoạn từng chũ của cô. Dịch Phàm liên tục hôn cắn sau lưng cô, để lại vô số vệt đỏ khả nghi, dưới hông thì chưa dừng lại một phút một giây nào.
Dịch Phàm tựa như phát điên, vừa thúc hông vừa nói:
“Anh yêu em, anh yêu em…”
Sự cuồng bạo thô lỗ đan xen với câu nói ấy khiến Yến Thư thấy có chút lâng lâng, vì người ấy là Dịch Phàm, là người cô yêu nên không sao cả. Anh đang hào hứng như vậy, cứ để anh phát tiết cảm xúc bị đè nén nhiều năm qua.
Yến Thư nghĩ vậy, nhưng rất nhanh, cô phát hiện mình sai rồi. Thể lực của Dịch Phàm có thể nói là nhất nhì Nam Cung gia, cô thì liễu yếu đào tơ, bị anh ra ra vào vào cả mấy trăm lần, nhất thời mê muội đầu óc. Không ổn, cô thật sự không ổn một chút nào, tay chân đều mềm hết cả rồi.
Nhìn cô yêu kiều nằm dưới thân mình, Dịch Phàm khó mà kiềm lòng được, một lần không đủ, yêu cô tận hai lần. Khi Dịch Phàm dùng đến cái bao thứ ba, anh đã ôm cô vào nhà vệ sinh.
Bồn tắm nhỏ hẹp biến thành chiến trường mới của hai người, Dịch Phàm xuất một lần cuối, sau đó ôm cơ thể mềm nhũn của cô vào lòng, giúp cô rửa sạch rẽ toàn bộ rồi mới đưa cô ra ngoài.
Yến Thư ngủ trong vòng tay của anh, hai gò má vẫn còn ửng hồng, môi nhỏ sưng nhẹ, miệng lẩm bẩm mắng anh, trông hết sức đáng yêu.
Dịch Phàm đặt cô lên giường, nhìn đồng hồ treo tường, cũng đã hơn ba tiếng hoạt động mạnh, khuya rồi, vậy mà anh lại vô cùng tỉnh táo.
Anh dùng khăn lau sạch nước trên người cô, sau đó nhân lúc cô ngủ say thì cẩn thận mở hai chân cô ra, kiểm tra nơi đó một lần.
Sưng rồi. Làm sao bây giờ?
Dịch Phàm, mày đúng là cầm thú.