Chồng. Vy quá sốc trước từ đó nhưng rồi lại thích thích vì điều đó chứng tỏ Alex cũng có cảm tình với mình và việc gọi thợ sửa lên thể hiện sự quan tâm và chu đáo của Alex.
Đến trưa là hệ thống vòi nước nhà Vy hoạt động bình thường, chui vào phòng tắm vẫn thấy xô nước của Alex cho mượn ở đó, Vy nảy ra một ý, vừa là cách kiểm tra xem có đúng sáng nay Alex đã tự nhận là chồng của mình hay không vừa có thêm cớ sang nhà Alex.
7h tối, đèn phòng khách nhà Alex lại sáng. Mấy hôm nay để ý Vy không rõ Alex ra khỏi nhà mấy giờ nhưng cứ 7h tối là về.
Nghe tiếng chuông cửa, Alex ra mở cửa.
- Cho Vy xin thêm một xô nước!
- Hử? Vẫn chưa sửa được nước à? Alex hơi nhíu mày ngạc nhiên.
Alex mở hẳn cửa. Vy bước vào đưa xô cho Alex.
- Ngồi đây đợi chút. Alex chỉ tay về phía salon trong phòng khách.
Nói rồi, Alex cầm xô vào phòng tắm. Lấy chiếc điện thoại bấm số gọi người sửa ống nước
- Sáng nay tôi đã đề nghị các anh lên sửa ngay, tại sao bây giờ nhà tôi vẫn không có nước?
- Ơ, xin lỗi anh. Sáng nay chúng tôi đã lên sửa và vợ anh đã gật đầu hài lòng rồi mà.
- Vợ tôi? Sao cô ấy vừa gọi cho tôi nói mất nước nhỉ?
- Sáng mai chúng tôi sẽ cho người lên xem lại cho anh chị.
- Được rồi, cảm ơn.
Vy đã nghe hết toàn bộ nội dung câu chuyện, đúng là Alex đã tự nhận là chồng. Kết thúc cuộc gọi, Alex khóa vòi, xách xô nước ra thì bất ngờ chạm mặt Vy ngay ngoài cửa phòng tắm.
- Sao Alex nhận là chồng Vy?
- Nghe lén chuyện của người khác không hay đâu. Mặt Alex không biến sắc.
- Hãy trả lời câu hỏi của Vy.
- Con gái gì mà ngủ đến trưa mới dậy, đã không biết đường gọi người lên sửa, giờ gọi giúp không cảm ơn lại còn...
- Lại còn làm sao? Vy đanh đá.
- Không lẽ bảo là 2401 mất nước, lên xem à?
- Uh, sao không bảo thế. Vy gật gù.
- Người Việt nhiều chuyện sẽ nghĩ Alex có gì đó, họ có chuyện để bàn cãi, chặn trước đàm tiếu cho rồi. Mà nói vậy, mới có người lên sửa ngay chứ không có người xài nước nhà mình hoài, cuối tháng tiền nước lại tăng. Alex cười khẩy.
- Mà nước lại mất à ?
- Uh, Vy giật cái xô trong tay Alex rồi đi thẳng về.
- Này, nặng đấy, tự xách được ko ? Alex gọi với.
Trời đất, đúng là cái tên Alex xấu tính. Hắn biến Vy từ vị thế chủ động sang bị động rồi bị quê. Mà nghe giọng Alex gọi điện lúc nãy, Vy có thể hình dung ra khuôn mặt của Alex hồi sáng khi xuống tận lễ tân yêu cầu người lên sửa. Chắc là mấy người đó sợ xanh mắt mèo nên mới lên ngay như vậy. Nhưng như vậy là Alex không có ý gì với Vy thật. Hic !
Một tuần sau đó, Vy chẳng kiếm được cớ gì sang gặp Alex. Ngày nào Vy cũng đợi đến 7h tối để có thể nhìn thấy Alex qua lớp cửa kính. Nhưng nào dám lộ liễu, toàn phải kéo kín rèm, tắt điện rồi he hé nhìn sang. Có hôm Alex ngồi với chiếc laptop, có hôm là một đống giấy tờ trên bàn, Vy thấy Alex cặm cụi viết lách, kẻ vẽ gì đó, cũng có hôm thấy Alex quần sooc áo phông ôm gối xem tivi, nhưng tuyệt nhiên không bao giờ thấy Alex chơi piano hay guitar, Vy thích nhất là lúc Alex bước ra khu vườn tưới cây và cho cá ăn. Vy ước cũng có thể bước ra đó.
Chủ nhật, hôm nay Alex không đi đâu thì phải. Vy đã bắt đầu tập thói quen dậy sớm để có thể kịp nhìn thấy Alex chỉnh tề trong bộ đồ công sở đi làm mỗi sáng. Sáng nay, Alex vẫn quần sooc, áo phông không thấy có ý định thay đồ thì Vy quyết định sang gõ cửa.
- Lâu lắm không gặp, nước lại bị mất hả ? Alex giễu cợt.
- Không dám, nhờ hồng phúc đằng đấy nên nước nhà này bình thường rồi. Vy cũng không vừa.
- Thế sang đây có chuyện gì ?
- Có việc muốn nhờ.
Alex hơi thay đổi sắc mặt khi nghe Vy nói vậy. Vy vào phòng khách, liếc nhìn màn hình chiếc laptop, hình như Alex đang chat với ai đó, có khi lại đang cưa cẩm em nào. Alex đem ra hai cốc nước lọc, một cho Vy, một cho mình.
- Vy thấy Alex có vườn đẹp, muốn nhờ thiết kế giúp phía bên nhà Vy.
- Thích kiểu gì ?
- Kiểu gì đẹp là được.
- Qua đây, xem thích mẫu nào thì làm.
Vy đứng lên, sang ngồi cạnh Alex, nhìn màn hình chiếc laptop. Alex mở trình duyệt ảnh và hàng loạt mẫu vườn hiện ra, mẫu nào cũng đẹp nhưng khi mẫu nào Vy ưng ý thì đều bị Alex gạt vì không phù hợp. Đây rồi, mẫu vườn có một chiếc bàn và hai chiếc ghế gỗ xinh xắn cho Vy và Alex thì tuyệt, thảm cỏ xanh mướt, lối đi là những viên đá xám uốn lượn, Vy bảo Alex dừng lại ở mẫu đó.
- Mẫu này cũng được, nhưng bỏ bộ bàn ghế đi. Alex nói.
- Sao bỏ ? Đẹp mà !
- Nhìn lại nhà mình đi, cửa kính thì bịt kín, có lối ra đâu mà đòi bàn ghế.
- Thì thay cửa là được.
- Diện tích bên đấy không đủ. Đặt vào chật đấy.
- Vậy đặt ở giữa đi.
- Không, lấn vườn của Alex.
- Gì ? Vườn này chung mà. Ai bảo Alex tự sửa trước không bảo Vy.
- Đúng là phần này chung của hai căn hộ nhưng...
- Thôi, chọn mẫu này đi, Alex một ghế, Vy một ghế, tối ngồi ăn bánh, uống trà.
- Mơ mộng dễ sợ. Ai ăn bánh, uống trà ?
Tuy nói vậy nhưng Alex thấy ý kiến của Vy cũng được, chỉ là Alex mất đi khu vườn vốn tự coi là của mình Alex, cứ tưởng cô nàng đỏng đảnh không thích cây cảnh nào ngờ. Mà có khi làm xong mình lại phải chăm luôn phần của cô nàng không biết chừng.
- Bao giờ định làm ?
- Bây giờ luôn ?
- Hả ?
Vy thích thú ngồi nhìn Alex gọi điện các nhà cung cấp yêu cầu mẫu cây, mẫu bàn, thông số kích thước cũng như chất liệu. Tối hôm đó, phòng khách nhà Vy cũng có một cửa ra vườn và khu vườn thực sự rất đẹp dưới ánh đèn ấm ấp của những chiếc đèn vườn Alex gắn thêm. Vy chạy tung tăng trên con đường lát đá giữa thảm cỏ sang gõ gõ cửa kính phòng khách nhà Alex. Con đường này đẹp gấp nghìn lần cái hành lang lạnh lẽo mọi khi vẫn sang nhà Alex bằng lối cửa chính. Alex đang ngồi xem tivi, đứng lên mở cửa và chìa ra trước mặt Vy một tờ giấy.
- Vui lòng thanh toán chi phí làm vườn