Trong lúc tôi đang cảm thấy kì lạ, sương mù màu xanh lục trên mặt nước bắt đầu bay lơ lửng lên phía trên, ngày càng gần mép vực.
Còn nước ở giữ đầm thì bắt đầu chuyển động, , cuối cùng hành thành một xoáy nước làm người ta hoa mắt, tâm của vòng xoáy bị trũng sâu thành một hố nước hình nón, tạo nên một cảm giác sợ hãi.
Con thuyền chở xác chết đã không còn nhìn thấy bóng dáng đâu nữa, cả cây đèn cầy cũng bị hút vào xoáy nước.
Tất cả mọi người đều sững sờ trước cảnh tượng trước mắt, thậm chí cả năm vị chủ nhà khác cũng đến gần để quan sát, vẻ mặt ai cũng vô cùng kinh ngạc.
A Uy dùng cùi chỏ huých vào người tôi, thì thầm với vẻ mặt đầy lo lắng: “Hổ Tử, chuyện đang xảy ra có gì đó không bình thường, có phải chuyên dẫn xác đã gọi tới thứ gì đó rất đáng sợ không? Không được, chúng ta phải sử dụng dây dẫn hồn!”
A Uy vừa nói xong, ông lão nhỏ con sốt sáng ra lệnh: “Kỳ lạ, chắc chắn dưới đáy đầm có gì đó không bình thường! A Uy, Hổ Tử đừng có ngây người ra đó nữa, mau lấy dây dẫn hồn ra đây!”
Tôi gật đầu, cùng với A Uy lắc cọc gai dầu trong tay, nhưng điều mà hai chúng tôi không nghĩ tới đó là dây dẫn hồn dưỡng như đã bị thứ gì đó giữ chặt, không thể nào nhấc lên được.
Lúc này, chúng tôi ngơ ngác nhìn nhau, không biết nên làm thế nào, không ai bảo ai cùng quay đầu lại nhìn ông lão nhỏ con.
Từ trước tới nay ông ta chưa bao giờ gặp phải chuyện như vậy, vì vậy chỉ còn cách gọi Lệ Hoa và Lý Nhị Bảo ra tay.
Lệ Hoa không dám sơ suất, vội vàng lấy ra hai lá bùa vàng, sau khi niệm chú xong ném xuống đầm.
Bùa vàng vừa mới rơi xuống mặt nước, còn chưa kịp phát nổ, lập tức đã bị xoáy nước nhanh chóng hút vào sâu dưới đáy đầm nơi mắt người không thể nhìn thấy được nữa, chớp mắt liền biến mất.
Lý Nhị Bảo không biết phải làm thế nào, miệng đọc thần chú càng ngày càng nhanh, cố gắng khống chế chuông dẫn xác dưới nước, nhưng cũng không có tác dụng gì.
Là người mới tham gia vào đội tìm xác, đối mặt với những sự việc kỳ quái như vậy, tôi đã rất hoang mang lo sợ, làm tôi nhớ tới Đường mập, nếu thằng nhóc đó ở đây, có thể đã dùng chuỗi hạt tràng để làm đầm nước tĩnh lặng trở lại.
Bây giờ dây dẫn hồn không kéo được, buông cũng không buông được, chỉ có thể ngây ngốc nhìn mà không thể làm gì.
Nhưng khi tôi vô ý làm rơi ba cây nhanh dẫn hồn xuống đất, tôi đã rất bất ngờ.
Bởi vì làn khói xanh tỏa ra khi đốt nhanh dẫn hồn không bay tỏa lên, mà tụ lại với nhau giống hình một con rắn dài, xung quay ba cây nhanh dẫn hồn đang cháy, có thẻ nhìn thấy rõ miệng và mắt trên đầu con rắn, bị biến hóa giống y như thật.
Không chỉ từ trước tới nay tôi chưa bao giờ nhìn thấy tình huống như vậy, ngay ông lão nhỏ con, người cả đời làm nghề vớt xác, thấy cảnh tượng trước mắt cũng vô cùng nghi ngờ, không biết nguyên nhân vì sao lại như vậy.
Thời gian chầm chậm trôi qua, ba cây nhanh dẫn hồn đã cháy được gần một nửa, chỉ sợ nếu cứ tiếp tục như vậy, việc vớt xác của chúng ta sẽ thất bại.
Không có có dây dẫn hồn không thể kéo lên, ngay cả chuông dẫn xác của Lý Nhị Bảo cũng không có cách nào cắt bỏ, thậm chí ngay cả cái dùi sắt nghìn năm cũng rơi mất ở đầm nước lạnh, đến lúc đó năm dòng họ với xác, những người thấy chúng ta chướng mắt nhất định sẽ chất vấn, phương hướng này của ông lão nhỏ con sẽ hoàn toàn tan rã.
Đây không phải phải những điều tôi muốn thấy, lúc tôi tính tới tình huống xấu nhất xấu nhất, trời cũng bắt đầu tối dần.
Lúc nãy, bầu trời vẫn còn ánh nắng mặt trời chói chang, vì vậy mọi người đồng loạt nhìn lên bầu trời.
Không biết từ bao giờ trên đỉnh núi cao nhất đã xuất hiện một đám mây đen lớn, che khuất toàn bộ ngọn núi của chúng tôi…
Động tĩnh lớn như vậy đương nhiên năm vị chủ nhà đã thấy, cũng không còn ai có thể bình tĩnh nữa.
Đường Vạn Niên tiến lên hai bước, lo lắng chỉ vào ông lão nhỏ con nói: “Trương Hằng, ông đang làm trò gì vậy? Sao lại làm ra động tĩnh lớn như vậy?”
Ông lão nhỏ con hoàn toàn không để tâm, liếc nhìn Đường Vạn Niên, không một chút sợ hãi nói: “Còn có thể làm gì? Tất nhiên là mời ông tổ về nhà.”
“Ông đừng ngắt lời tôi, tôi không tin ông không nhìn ra hiện tượng mây đen giăng kín này, điều đó cho thấy sắp xảy ra chuyện lớn, lẽ nào ông muốn ông tổ ở phía dưới kia không thể yên ổn sao?”
Đường Vạn Niên vừa nói xong, bốn vị chủ nhà còn lại cũng nhìn chằm chằm ông già với ánh mắt giận dữ.
Tự nhiên bị buộc tội như vậy, ông lão nhỉ con tất nhiên không vui, lạnh lùng phản bác lại: “Đường Vạn Niên, tôi tôn trọng người lớn tuổi như ông, kính trọng gọi ông câu đại sư huynh, nhưng ông cũng không thể ỷ lớn hϊếp nhỏ, nói năng nhảm nhí, sao lại là tôi quấy nhiễu sự yên tĩnh của ông tổ, lẽ nào ông không thấy cách vớt xác mà lớp trẻ dùng rất phổ biến hay sao?”
“Chuyện này…dù nói thế nào cũng đều do ông gây ra!” Đường Vạn Niên cũng bị ông lão nhỏ con phản bác không biết nói gì, bắt đầu cãi chày cãi cối.
Tôi thực sự không thể chịu đựng được nữa, Đường Vạn Niên rõ ràng là đang ỷ lớn hϊếp nhỏ, mục đích chỉ có một đó là nhân cơ hội để gây áp lực, thậm chí còn muốn dồn ông lão nhỏ con vào chỗ chết, như vậy thì ông ta có thể chiếm được địa bàn mà ông ta thèm muốn đã lâu.
Tôi bước đến bên ông lão nhỏ con, không hề sợ hãi đối mặt với Đường Vạn Niên nói: “Những nguwoif bé nhỏ bình thường như chúng tôi, sao có thể so được với cách thức cao siêu của nhà họ Đường chứ? Các người không tìm được di cốt của ông tổ, mấy người nhỏ bé chúng tôi càng không có khả năng đó, đúng không, ông Đường?”
Những lời tôi nói ra đều đang hạ thấp bản thân mình, nhưng đồng thời cũng ngấm ngầm chỉ ra sự vô dụng của nhà họ Đường, lão cáo già như Đường Vạn Niên sao có thể không hiểu chứ? Đột nhiên sắc mặt ông ta trở nên vô cùng tức giận.
Tôi nắm bắt thời cơ, tiếp tục thêm dầu vào lửa, nói: “Mây trôi trên bầu trời đâu phải mây đen giăng kín như ông nói? Đây rõ ràng là điềm lành, giao long phun nước, đến một thằng nhóc mới vào nghề như tôi còn nhận ra, có phải ông hồ đồ rồi không?”
“Thằng nhóc này câm miệng, dám không tôn trọng chủ nhà chúng tôi như vậy, không muốn sống nữa sao! Quản gia Hoàng Trung Toàn chỉ tay về phía tôi mắng.
“Đừng có cho rằng thế lực nhà họ Đường lớn thì có thể sỉ nhục người khác, sự thật bày ra trước mắt, ông đổi trắng thay đen như vậy không sợ người đời cười chê sao?” Tôi nhìn chằm chằm vào Hoàng Trung Toàn, khí thế không thua anh ta chút nào.
Đường Vạn Niên đột nhiên cười lạnh lùng, chỉ tay về phía tôi, miệng nói ra không được lời nào tốt đẹp.
“Trương Hằng, đây là học trò mà ông dạy sao? Cái gì cũng không hiểu mà dám trước mặt chúng tôi nói nhảm, ai cũng có thể nhận ra tình thế mây đen giăng kín trước mặt, cậu ta lại dám nói là giao long phun nước, nếu không thể cho mọi người một lời giải thích rõ ràng, hôm nay tôi sẽ gϊếŧ chết cậu!” Đường Vạn Niên nhấn mạnh, trên mặt nở nụ cười đắc ý.
Lúc mọi người đang nhìn tôi ngẩn ngơ, đợi đến lúc tôi không trả lời được, để xem nhà họ Đường gϊếŧ tôi như thế nào.
Trong lòng tôi thầm mắng, rõ ràng là xem thường người bên cạnh, đợi một lát nữa tôi sẽ chỉ cho bọn họ thấy, để xem mấy nguời đó có còn mặt mũi không…