Chương 1043: Đế quân
Hàn Phỉ nói đến cuối cùng gần như đã khóc không thành tiếng. Khuôn mặt vốn tràn ngập khí tức thánh khiết lúc này đều là bi thương. Mất đi hắn, thắng được thế giới, trở thành thần linh, lại có ý nghĩa gì? Tất cả những thứ này, đều vô nghĩa. Hàn Phỉ thậm chí thà rằng không muốn thắng lợi như vậy, nhưng, nàng không có lựa chọn.
"Thần nữ, việc đã đến nước này, ngươi không cần trách cứ chính mình." Một giọng nói xa lạ xuất hiện phía sau Hàn Phỉ. Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người đều khẩn trương lên, bởi vì bọn họ không hề nhìn thấy bóng người này xuất hiện khi nào, giống như là.. đột nhiên hiện ra từ hư không, không có bất kỳ chút dấu hiệu. Mọi người đều lo lắng bóng người này sẽ tạo ra chuyện gì bất lợi.
Nhưng Hàn Phỉ lại rất trấn định, nàng thậm chí còn không quay đầu lại, chỉ là thở dài một hơi, nói: "Đạo lão, ngươi cũng tới rồi."
Người xuất hiện sau lưng Hàn Phỉ, chính là ông lão thần bí đã từng xuất hiện trong giấc mơ của Hàn Phỉ, đã từng nói cho Hàn Phỉ nghe rất nhiều thứ.
"Thần nữ còn nhớ Tiểu Thần thật sự là vinh hạnh của ta." Lão giả vừa nói, vừa cúi đầu, biểu hiện khá là cung kính.
Hàn Phỉ nhẹ nhàng câu lên khóe môi, tựa hồ muốn lộ ra một nụ cười hảo hữu, thế nhưng biểu hiện này hiện tại rất khó coi.
"Đạo lão, những năm này, ngược lại là khổ cực cho ngươi."
Lúc Hàn Phỉ lịch kiếp tam sinh tam thế, ông lão này phải giữ chức rất nhiều nhân vật, một mực ở hậu trường nhìn nàng, thỉnh thoảng, lại phải nhắc nhở nàng chút ít. Cũng coi là người giúp đỡ nàng. Vì thế thái độ của Hàn Phỉ vô cùng thân thiện.
"Thần nữ, ngươi biết Đế Quân chuyển thế khi nào.."
Lúc Đạo lão hỏi ra vấn đề này còn mang theo vẻ nghi ngờ.
Hai tay buông thõng của Hàn Phỉ cũng nắm chặt, nàng cưỡng chế trấn định hỏi: "Đạo lão, ngươi cái gì cũng biết, đúng không?"
Đạo lão không nói lời nào.
Hàn Phỉ cười khổ một tiếng, nói: "Là ta quá mức ngây thơ, cũng đúng, hắn vẻn vẹn chỉ là một Ma Tộc, lại có thể đoạt lại hồn phách của ta, khiến ta Lịch Kiếp đủ 3 lần."
Đạo lão khe khẽ thở dài một hơi, nói: "Thần nữ trách ta cũng là việc nên làm, chỉ là Tiểu Thần thật sự không thể vi phạm, cũng không thể tiết lộ chút nào, tất cả những thứ này, đều là chú định của số mệnh a."
Hàn Phỉ phẫn nộ nói: "Hay cho câu chú định của số mệnh! Tất cả những thứ này đều chẳng qua là vận mệnh sao? Vận mệnh, vận mệnh.. tất cả thần tiên các ngươi đều yêu thích dùng một câu nói này bao biện cho tất cả, vận mệnh như vậy không thể làm trái sao?"
Hàn Phỉ biết rõ chất vấn là không có ý nghĩa, nhưng vẫn không kìm được mở miệng hỏi. Nhưng, vấn đề này không phải là một Tiểu Thần có thể đưa ra đáp án.
Đạo lão trực tiếp trầm mặc, hắn cũng rõ ràng câu hỏi của Hàn Phỉ không phải là nhằm vào hắn.
Đạo lão chỉ là thấp giọng an ủi: "Thần nữ, mong ngài nén bi thương."
Hàn Phỉ tựa hồ ở hít sâu vào một hơi, nói: "Hắn là Đế Quân, hắn tuyệt đối không thể dễ dàng chết đi như thế."
Đạo lão tựa hồ ý thức được cái gì, thế nhưng hắn còn chưa kịp ngăn cản, Hàn Phỉ đã trực tiếp nhấc tay lên, mà Tần Triệt đang nằm trên mặt đất cũng bay lên theo. Lúc này, tất cả mọi người đều nín thở nhìn tình cảnh trước mắt. Thế nhưng sau một khắc, thân ảnh Hàn Phỉ cùng với Tần Triệt biến mất trước mặt bọn họ.
Đạo lão lập tức căng thẳng, hắn nhìn chung quanh một hồi, sau đó cũng biến mất không còn tăm hơi. Ba người nói biến mất là biến mất, cũng triệt để khiến mọi người càng thêm tin tưởng họ thật sự là thần tiên!
Hàn Phỉ mang theo Tần Triệt xuất hiện trong trận pháp kia. Lại một lần nữa về chỗ này. Mà thi thể của Chúc Tất vẫn nằm ở nơi đó, đôi mắt trừng lớn, ngã trên mặt đất, mà xung quanh hắn chất đầy thi thể. Hàn Phỉ mang theo Tần Triệt xuất hiện ở đây, sau đó nàng từng bước một tiến lên, mà thân thể Tần Triệt cứ như vậy tung bay ở giữa không trung, cho đến cuối cùng, bọn họ đi tới giữa trận pháp, cũng đứng trước vị trí Chúc Tất tạo thần khi trước.
Thế nhưng, ngay lúc Hàn Phỉ định đặt Tần Triệt vào trận pháp, đạo lão theo sát mà đến vội vội vàng vàng hô to: "Thần nữ! Không được!"
Động tác của Hàn Phỉ hơi ngừng lại.
Đạo lão càng vội vã nói: "Thần nữ! Đây chính là vi phạm Thiên Đạo a! Hậu quả do vi phạm Thiên Đạo ngài cũng biết! Ngài là thần nữ, là vị thần Chí Cao, càng không thể làm như vậy! Bằng không tu vi của ngài sẽ biến mất!"
Vẻ mặt Hàn Phỉ vẫn vô cùng trấn định, giống như việc nàng đang làm cũng chỉ là việc thường mà thôi. Nhưng, thần sắc đạo Lão lại càng ngày lúc hoảng loạn. Bởi vì, thần nữ càng có biểu hiện này, hắn lại càng khẳng định được nàng muốn làm gì.
"Thần nữ! Dù cho ngài làm như vậy, cũng vô dụng thôi! Xưa nay không có vị thần có thể phục sinh!"
Đúng vậy, phục sinh. Đạo lão cực kỳ khẳng định, hiện tại Hàn Phỉ muốn làm điều này. Đó là chuyện mà cả ba giới đều không thể tha thứ. Một khi làm, e rằng sẽ bị trời phạt. Thần nữ tu nhiều năm đằng đẵng như vậy, mới có được một thân tu vi này, mới có được địa vị hôm nay. Huống chi, hiện tại thần nữ đã vượt qua kiếp nạn cuối cùng, hiện tại nàng chỉ cần độ kim thân, sẽ trở thành một trong ba đại chủ thần, đây là địa vị chí cao vô thượng cỡ nào a! Vì thế vào thời điểm bước ngoặt này, nếu xuất hiện bất kỳ bất ngờ nếu đều không thể tha thứ!
Đạo Lão vốn không hi vọng nhìn thấy chuyện như vậy phát sinh. Thế nhưng hắn chẳng qua chỉ là một Tiểu Thần mà thôi, lấy cái gì để ngăn cản thần nữ? Chỉ có thể tận tình khuyên nhủ khuyến cáo.
Hàn Phỉ cúi đầu, ánh mắt mang theo quyến luyến nhìn Tần Triệt, giờ khắc này, hắn nhắm mắt yên tĩnh giống như đang ngủ, nhưng vẻ mặt đã không còn chút cảm xúc. Hắn đã chết, nhưng lại giống như đang ngủ một giấc.
"Chàng là Chủ Thần, là Đế Quân, nếu như không phải vì khiến ta thành công độ kiếp, thiên hạ này không có ai có thể gϊếŧ được chàng."
Đạo lão trợn mắt lên, hắn đột nhiên phát hiện, thần nữ tựa hồ so với hắn nghĩ, còn hiểu rõ hơn.
"Ngươi đang nghi ngờ vì sao ta lại biết đúng không?"
"Thần nữ.."
"Ngươi cho rằng ta đã quên đúng không?"
"Ngài.."
"Vì thế.. Ta nhất định phải cứu chàng."
Ánh mắt Hàn Phỉ từ từ trở nên kiên định, sau đó, nàng đặt Tần Triệt vào trong trận pháp. Đạo lão sốt ruột, mới vừa muốn động thủ, thế nhưng thân thể hắn lập tức như bị đóng băng tại chỗ, không cần nghĩ cũng biết là thần nữ ra tay.
"Thần nữ, ngài, ngài.."
Hàn Phỉ nói khẽ: "Lần này, ngươi không nên ngăn cản ta."
Đạo lão triệt để ngây người.
Sau đó một màn, trực tiếp khiến đạo lão hoàn toàn không thể tiếp nhận đã diễn ra. Chỉ thấy, Hàn Phỉ đặt Tần Triệt vào trong trận pháp, sau đó lấy ra một con dao nhỏ, trực tiếp cắt lên cổ tay mình.
Đạo lão trừng to mắt, thất thanh nói: "Không không không, thần nữ, ngài không thể làm như vậy! Ngài làm thế là sẽ hại chết chính mình a!"
Hàn Phỉ giống như không nghe thấy, chỉ cố chấp nhìn vết thương trên cổ tay, máu tươi ồ ạt chảy ra. Thế nhưng nàng giống như không cảm giác được đau đớn.