Ở điểm này thì trước mắt Thiên Vũ hoàn toàn không biết, cũng không rõ thủy hỏa đồng nguyên có ý nghĩa đặc thù gì đối với Nạp Khí Dung Lô.
Ở thời điểm bình thường, người luyện võ lúc ban đầu chỉ biết chuyên tâm tu luyện một loại công pháp, sau khi vượt qua cảnh giới Tức Nhược Du Ti, tiến vào cảnh giới Nạp Khí Dung Lô, người chỉ có một thuộc tính thực khí tiến hành rèn luyện thân thể, tuyệt đối không thể so được với người có hai loại thuộc tính chân khí đồng thời rèn luyện.
Đương nhiên, đồng thời tu luyện hai loại công pháp bất đồng thuộc tính, đối với tu luyện giả cũng là một loại khảo nghiệm cực kỳ khó khăn.
Không chỉ phải lo lắng đến hai loại thuộc tính tồn tại quan hệ tương sinh tương khắc, còn phải hao tốn thời gian gấp hai lần để tu luyện, cho nên cần phải có ý chí và nghị lực thật lớn, nếu không sẽ lãng phí vô ích tài năng.
Tình hình trước mắt, trong cơ thể Thiên Vũ tồn tại hai loại thực khí bất đồng thuộc tính, cả hai cùng lúc có thể thông qua Cửu Chuyển Vô Cực chuyển hóa, nhưng mà lúc này Thiên Vũ lại không dám tùy tiện tiến hành.
Ngoài nguyên nhân đó ra, Hàn Băng chân khí trong cơ thể Thiên Vũ đã có chút thâm hậu, nếu như chuyển hóa toàn bộ thành Tam Dương chân khí, đến lúc đó giá trị Tâm Hỏa đột nhiên tăng mạnh, lỡ may thể năng không thừa nhận nổi thì hậu quả sẽ to lắm đây.
Lúc này, Thiên Vũ có thể tất cả Tam Dương chân khí chuyển hóa thành Hàn Băng chân khí, nhưng lại không dám chuyển hóa toàn bộ Hàn Băng chân khí thành Tam Dương chân khí, bởi vì thể chất của hắn không thể chịu nổi.
Mặc dù như thế, hiện tại thực lực Thiên Vũ cũng đã gia tăng rất nhiều, hắn có thể tiếp tục tu luyện Tam Dương Quyết và Hàn Băng Quyết, hơn nữa còn có thể dưới vài tình huống đặc thù, bộc phát ra chiến lực kinh người.
Hoa Thanh vẫn canh giữ ở bên người Thiên Vũ, nàng có cảm ứng rõ ràng nhất đối với biến hóa trong thân thể Thiên Vũ.
Buổi trưa canh ba, mặt trời nóng như đổ lửa, quanh thân Thiên Vũ lại hàn khí áp người, Hoa Thanh tự nhiên biết rằng ở phương diện này có ẩn giấu huyền cơ.
Nhìn qua Thiên Vũ bên cạnh, trong ánh mắt Hoa Thanh toát ra một tia mê mang, gã thiếu niên này không quyền không thế, không có bối cảnh gì lớn, tại sao trên người lại có vài nét thần bí nhỉ?
Chẳng lẽ ngay từ đầu hắn đã che dấu thân phận, hay là có nguyên nhân khác?
Trầm tư suy nghĩ một hồi, thời gian lặng yên trôi qua nhanh.
Đợi khi Thiên Vũ tỉnh lại đã là xế chiều giờ Thân.
Thiên Vũ đứng dậy, trên mặt nở nụ cười bình thản, quanh thân tỏa ra sự tự tin và mị lực vô cùng, tựa hồ cả người hắn sau khi trải qua một hồi đại chiến đã thực sự thoát thai hoán cốt.
Hoa Thanh nhìn thẳng vào Thiên Vũ, nhẹ giọng nói: "Ngươi đã thay đổi, khí chất vững vàng và thần bí hơn nhiều rồi."
Thiên Vũ cười cười hỏi: "Vậy nàng có thích cái loại thần bí này của ta không?"
Hoa Thanh chần chờ một chút, than nhẹ: "Ta còn phải có thời gian thích ứng."
Thiên Vũ cười cười, cũng không thèm để ý nữa, tâm niệm vừa động, Tâm Hỏa Thạch từ trong Huyễn Linh Giới xuất hiện ở trong tay hắn.
Giờ phút này, trong cơ thể Thiên Vũ chỉ có Hàn Băng chân khí, tất cả Tam Dương chân khí đã chuyển hóa thành Hàn Băng chân khí rồi, hắn đang muốn đo đạc một chút thực lực đại khái của chính mình.
Nhìn Tâm Hỏa Thạch trong tay chậm rãi sáng lên, trị số bắt đầu tăng dần, từ năm đến mười, dễ dàng lướt qua 20, sau đó đoạn đường chạy gấp, ba mươi, ba mươi lăm, bốn mươi,… cuối cùng dĩ nhiên đột phá bốn mươi, vẫn còn tiếp tục dâng lên, cuối cùng dừng tại bốn mươi hai điểm.
Chứng kiến cảnh này, Hoa Thanh vì không rõ cho nên cũng không cảm thấy kinh ngạc.
Nhưng mà Thiên Vũ lại đang rất kinh hãi, mặt mày lộ ra vẻ mừng như điên, miệng cười to thành tiếng.
Hoa Thanh khó hiểu, hỏi: "Tại sao cao hứng quá thế?"
Thiên Vũ cười nói: "Nàng cũng đã biết, hôm nay người áo đen thứ nhất giao thủ với ta có giá trị Tâm Hỏa cao bao nhiêu hay không?"
Hoa Thanh lắc đầu nói: "Chuyện này không dễ đoán, nhưng ít ra phải ngoài hai trăm điểm." Truyện "Thiên Địa Quyết "
Thiên Vũ ức chế không được sự hưng phấn, cười nói: "Giá trị Tâm Hỏa người đó tuyệt đối không kém ba trăm điểm."
Hoa Thanh nghi vấn nói: "Ngươi vì sao mà khẳng định như vậy?"
Thiên Vũ nói: "Ta tự nhiên có căn cứ, chỉ là nhất thời không có thời gian nói không rõ, sau này sẽ chậm rãi giải thích cho nàng. Bây giờ chúng ta trước tiên coi một chút mấy món trên người bọn họ, đây chính là những thứ mà chúng ta dùng mạng đổi lấy đó." Truyện "Thiên Địa Quyết "
Lấy ra ba cái túi trữ vật, Thiên Vũ tự tay xử lý, đổ ra tất cả vật phẩm ở bên trong trước mặt Hoa Thanh.
Thân là hộ vệ cho Tiêu gia, thân phận ba người Võ giả này cũng không có nhiều của cải gì lắm, ngoại trừ ra ba thanh tiêm đao và một cây chủy thủ, cũng chỉ có một ít kim tệ, ngân tệ, cùng với mười hai bình đan dược.
Tính toán sơ qua một hồi, Thiên Vũ có vẻ thất vọng, nhẹ giọng nói: "Bốn trăm ba mươi sáu mai kim tệ, ba nghìn hai trăm bảy mươi lăm miếng ngân tệ, ba bình Kết Khí Đan tổng cộng sáu viên, và bình Thông Khí Hóa Huyết Đan tổng cộng hai mươi viên, ba bình Giải Độc Đan tổng cộng hai mươi bảy viên, ba bình Hồi Khí Tán, một cây chủy thủ ba thanh tiêm đao, thật sự là nghèo quá đi mà."
Hoa Thanh nghe vậy thì phản bác: "Mấy thứ này đối với đệ tử tầm thường ở Phân Đường Thiết Thạch mà nói, đã là một khoản tài phú rất lớn rồi, đủ cho bọn họ mua rất nhiều loại đan dược."
Thiên Vũ cười nói: "Chúng ta không phải là đệ tử tầm thường, không thể phán đoán theo lẽ thường. Trong mấy thứ này, Kết Khí Đan nàng tạm thời không cần, ta trước tiên nhận lấy nó, ba loại đan dược còn lại ta chỉ cầm một lọ, còn lại toàn bộ cho ngươi."
Hoa Thanh hơi chần chờ, nói: "Kim tệ ngươi cũng thu lại đi."
Thiên Vũ cười nói: "Chúng ta với nhau tuy hai mà một, nàng chẳng lẽ đã quên."
Hoa Thanh nghe vậy không nói thêm gì nữa, thu hết mọi thứ vào bao.
Nhìn lên sắc trời đang chuyển, Thiên Vũ khẽ cười nói: "Đi thôi, chúng ta tiếp tục đi tới, phía trước hẳn là còn có chuyện tình đặc sắc đang chờ đón chúng ta." Truyện "Thiên Địa Quyết "
Rời khỏi Hắc Tùng Lâm, Thiên Vũ và Hoa Thanh đi thẳng đến Loạn Thạch Cốc.
Trên đường đi, Hoa Thanh hỏi: "Buổi sáng ngươi liên tiếp gϊếŧ hai địch nhân, đều là nhất chiêu đoạt mạng, ngươi ẩn giấu huyền cơ gì trong đó?"
Thiên Vũ cười cười, trong lòng đang suy nghĩ nên trả lời vấn đề này thế nào đây?
Hắn cũng không muốn tận lực giấu diếm, nhưng vì lo lắng đến tầm quan trọng của Cửu Chuyển Vô Cực, hắn vẫn quyết định không nên đề cập tới việc này.
"Gϊếŧ địch nhân đầu tiên ta có tính kế, cố ý nói chưởng đầu tiên thi triển tầng ba thực lực, trên thực tế một chưởng kia lại thi triển ra toàn lực. Lúc ấy gã áo đen vô cùng tự phụ, quên mất đạo lý binh bất yếm trá, dĩ nhiên thật sự thi triển ra ba phần thực lực, bởi vậy bị ta áp chế. Về phần gã địch nhân thứ hai, ta lợi dụng cơ hội quyền chưởng liều mạng, lấy Hắc Sát phá cương châm đâm phá lòng bàn tay của hắn, mượn kịch độc trên thân châm lấy mạng hắn. Còn lại một gã địch nhân cuối cùng, đó là ta lợi dụng Đoạt Mạng Thần Châm đánh lén, nếu không nàng cũng không có cách nào chém gọn như vậy được."
Hoa Thanh cảm khái nói: "Thủ đoạn như vậy có mất quang minh, đáng tiếc chúng ta nhưng lại không có lựa chọn nào khác."
Thiên Vũ đồng ý: "Hoàn cảnh sẽ thay đổi tùy theo con người, khi mà ngươi không có cách nào dùng lực, vì mạng sống ngươi nhất định phải dùng trí. Đợi đến một ngày nào đó, khi chúng ta có được thực lực cường đại, chúng ta sẽ không cần phải bắt buộc dùng loại phương thức này nữa."
Hoa Thanh rõ ràng ý tứ của Thiên Vũ, cũng đồng ý cách nhìn của hắn, nhưng nàng trời sinh lạnh lùng thẳng thắn, trong lúc nhất thời vẫn khó thể thích ứng loại phương thức đánh lén để giành chiến thắng này.
Hoa Thanh là một người nghĩ gì làm đó, từ tình cảnh nàng tu luyện tại Phân Đường Thiết Thạch cũng có thể thấy được, nàng không hề mượn bất cứ ngoại lực nào trợ giúp, trong vòng một năm từ tổ 82 thăng lên đến tổ 64, rồi lại lên tới tổ 18, đây không phải là chuyện mà đệ tử bình thường có thể làm được.