Tiểu Tỷ Tỷ! Đừng Lười Biếng!

Chương 60: Con người lại khóc cần dỗ dành (6)

Ân Ly rõ ràng là đang muốn tập trung công việc,nhưng cũng vừa phải phục vụ tiểu tổ tông thẻ bình an này nữa.

Mới tờ mờ sáng,Ân Ly đã phải dậy.

Đánh răng rửa mặt,còn khoảng tầm hai tiếng nữa là bọn lính bắt đầu tập trung.

Ân Ly cầm chai nước,đi chạy tập quanh khu.

Ở đây cũng khá tốt.

Nhưng cô cứ có cảm giác có ai đó đang theo dõi cô.

**************

"Chào mọi người,tôi là Ân Ly,huấn luyện viên."

Ân Ly nhìn cả hàng ngũ xếp ngay ngắn,nghiêm trang,mặc đồng phục.Nhưng gương mặt có vẻ còn có chút coi thường,vài người nói chuyện riêng.

Đều là lính mới.Nhưng thế này cũng khá tốt,mới nhận vào đây từ các ủy ban đến,hai ngày trước khi cô đến.

Ân Ly quét mắt qua một lượt,thấy một người tay chân cũng khá,liền chọn anh ta đứng lên làm mẫu.

"Chúng ta sẽ tập những bài tập thể hình đầu tiên...."

Ân Ly giải thích ăn ý,nghiêm túc với những chàng lính trẻ,đến khi nắng đã gắt, Ân Ly cùng cả đám xuống dưới ăn cơm ở nhà ăn.

Ân Ly tranh thủ về phòng thay chút quần áo,mặc một bộ thoải mái,đi ăn chút chút.

Cả đám đàn ông đang ăn,thấy Ân Ly liền im lặng,ngồi cách xa nhau.

Ân Ly lấy phần cơm về,lắc đầu.

Cô có làm gì đâu mà sợ thế.

[Tỷ tỷ, tỷ có chắc không?].

Nó là thấy, tỷ đang chuẩn bị một bài kiểm tra kinh khủng.

Ân Ly chủ động tiến đến một bàn,ngồi cùng các chiến sĩ.

Ân Ly cười lớn.

"Tôi có làm gì đâu mà mọi người lại im lặng thế,ăn xong,chúng ta đấu một ván vật tay.Ai thắng có phần thưởng."

Các chiến sĩ nghe vậy,cũng thấy không khí nhộn nhịp hơn một chút.

"Huấn luyện viên Ly,cố lên!Cố lên!"

"Hắc nhân A cố lên!Cẩn thận,cố lên!"

Ăn xong,mọi người lại tập hợp về cùng một bàn,nói chuyện rôm rả,chơi vui.

Ân Ly vừa chơi,vừa trêu ghẹo bọn Hắc Nhân,khiến ai ai cũng đỏ mặt,nhưng vẫn chơi.

Thế này đúng là một dàn mỹ nhân yêu việt mà.

Từ xa,ở trên một gác nhà,một chiếc xe lăn trên phòng tối,rèm cửa ẩn u.

Cảm nhận được sự lạnh thấp không thấm vào đâu.

Tuyên Cố nhìn từ đằng xa,giữa một đám đàn ông ,cô nổi bật lên với nụ cười tiêu soái,nhìn cô tự tin,vật tay thắng những người dưới kia.

Đúng là lẳиɠ ɭơ.

"Hắt xì!!!!..."

Ân Ly đang chơi,đột nhiên hắt hơi,đặt dấu chấm hỏi.

Chắc chắn là con hàng nào đó chửi cô rồi!

Con chó hệ thống đâu!

"Ly luyện viên,nhanh,nhanh lên!"

Tiếng cả đám khiến cô sực tỉnh,nhập tiếp vào hội.

************

Chớp mắt đã hai tuần trôi qua,lính mới quen dần với nếp,trở thành quy củ.

Ân Ly cũng nhàn tản hơn,bắt đầu làm việc với thẻ bình an.

"Cốc,cốc!"

"Vào đi."

Ân Ly mở cửa,đi vào.Nhìn thấy cậu binh lính quen thuộc kia,cậu ta là Bạch Nhật-Người giúp đỡ thẻ bình an.

Tuyên Cố ngồi trên xe lăn,đang dặn dò vài câu với Bạch Nhật,thấy cô cũng mặc kệ,làm việc tiếp.

"Bạch Nhật,cậu....."

Kẹp giữa hai vị lão đại này,Bạch Nhật cảm thấy mình sắp toi.

Cậu chỉ có một mạng mà thôi.

Ly luyện viên thì thôi,nhưng Cố luyện viên từ khi xảy ra chuyện,....

"Cố luyện viên,Ly luyện viên đợi cũng lâu rồi,tôi xin phép đi trước."

Bạch Nhật chẳng nói chẳng rằng trốn đi.

Ngu gì không trốn!

Tuyên Cố dường như cũng không chú tâm lắm vào lời nói dối của Bạch Nhật,Ân Ly mới đợi có năm phút.

Tuyên Cố lúc này dồn sự tập trung nhìn về phía Ân Ly,thấy cô đang ngồi chăm chỉ hoàn thành nốt việc.

Nhìn nữ nhân này xem.

Trước mặt anh,cô ta giả vờ nghiêm túc chăm chỉ.

Nhưng sau lưng lại cười với người khác.

Phải đuổi việc.

Đúng, đuổi việc thôi.