Vương Gia Ta Sẽ Giảm Béo Mà!

Chương 876: Nhân kiếp trước, quả kiếp này

Chương 876: Nhân kiếp trước, quả kiếp này

Mà Tần Triệt cũng vì thế mà phải trả một cái giá thật lớn, chính là tổn hại tu vi, bằng không dựa vào thân phận con trai Ma Hoàng của hắn, sao có thể là một Ma Vương bình thường? Hắn đưa nàng đi, đến một thế giới khác, đại khái là vì muốn nàng an ổn sinh sống, chỉ là.. cuối cùng, Hàn Phỉ lại trở về. Những việc này giống như một vòng luân hồi, bất kể trốn chạy như thế nào, cho dù chạy đến một thế giới khác, nàng vẫn bị gọi trở về, bị Chúc Tất gọi về.

Trước đây Hàn Phỉ cho rằng, chẳng qua là vận khí của mình không tốt, bị Chúc Tất tuyển chọn, mới bị mang từ thế giới hiện thực tới, trở thành con rối của hắn, thay hắn khống chế toàn bộ đại lục. Thế nhưng bây giờ suy nghĩ một chút, lại phát hiện nàng đã sai, xưa nay Chúc Tất không phải một người lỗ mãng như vậy, e là trên đời này trừ Tần Triệt ra, Chúc Tất chính là tồn tại hiểu biết tất cả mọi chuyện, hắn cố ý chọn nàng, mang linh hồn nàng về, mà khi đó, nàng hoàn toàn quên đi mọi chuyện liên quan đến thần tích, quên mất thân phận mình. Nàng một lần nữa trải qua đoạn nhân sinh kia, dưới sự khống chế của Chúc Tất, nàng dần thu phục được một đám người, ngay cả danh xưng 'Thần nữ' cũng là do Chúc Tất bày mưu tính kế truyền ra. Đó cũng không phải là tùy tiện xưng hô, mà lúc ở thần tích, người dự bị của thần linh đã được gọi là thần nữ.

Nàng một lần nữa gặp được Tần Triệt, lấy diện mạo hoàn toàn mới quen biết Tần Triệt, cuộc gặp gỡ ngày tuyết lớn kia cũng là do hắn cố ý xuất hiện, chỉ là nàng chưa bao giờ phát hiện ra.

Sau đó hết thảy đều xảy ra, thoát ly khỏi khống chế của Chúc Tất, bắt đầu chiến đấu, mở ra từng hồi chiến tranh, mà Tần Triệt, bất luận là khi nào cũng bầu bạn bên cạnh nàng, chỉ là nhiều năm như vậy, cách hắn nghĩ đến để bảo hộ nàng cũng chỉ có một, đó chính là quên đi tất thảy, làm lại nhân sinh từ đầu.

Nghĩ tới đây, Hàn Phi liền không nhịn được lộ ra một nụ cười bi ai, ma loại kia, đã nghĩ mọi chuyện quá đơn giản, nếu trọng sinh là có thể quên đi tất thảy, thì mọi chuyện đã không phức tạp đến thế. Kí ức của nàng xuất hiện hai lần hỗn loạn, một lần chính là phản bội Thần Điện, bị gán cho tội danh phản đồ, bị phong ấn ký ức, bị Tần Triệt đưa đến thế giới hiện thực sinh sống. Một lần chính là ngàn năm trước, sau khi bị Chúc Tất gϊếŧ chết, nàng lần thứ hai tiến vào luân hồi, trở lại thế giới hiện thực, thành một người bình thường, chỉ là ở lần thứ hai này, nàng đã bảo tồn kí ức của mình lại, có điều vẫn để cho Tần Triệt biết được. Tần Triệt không hy vọng nàng nhớ lại những ký ức ấy, hắn liền cướp đoạt đi một phần.

Hàn Phỉ sâu sắc thở dài một hơi, thậm chí còn cảm thấy chuyện vốn đơn giản, nhưng vào tay tên đầu gỗ Tần Triệt, liền trở nên phức tạp, hắn trừ thay đổi ký ức của nàng, cũng không thể nghĩ được biện pháp khác.

Thấy ánh mắt Hàn Phỉ dường như rơi vào trầm tư, Liễu Tuyết Âm nhíu nhíu mày, hỏi: "Lựa chọn của ngươi là gì?"

Hàn Phỉ phục hồi tinh thần lại, không còn xoắn xuýt chuyện kí ức nữa, nói: "Ta không lựa chọn gì cả, mục đích của ta chỉ có một, ngươi nên biết rõ mỡi phải."

Liễu Tuyết Âm thở dài, nói: "Thật sao? Ta không muốn giao thủ cùng ngươi chút nào."

"Ta cũng thế."

"Nhưng ta không có lựa chọn nào khác."

Dứt lời, Liễu Tuyết Âm ngoắc ngoắc tay, từ ngoài cửa tràn vào một nhóm lớn hộ vệ bạch ngân, cũng cấp tốc bao vây Hàn Phỉ lại.

"Bắt nàng lại cho ta, nhớ kỹ, đừng làm nàng bị thương."

Hàn Phỉ hít sâu vào một hơi, cúi đầu liếc mắt nhìn Tiếu Tiếu trong lòng, nói: "Ngoan."

Lúc hộ vệ bạch ngân xông lên, ánh mắt Hàn Phỉ cũng biến đổi, không còn dáng vẻ ôn hòa khi trước nữa, trong cặp mắt kia toát ra ý chí chiến đấu cuồng nhiệt. Tất cả hộ vệ bạch ngân cùng xông lên, mà Hàn Phỉ, cũng hành động.

Liễu Tuyết Âm đứng ở trên đài cao, nhìn chăm chú tình cảnh bên dưới, nhìn bóng đen lóe lên giữa đám hộ vệ bạch ngân, linh xảo vô cùng. Nàng không có vũ khí, liền thuận thế đoạt được bội kiếm của một tên hộ vệ, mà nơi nàng đi qua, một đám hộ vệ bạch ngân ngã xuống. Thế nhưng nàng không hề lấy đi tính mạng họ, chỉ làm họ mất đi năng lực hoạt động.

Liễu Tuyết Âm đứng ở nơi đó, đột nhiên cảm thấy người phụ nữ kia tựa hồ không giống kẻ phản bội trong truyền thuyết chút nào, thế nhưng cũng càng thêm hiểu được, vì sao năm đó, Hàn Phỉ có thể đánh bại Nova, leo lên vị trí người sự bị gần với thần nhất, nàng là thần nữ, không thể nghi ngờ. Chỉ đáng tiếc..

Liễu Tuyết Âm cũng không muốn tổn thất một người hữu dụng như thế, nhưng Hàn Phỉ khó đối phó hơn nhiều so với hắn nghĩ, nhất là khi hồn phách sư phụ lưu lại vẫn còn phá rối, bù đắp kí ức khuyết thiếu lại cho Hàn Phỉ, khiến hiện tại Hàn Phỉ càng mạnh mẽ hơn. Liễu Tuyết Âm đối với sư phụ không phải là không có oán hận, như hắn đã từng nói, hắn chưa hề làm gì, nhưng sư phụ xưa nay đều không tin hắn, dù cho hắn có năng lực hơn Phí Trắc, nhưng chỉ bởi vì thân phận của hắn, hắn liền vĩnh viễn chỉ có thể khuất phục dưới Phí Trắc. Điều này làm sao có thể khiến Liễu Tuyết Âm cam tâm? Từ nhỏ hắn đã nhận hết mọi khinh thường, bị tất cả mọi người phỉ nhổ, mà thân thể hắn cũng yếu đuối hơn người bình thường quá nhiều, hắn không đủ khỏe mạnh, vì thế hắn càng thêm liều mạng học tập cùng tu hành, nhưng.. bất luận hắn cố gắng thế nào, sư phụ vẫn đề phòng hắn, có chỗ giấu giếm hắn, cũng không chịu thật sự mở lòng đối với hắn.

Khi đó Liễu Tuyết Âm liền biết, một hỗn huyết như hắn, sẽ không xứng nắm giữ tình cảm chân thật, tất cả mọi người đều sẽ không tin tưởng hắn, nếu đã như vậy, thì chẳng bằng hắn tự dùng hai bàn tay mình, đoạt lại tất cả mọi thứ, khi hắn leo lên được vị trí kia, có phải là có thể chưởng khống tất cả không? Như vậy, thế giới dơ bẩn này, cũng có thể bị hủy diệt. Mà điều này, chính là mong đợi lớn nhất của Liễu Tuyết Âm, là mục tiêu cuối cùng của hắn.

Lúc hộ vệ bạch nhân cuối cùng ngã xuống, Liễu Tuyết Âm thở dài một hơi, nói: "Ngươi rất mạnh, không, là càng lúc càng mạnh mẽ hơn."

Theo ký ức khôi phục, sức mạnh mà Hàn Phỉ đã từng có cũng được khôi phục, hiện tại, không còn là Hàn Phỉ tùy ý để cho người ta bắt bí nữa.

"Liễu Tuyết Âm, ngươi nên dừng tay."

Liễu Tuyết Âm nhẹ nhàng lắc đầu một cái, nói: "Dừng tay? Không, ta đã không thể quay về, đã như vậy, thì chỉ có thể tiến về phía trước."

Vừa dứt lời, Hàn Phỉ liền nghe thấy từng trận tiếng bước chân chỉnh tề, nàng xoay người, nhìn về phía lối vào, ở nơi đó, một mảnh kim quang làm chói mắt nàng.

"Tế Ti, sớm nên để chúng ta đến là tốt rồi, đám rác rưởi này còn không đỡ nổi một đòn."

Ywen bất mãn nói, ánh mắt còn vô cùng xem thường liếc nhìn đám hộ vệ bạch ngân nằm la liệt trên mặt đất.

"Ywen, chú ý ngôn từ của ngươi."

"Biết rõ, ngươi thật dông dài."

"Có điều nữ nhân này hình như càng mạnh hơn rồi."

"Làm sao ngươi biết, lần trước không phải nàng ta còn bị Nova bắt về dễ như ăn cháo sao, còn bị nhốt lại."

"Đừng quên mệnh lệnh của Tế Ti, không thể thương hại nàng ta."

Hàn Phỉ nhìn rõ ràng, đám người đang đứng ngược sáng, chính là hộ vệ hoàng kim. Không, nói cho chuẩn xác, là thống lĩnh hộ vệ hoàng kim. Cũng là, đồng bạn cũ của nàng.