Hai người đang đi trên bãi cát, bên cạnh chính là mặt biển phẳng lặng.
Lục Thủy không nói gì thêm, chậm rãi bước đi.
Mộ Tuyết đang ở ngay bên cạnh hắn, thậm chí hắn còn có thể ngửi được hương thơm trên cơ thể Mộ Tuyết.
Rất thoải mái.
Mộ Tuyết cũng bước theo, hai người bọn họ dựa vào rất là gần.
Trước kia còn gần hơn, Mộ Tuyết hiện tại đã vô cùng cố gắng khắc chế chính mình.
Cũng may đã có hôn ước, Lục Thủy sẽ không cảm thấy quá kỳ quái.
Sau đó Lục Thủy ngừng lại, quay người nhìn về vầng trăng sáng trên mặt biển.
Mộ Tuyết cũng ngừng lại, nàng cũng đưa mắt nhìn về phía vòng sáng trắng noãn của ánh trăng.
“Ánh trăng thật đẹp.” Lục Thủy nói.
Mộ Tuyết nhìn Lục Thủy một chút, sau đó mỉm cười gật đầu:
“Ừm.”
Lục Thủy cũng muốn đưa mắt nhìn Mộ Tuyết một chút.
Chỉ là vừa mới rời ánh mắt khỏi vầng trăng, lại đột nhiên nghe thấy tiếng ào ào.
Không phải là trời mưa, mà là từ trong biển có cái gì đó nổi lên.
Lục Thủy lập tức đặt ánh mắt ở trên mặt biển, hắn phát hiện có một vật thể lớn đang dần nhô lên khỏi mặt nước.
Mộ Tuyết cũng nhíu mày.
Rất nhanh sau đó, thứ đồ to lớn kia từ trong mặt biển xông ra. Nhìn đến nó, Lục Thủy liền ngây ngẩn cả người.
Là Côn.
Đây là tới tìm hắn à?
Lúc này, Lục Thủy kéo Mộ Tuyết về phía sau, không phải là hắn muốn bảo hộ Mộ Tuyết gì gì đó, mà là lo lắng Mộ Tuyết sẽ áp bức Côn.
Côn này xuất hiện ở đây, tự nhiên lôi kéo không ít sự chú ý.
Có điều Côn cũng không có tới gần bờ, nó chỉ đột nhiên há hốc miệng ra.
Tiếp đó, một điện đường to lớn từ trong miệng Côn xuất hiện.
Bùm!!!
Điện đường to lớn kia trực tiếp rơi xuống mặt biển, từng đợt sóng biển cuộn trào.
Lục Thủy không nói hai lời, lập tức mở ra hộ thuẫn, nhị giai hắn, bình an vô sự trong thủy triều này hẳn là chuyện bình thường, dù sao thì thủy triều này cũng không có ẩn chứa bất cứ loại lực lượng nào khác.
Một lúc sau, Lục Thủy và Mộ Tuyết cảm giác Côn kia đã rời khỏi vùng biển này.
Mộ Tuyết không hiểu vừa có chuyện gì xảy ra lắm.
Lục Thủy thì hoài nghi Côn kia là đặc biệt tới đưa cái điện đường này cho hắn.
Nhặt được đồ tốt, cho nên chạy tới đưa cho chủ nhân sao?
Con Côn này biết điều như vậy à?
Rất nhanh sau đó, mặt biển dần dần lắng lại, Lục Thủy và Mộ Tuyết tự nhiên cũng bình yên đứng tại chỗ.
Trên người một chút nước đọng cũng không có.
Mộ Tuyết thấy sóng biển đã lắng lại, đứng sau lưng Lục Thủy lên tiếng hỏi:
“Lục Thiếu gia không sao chứ?”
Lục Thủy lắc đầu:
“Không sao.”
Hắn đúng là không sao, chỉ là với nhị giai mà nói, nhận phải trùng kích lớn như vậy, xác thực có lẽ sẽ cảm thấy khó chịu một chút.
Nhưng bản thân hắn tu thể, tính thế nào cũng không thấy có vấn đề gì.
Mộ Tuyết gật đầu nói:
“Vậy chúng ta mau rời khỏi đây đi.”
Lục Thủy gật đầu, chẳng qua khi hắn nhìn lại về phía mặt biển, thì thấy có một tòa điện đường to lớn mang phong cách cổ xưa đang tọa lạc ở trên mặt biển.
Phía trên điện phủ viết: Bất Diệt Tiên.
Lục Thủy hơi bất ngờ:
‘Bất Diệt Tiên? Có ý gì?’
Nhưng hắn cũng không có ý định dừng lại, mà vẫn tiếp tục đi cùng Mộ Tuyết.
Bờ biển bên này mặc dù phong cảnh tốt, người lại không nhiều, nhưng chỉ số an toàn không cao.
Lục Thủy không muốn bại lộ, Mộ Tuyết cũng không muốn tùy ý xuất thủ.
“Khả năng có quan hệ với Bất Diệt Tiên Thể.” Mộ Tuyết bỗng nói.
Nàng đi ở phía bên trong, Lục Thủy một mực ngăn phía bên ngoài.
“Bất Diệt Tiên Thể?” Lục Thủy có chút ngoài ý muốn, thứ hắn tu chính là Bất Diệt Tiên Thể.
Nhưng có điều điện đường này hẳn là thuộc về Tiên Đình, hắn có chút muốn vào xem.
Lục Thủy vừa nghĩ như vậy, Bất Diệt Tiên Điện đột nhiên bộc phát ra một vòng ánh sáng, tiếp đó, Lục Thủy phát hiện hắn bị vầng sáng này bao trùm.
Lực lượng đồng nguyên cộng minh?
Lục Thủy nhìn một chút liền biết chuyện gì xảy ra, Mộ Tuyết tự nhiên cũng biết.
“Không cần đáp lại.” Mộ Tuyết nhanh chóng nói.
Nàng sợ Lục Thủy không hiểu, trực tiếp đáp lại.
Lực lượng cộng minh, hơn nữa còn thuộc về loại triệu hoán.
Một khi đáp lại, sẽ tiến vào Bất Diệt Tiên Điện.
“Giống như tiếp thu được một đầu tin tức, là điện đường thí luyện.” Lục Thủy nói.
Hắn ngược lại không có trực tiếp đáp lại, chủ yếu là do lo lắng Mộ Tuyết dưới tình thế cấp bách sẽ trực tiếp động thủ.
“Điện đường thí luyện?” Mộ Tuyết nhìn Lục Thủy, nàng tất nhiên biết Lục Thủy luyện thể là vì cái gì, sau đó lại nói:
“Lục Thiếu gia muốn đi vào sao?”
Nếu là thí luyện, nhất định có thể khiến người ta mạnh lên, Lục Thủy không có lý do nào để không vào.
Lục Thủy gật gật đầu:
“Cơ hội khó có được.”
“Để ta cùng Lục Thiếu gia đi vào.” Mộ Tuyết nói.
Lục Thủy nghe Mộ Tuyết nói, sửng sốt một chút, lập tức gật gật đầu, chỉ là lúc còn đang gật đầu lạ đột nhiên nhìn về phía sau lưng Mộ Tuyết, có chút kinh ngạc nói:
“Cha mẹ? Sao hai người cũng tới?”
Mộ Tuyết nghe thấy thế, lập tức quay đầu lại nhìn.
Chẳng qua khi nàng vừa mới quay đầu, liền cảm giác được bên cạnh có ánh sáng lóe lên. Trong chớp mắt này, nàng biết chính mình đã bị lừa, chờ nàng quay đầu lại thì Lục Thủy đã biến mất.
Trong không trung còn vang lại câu nói sau cùng của Lục Thủy:
“Mộ Tiểu thư, đừng lo lắng.”
Mộ Tuyết nghe được câu nói này, vẻ mặt tức giận nhìn về phía Bất Diệt Tiên Điện.
Nàng dậm chân, tức giận nói:
“Lục Thủy thối, lừa đảo, bại hoại, ta không thích ngươi.”
“Không thèm thích ngươi nữa! Nếu lại thích ngươi, lại thích ngươi,... Ta, ta sẽ đánh ngươi.”
Hiện tại, Mộ Tuyết cảm thấy độ ưa thích của mình đối với Lục Thủy từ 10.000 điểm lại ngã về 0 rồi.
Lần này không đánh một trận thì không tăng trở về.
Sau đó, Mộ Tuyết bắt đầu nhìn chằm chằm vào Bất Diệt Tiên Điện.
Nàng không thể để mấy cường giả đi vào được, nếu không Lục Thủy sẽ có thể gặp nguy hiểm.
Lần này nàng cảm giác tinh thần không được tập trung, cảm thấy mình là phải trực tiếp phá nát Bất Diệt Tiên Điện, chạy đến bên người Lục Thủy (Chuyện không thích Lục Thủy nữa trước cứ để đó đã).
Bất Diệt Tiên Điện xuất hiện, kinh động đến rất nhiều người.
Không ít tu sĩ luyện thể đều cảm nhận được triệu hoán, nhưng không tu luyện Bất Diệt Tiên Thể sẽ không có cách nào trực tiếp đáp lại triệu hoán.
Cho nên cả đám đều không có cách nào trực tiếp đi qua.
Lúc này, Chân Võ Chân Linh tìm được Mộ Tuyết.
Không thấy Lục Thủy đâu, Chân Võ lập tức mở miệng hỏi:
“Mộ Tiểu thư, Thiếu gia của chúng ta đang ở trong đây sao?”
Mộ Tuyết nhìn về phía Chân Võ Chân Linh, gật đầu nói:
“Lục Thiếu gia đã tiến vào Bất Diệt Tiên Điện, hắn nói là có thí luyện Bất Diệt Tiên Thể, các ngươi không cần lo lắng.
Thông báo cho Tộc trưởng một tiếng là được rồi.”
Chân Võ Chân Linh lập tức gật đầu, Mộ tiểu thư thật tốt, biết thông báo cho Tộc trưởng.
Thiếu gia bọn hắn làm bất cứ chuyện gì, đều chưa từng thông báo.
Về phần an nguy của Lục Thủy, bọn hắn cũng không lo lắng, chỉ hy vọng động tĩnh không quá lớn.
-----
Dịch: Thiên Hạ