Vạn Thú Triều Hoàng

Chương 183: Chiến Công Hai Ngàn Năm

“Chiến công hai ngàn năm, ngươi có không?” Không nhìn sự chần chờ trong mắt Đỗ Nhược Phi, Chân Tiểu Tiểu cười đặt câu hỏi.

“Có.” Đỗ Nhược Phi trả lời theo bản năng.

“Vậy không phải xong?”

Chân Tiểu Tiểu ném một lọ Ngưng Khí Đan cho Đỗ Nhược Phi, vỗ vỗ tay nhỏ đứng lên, đồng thời cất lá cờ lớn cắm trên mặt đất vào tay áo, có vẻ như muốn đóng cửa dẹp tiệm.

“Này …” Lắc lắc bình sứ trong tay, thấy số lượng đan dược không đúng, Đỗ Nhược Phi khϊếp sợ mở nắp bình, một cỗ dược hương làm người ta xúc động rơi lệ lập tức ập vào mặt!

Ngưng Khí Đan hàng thật giá thật oa!

Năm sáu năm rồi chưa được cảm nhận!

Trong bình ước chừng chứa hơn hai mươi viên!

Đột nhiên đóng nắp bình lại, hung hăng thở phì phì, liều mạng hút khí, muốn hút toàn bộ dược hương đã thất lạc trong không khí ở nháy mắt vừa rồi vào cơ thể.

Ngẩng đầu nhìn Chân Tiểu Tiểu một lần nữa, giọng Đỗ Nhược Phi trở nên lắp bắp……

“Ta … chiến công trong tay ta, không … không đủ 5000.” Cho dù là bán chiết khấu, hai mươi viên đan dược cũng cần 5000 chiến công đổi lấy.

“À? Không sao, ta đây xưa nay không biết đếm số, đây là ý tứ của chiết khấu.”

Vẫn nhớ rõ ngày ấy, sau khi Đỗ Nhược Phi giải thích nghi hoặc cho mình xong, còn ân cần trấn an động viên, đối lập hoàn toàn với sự gian trá của Cữu Tử Mặc và Bắc Tam Tam.

Trước giờ Chân Tiểu Tiểu làm người cực có nguyên tắc.

Phàm là người không tốt với mình, toàn bộ ghi tạc đế giày, tốt với mình, thì ghi tạc trong lòng.

Khϊếp sợ.

Tay Đỗ Nhược Phi siết bình dược, đứng như trời chồng trong gió, nhìn chăm chú khuôn mặt nhỏ tuyệt không giống đang đùa giỡn của Chân Tiểu Tiểu, tiếng lòng bất chợt rung động.

Hắn đường đường là cường giả Ngưng khí tầng chín, ở toàn bộ Phi Long Quan, không nói xếp trước ba nhưng ít nhất cũng có thể đứng hàng đầu.

Nhiều năm như vậy, đây vẫn là lần đầu tiên bị kinh sợ bởi khí độ của một đệ tử Ngưng khí nho nhỏ.

Nàng không phải cố làm ra vẻ, mà chỉ là báo đáp chút ít thiện tâm của mình mấy ngày trước thôi.

Kìm nén nỗi lòng sôi trào, Đỗ Nhược Phi mau chóng điều chỉnh thần sắc, cất bình dược trân quý vào lòng ngực, sau đó hướng tới Chân Tiểu Tiểu chắp tay ôm quyền.

“Tại hạ Đỗ Nhược Phi, nguyện kết giao bằng hữu với sư muội đây. Nếu sư muội vội cần chiến công, tại hạ nguyện ý dẫn sư muội đi gặp một quái nhân, chiến công trong tay người này cực nhiều, lại thường thường không hành động theo lẽ thường, có lẽ sẽ bằng lòng bỏ giá cao đổi lấy đan dược của sư muội.”

Đỗ Nhược Phi không hổ là người thông minh, liếc mắt một cái đã nhìn ra chấp niệm của Chân Tiểu Tiểu với chiến công.

Hả?

Phi Long Quan còn có người quái dị để chơi?

Nếu đổi thành ngày thường, người thích xem náo nhiệt như Chân Tiểu Tiểu e rằng thật sự muốn tìm hiểu đến cùng, nhưng hiện tại đã thỏa mãn điều kiện đổi máu của Hồng Sí Phi Ưng, nàng gấp không chờ nổi mà muốn thử nghiệm đan phương thứ hai, cũng không tò mò lắm về mấy việc râu ria.

“Không cần, Đỗ sư huynh muốn hỗ trợ, vậy theo ta đi tìm Bắc Tam Tam, đổi một tài liệu giá trị 2500 chiến công là được.”

Thì ra là thế!

Ánh mắt Đỗ Nhược Phi dừng lại chốc lát trên người Chân Tiểu Tiểu, khó trách nàng một mực cắn chặt hai ngàn năm, nguyên lai là coi trọng tài liệu gì đó trong kho.

“Tới! Cùng ta đi, kiếm vi huynh mau!”

Kêu gọi phi kiếm, Đỗ Nhược Phi duỗi tay với Chân Tiểu Tiểu, mời nàng đồng hành.

Nhưng vào đúng lúc này, trên bầu trời đột nhiên chớp động kiếm khí ngũ sắc sáng lạn, hơn hai mươi đạo khí tức uy áp bức người thình lình "phanh phanh phanh phanh" hạ xuống chung quanh Chân Tiểu Tiểu.

Bóng người đến chen chúc, cắt ngang cuộc đối thoại của hai người, đồng thời cũng khiến đỉnh núi nguyên bản hoang vắng trở nên chật như nêm cối.

“Đỗ Nhược Phi chết tiệt! Lại tới nhanh như vậy!”

Mọi người cao giọng nghị luận.

“Chẳng lẽ toàn bộ chỗ tốt đều bị một mình hắn đoạt đi?”

_NL_

Anh anh anh anh, con cua thật thật ngon……