Đệ tử Phi Long Quan khổ chiến ròng rã sáu năm với tinh thú, không chỉ đan dược trong kho của tông khố sớm đã bị ăn đến trống rổng, số lượng pháp bảo có thể sử dụng cũng đang giảm mạnh.
Mỗi ngày luôn luôn có vũ khí bị tổn hại dưới cái đuôi dài và hàm răng lớn của cá sấu yêu.
Ngay cả khi một lần nữa tăng giá, thì tất cả những người có công huân trong tay, vẫn sẽ dốc toàn bộ tinh lực và nhiệt tình của mình vào công cuộc điên cuồng thu gom bảo vật.
Bởi vì thứ như pháp bảo này nổ một kiện liền ít đi một kiện, có thể đoán trước, qua vài năm nữa, mọi người bị vây ở trong quan đều phải đối mặt với tình trạng thiếu hụt vũ khí.
Mà máu của Hồng Sí Phi Ưng, tính liệt chí dương, là vật liệu luyện khí dùng để gia tăng lực sát thương của pháp bảo thuộc tính kim và hỏa.
Cho nên chợt thấy Đỗ Nhược Phi đổi lấy vật ấy, trong lòng Bắc Tam Tam không khỏi nhiệt huyết sôi trào, não tự động vẽ ra cảnh tượng một đại khí sư sắp xuất thế.
"Không … Không."
Cảm thấy giây tiếp theo ánh mắt nóng rực của Bắc Tam Tam sẽ chọc thủng ngực mình, Đỗ Nhược Phi rùng mình một cái, nắm chặt bình máu rồi "vèo", biến mất sau mây trời.
Tuyệt đối không thể dây dưa với Bắc Tam Tam.
Đó là thường thức của đệ tử Phi Long Quan từ xưa đến nay.
Hắn nhập tông khi mới ba tuổi, nhưng đã có thể quấy loạn tông môn tới gà bay chó sủa, ngày đêm không yên, nhớ năm đó, tóc của Cữu Tử Mặc sư huynh thiếu chút nữa thì bị hắn giật cho trọc luôn.
Hiện tại, thật vất vả mới được chín tuổi, tâm tính hơi thành thục một chút, có điều vẫn thường xuyên làm ít chuyện tùy hứng khiến người ta dở khóc dở cười.
Ngàn vạn lần không thể để cho Bắc Tam Tam biết Chân sư muội hiểu đan thuật, bằng không dựa vào tính tình của hắn, chắc chắn sẽ lập tức bắt nàng vào Trúc Uyển, bức nàng ngày ngày đêm đêm luyện đan cho các sư huynh sư đệ.
Nhớ tới Chân Tiểu Tiểu, trong lòng Đỗ Nhược Phi không khỏi dâng lên một cỗ thương tiếc.
Tuy rằng……
Tuy rằng nàng muốn lấy tài liệu luyện khí để luyện đan, rất đáng ngờ.
Nhíu mày, Đỗ Nhược Phi cũng biết, máu của Hồng Sí Phi Ưng đích xác không phải là tài liệu được các đan sư coi trọng.
Thứ đồ chơi này mà thêm vào trong đan, có thể ăn sao?
"Nếu không muốn luyện khí, vậy Đỗ Nhược Phi … lấy máu làm cái gì?"
Nhìn vài vệt kiếm nhàn nhạt lưu lại trên không trung phía xa xa, Bắc Tam Tam kìm lòng không đậu sờ sờ cằm mình, lộ ra vẻ mặt hoài nghi.
Chẳng qua, còn chưa đợi hắn sửa sang suy nghĩ cho rõ ràng……
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Mấy đạo uy áp cường đại đột nhiên liên tiếp giáng xuống từ trên trời, nổ đùng đùng khiến mí mắt hắn kinh hoàng nhảy không ngừng!
Làm sao vậy?
Tạo phản sao?
Hôm nay nhàn hạ, không đi gϊếŧ cá sấu yêu nữa sao?
Thấy toàn bộ các đệ tử có thực lực gần bằng Cữu Tử Mặc trong tông môn đều chắn trước mặt mình, biểu tình kích động phấn khích, Bắc Tam Tam vừa muốn nổi giận, tầm mắt đã bị vô số trúc lệnh bay tới bao phủ.
"Bắc sư huynh! Ta muốn đổi máu!"
"A phi, không phải ta đổi máu! Là muốn dùng chiến công đổi lấy máu của Hồng Sí Phi Ưng!"
"Ngươi câm miệng cho lão tử, ta đến trước, Bắc sư huynh nha, đưa ta hai phần trước tiên!"
"Hai phần đứng sang bên đi, ta muốn bốn phần! Bốn phần!" Đầu to của Cao Hiên duỗi tới từ phía sau đám người, trực tiếp áp lệnh bài công huân của mình vào mặt Bắc Tam Tam.
Bốn phần!
Một vạn chiến công!
Mọi người nghẹn họng không nói nên lời, khϊếp sợ nhìn bản mặt dương dương đắc ý của Cao Hiên.
Tuy biết rằng, xưa nay Cao Hiên chém cá sấu yêu vô cùng dũng mãnh, nhưng mọi người tuyệt đối không ngờ tới, hắn thế mà nỡ bỏ một vạn chiến công đổi tài liệu cho đan sư, xem ra hắn nhất định phải có được Ngưng Khí Đan!
"Ta đây cũng … thêm một phần nữa!" Có người nhịn xuống đau đớn như cắt thịt, nắm trúc lệnh kêu to với Bắc Tam Tam.
Rất nhanh, tất cả máu của Hồng Sí Phi Ưng tích trữ trong Hắc Tháp đã bị đệ tử cao giai tranh nhau mua sạch.
Ánh mắt Bắc Tam Tam hỗn độn nhìn các đệ tử mạnh bậc nhất tông môn này, cả đám đều đỏ bừng mặt giấu bình máu vào trong ngực, cười ngốc nghếch không ngừng.