Hàng Xóm

Chương 7

Cũng muộn mà Vy lại là con gái, nên mặc dù rất muốn trà đá cùng Alex nhưng đành phải lên thang máy một mình. Đã 10 giờ, thỉnh thoảng Vy lại nhòm qua chiếc lỗ nhỏ xíu trên cánh cửa xem Alex về chưa nhưng vẫn không thấy đâu. 11 giờ vẫn không thấy tiếng bước chân nào.

Thật kỳ lạ con người này! Mới gặp nhưng thấy rất tò mò không như bất kỳ ai trước đây Vy đã gặp. Vy thôi không nhòm cửa ngóng Alex nữa. Tuy là hai căn hộ riêng biệt nhưng vì tách từ penhouse trước đây nên phòng khách của hai căn hộ đều có 1 phần toàn kính nhìn ra khu vườn chung ở giữa. Phòng khách của Vy đã thay kính toàn bộ và không có cửa đi ra vườn, rèm màu kem còn rèm bên phòng khách nhà Alex màu xanh dương. Đứng từ đây Vy có thể nhìn thấy toàn bộ phòng khách và cây dương cầm của Alex nếu như không kéo rèm. Chợt nhận ra mảng kính bên Alex có một cánh cửa ra khu vườn và được lát gạch đỏ nửa vườn bên đó. Những cây giả trước đó giờ được thay thế bằng cây thật, có một đài phun nước nhỏ ở giữa. Giờ đây Vy nhận ra khu vườn thật đẹp, phải chăng đó là do Alex? Vy lặng ngắm sự thay đổi bất ngờ...

Phòng khách nhà Alex chợt sáng đèn, Vy thấy Alex đặt chiếc laptop lên bàn, sau đó quay lại với 1 cốc nước. Dường như Alex rất chăm chú vào màn hình chiếc laptop. Vy say sưa ngắm nhìn Alex như thế, Vy thích cái cách Alex chống cằm, hai tay đan chéo nhau khuôn mặt đăm chiêu, Vy thích cái vẻ nghiêm túc ở Alex. Vy cứ lặng im như vậy hồi lâu, sực nhớ ra nhìn trộm người khác như vậy là không hay, hơn nữa nhỡ để Alex bắt gặp thì thật xấu hổ, Vy kéo rèm, tắt điện và về phòng ngủ. Nhưng nào ngủ được khi ngày hôm nay có biết bao nhiêu chuyện, chưa bao giờ Vy gần Alex đến thế, chạm vào Alex, khuôn mặt, ánh mắt, giọng nói, nụ ,... cứ lần lượt từng hình ảnh hiện lại rồi Vy chìm vào giấc ngủ không hay.

Alex tắt laptop đứng dậy. Đứng nhìn khu vườn rồi tấm rèm phòng khách nhà Vy. Alex đẩy cửa bước ra khu vườn, cầm bình xịt tưới cho mấy giò phong lan, cho mấy chú cá nhỏ trong đài phun nước ăn. Có vẻ như Vy không hay biết gì về Alex nhưng Alex lại biết khá rõ về Vy. Trước khi dọn đến đây, Alex đã tìm hiểu và nắm khá nhiều thông tin của Vy, tiểu thư độc nhất của một tổng giám đốc tập đoàn lớn, được cưng chiều, tính tình đỏng đảnh. Alex chọn căn hộ này phần vì sự yên tĩnh vốn có và ít hàng xóm, những kẻ ngồi lê đôi mach.

Sáng hôm sau, Alex dậy sớm đi làm như bình thường. Trong khi đó, phía bên kia cô nàng của chúng ta vẫn say sưa ngủ. 12 giờ trưa, Vy mở mắt, ngồi dậy, mỉm cười, đêm qua cô đã có một giấc mơ đẹp, công chúa cuối cùng đã tìm thấy bạch mã hoàng tử của mình. Mở vòi xả nước thì không thấy nước đâu. Vy gạt cái cần lên lên xuống xuống mà vẫn không khá hơn. Chạy ra mở thử chiếc vòi sen cũng không được. Không lẽ mất nước. Thật là oái oăm, Vy không biết phải làm thế nào, số điện thoại của trực tòa nhà không có hoặc để đâu không nhớ, bộ dạng mèo ngái ngủ thế này không thể đi xuống phàn nàn hay kêu người lên sửa được. Sực nhớ ra hàng xóm, Vy mở cửa chạy sang ấn chuông nhà Alex. Ấn chuông lần một, lần hai, cái tên này ngủ gì mà ghê thế, giờ này chưa them dậy, Vy ấn liên hồi vẫn không thấy có ai ra mở cửa. Nhớ lại tối qua Alex ngồi ở phòng khách tới tận khuya có khi ngủ quên luôn ở đó. Vy quay lại phòng khách của mình và nhìn sang. Không có dấu hiệu gì là Alex ở đó, chiếc laptop không còn trên bàn. Chắc là Alex đi đâu rồi. Thế này là phải đợi Alex về mới được giải thoát khỏi tình trạng khổ sở này.

Vy quay lại giường, trùm chăn và lại nghĩ đến Alex. Nói là yêu thì hơi vội vàng nhưng Vy thực sự đã thích Alex mất rồi. Vy đợi, đợi mãi, đồng hồ đã chỉ 7 giờ tối chưa thấy Alex về. Vy xuống giường, may mà vẫn còn túi khăn ướt, không thể để mặt mèo sang gặp Alex được. Vy ngồi ở phòng khách nhìn sang phía Alex, đèn lại bật sáng, Alex đã về. Vy thấy Alex đặt chiếc túi đeo chéo đựng laptop xuống ghế, somi hơi nhàu xắn đến khủy tayvà đã được thả ra ngoài, quần vải, tất trắng. Vy hơi ngạc nhiên trước bộ dạng này của Alex, quần tây, somi, túi lap - phong cách công sở chứ không như mọi khi. Alex trông đứng đắn và có phần già hơn.

Nghe thấy tiếng chuông cửa, Alex ra mở cửa.

- Chào Alex! Vy bẽn lẽn.

- Có chuyện gì không? Alex hỏi.

- Uh, nhà Vy... bị mất nước mà Vy không biết gọi ai sửa.

- Đợi chút.

Nói rồi Alex quay vào nhà, rồi quay ra một tay cờ lê mỏ lết một tay là chiếc kìm. Alex sang nhà Vy, gạt gạt cần vẫn không thấy nước chảy. Alex xoáy vòi, kiểm tra van nước. Vy thầm ngắm nhìn Alex một cách thích thú. Đức lang quân tốt đây! Ôi lại nghĩ lung tung rồi.

Alex sau một hồi lắc đầu ngao ngán:

- Botay.com

- Sang tạm nhà Alex dùng nước vậy.

Vy sững người rồi lí nhí cảm ơn Alex. Alex đi về, Vy vẫn còn đứng đó, xem nào phải đánh răng rồi tắm nữa. Sang nhà con trai tắm ngại chết đi được. Nhưng không sang cũng không được. Vy đành chuẩn bị đồ vào giỏ rồi sang nhà Alex. Alex chỉ phòng tắm cho Vy. Phòng tắm của Vy đã đẹp nhưng của Alex còn đẹp hơn, lại còn treo cả tranh tường. Bồn tắm tròn, có lọ hoa ly ở giá nữa chứ. Vy xả nước vào bồn, nước ấm. Alex đã bật sẵn nước nóng cho Vy từ trước. Ngâm mình trong làn nước ấm, Vy khẽ quan sát, khăn mặt, khăn tắm để ngăn nắp, bàn chải, kem đánh răng gọn một chỗ, lọ sáp và gôm xịt tóc, và... chai nước hoa. Mùi hương đó Vy không thể quên mỗi khi ở gần Alex. Một tiếng sau Vy bước ra khỏi bồn tắm, giờ thì bí mật về mùi hương quyến rũ của Alex đã được khám phá. Vy giật mình khi bước ra cửa thấy Alex đứng ngoài. Hơi ngại nhưng chưa kịp nói gì thì Alex đã lên tiếng:

- Mất nước nên chắc không nấu ăn được, tối nay ở đây ăn chung với Alex nhe.

Vy không biết nói gì đành khẽ gật đầu rồi đi theo Alex. Công nhận là Alex nấu ăn rất ngon, y như đầu bếp chuyên nghiệp. Suốt bữa ăn Alex không nói gì. Vy thấy Alex có vẻ mệt mỏi, quần áo còn chưa thay. Vy ăn xong đòi rửa bát cho Alex. Alex lắc đầu nói Vy về, cứ để đó. Vy không chịu, cứ nằng nặc đòi rửa cho Alex. Alex đứng chắn chậu rửa và gạt tay đẩy Vy ra, Vy chới với rồi ngã ra sàn nhưng Alex đã kịp đỡ đầu Vy bằng 2 tay. Nếu không có tay của Alex thì không biết chừng Vy ngất xỉu vì chấn thương sọ não mất. Mặt đối mặt, bốn mắt nhìn nhau, mũi chạm mũi, tay Alex đang ôm trọn đầu Vy, còn tay Vy đang ôm cổ Alex. Tim Vy như ngừng đập. Alex nhanh chóng đỡ Vy dậy, khẽ đẩy vai Vy ra cửa. Vy đành phải về nhưng cảm giác bàn tay Alex đặt lên vai thật khó tả.

Cộc cộc. Vy mở cửa, thấy Alex xách 1 xô nước lớn.

- Dùng tạm đi! Alex nói.

- Cảm ơn.

Vy mở cửa để Alex xách vào. Tối hôm đó Vy không tài nào ngủ được. Alex chính là bạch mã hằng mơ ước của Vy. Nàng công chúa lại chìm vào giấc mơ, đám cưới diễn ra linh đình,...

Sáng chủ nhật, Vy nghe tiếng gõ cửa.

- Xin lỗi cô, chúng tôi được báo là căn hộ của cô bị mất nước.

Vy còn không hiểu chuyện gì.

- Sáng nay chồng cô đi làm sớm đã xuống lễ tân báo nhà bị mất nước và nói cô có nhà, đề nghị chúng tôi sửa gấp.

- Chồng tôi???