Quỷ môn Long vương Sa Thông Thiên thân hình chớp lên đã chụp được cổ tay phải Hoàng Dung, cười hề hề:
- Định chạy đi đâu, tiên nữ bé nhỏ của ta?
Hoàng Dung bắt đầu thấy lo sợ, tay trái nàng nhấc mau lên, hai ngón phóng thẳng vào mắt y. Sa Thông Thiên tay phải vươn ra, lại bắt luôn tay trái Hoàng Dung. Bất ngờ kéo nàng một cái thật mạnh, cả thân thể nàng lao tới ôm chầm lấy thân hình của hắn
Sa Thông Thiên rú một tiếng khoái trá:
- Ui... chao... êm dịu quá... mềm mại quá.
Sa Thông Thiên tiện tay điểm ngay vào huyệt kiên tỉnh trên vai của nàng, ngay lập tức toàn bộ tay chân nàng tê bại. Hắn bế thốc nàng lên và bảo với mọi người:
- Vào nhà thôi. Đêm nay không ngủ nữa.
Cả bọn cười hô hố vày chạy theo vào.
Vào tới trong phòng, hắn vật nàng xuống giường. Ba tên còn lại lấy rượu ngồi tại chiếc bàn gần đó mở tiệc. Chúng vừa uống rượu, vừa nhìn cảnh hãʍ Ꮒϊếp sẽ diễn ra trên chiếc giường, vừa chờ đợi tới phiên mình. Bọn chúng thầm thống nhất với nhau sẽ hành hạ nàng cả đêm đến tơi tả. Sa Thông Thiên quỳ bên cạnh chiếc gường, hắn nhìn Hoàng Dung nằm đó, mà thầm công nhận là nàng xinh đẹp và khêu gợi quá. Giữa nơi vương phủ này đêm nay lại có một tiểu mỹ nhân với một thân hình cực kì hấp dẫn, lạc lối vào bến bờ du͙© vọиɠ. Côи ŧɧịt̠ hắn từ từ nhổng lên, vừa căng cứng là hắn lột phăng quần ra, ©ôи ŧɧịt̠ nhổng nhổng vươn thẳng ra ngoài cứ thế nhào tới đè lên người Hoàng Dung. Ba tên kia thấy thế, rộ lên tràng cười hô hố, cùng nâng chén để bắt đầu cho một đêm đầy khoái lạc.
Bị đè lên người, Hoàng Dung cố gắng dẫy dụa, xô tay đạp chân đẩy Sa Thông Thiên ra. Nhưng vì kiên tỉnh huyệt đã bị điểm trúng, cử động tay chân của nàng gần như không còn sức lực, chỉ là những cái khều khều mà thôi. Sa Thông Thiên nằm trên người nàng đưa tay kéo tuột sợi đai lưng váy của nàng và lột chiếc váy vứt xuống sàn, đồng thời xé tan nát chiếc quần ngắn mặc bên trong của nàng luôn. Hạ thể đã bị lột truồng, vừa thấy cặp đùi trắng tinh và cái l.ồn non tơ là ©ôи ŧɧịt̠ của Sa Thông Thiên nứиɠ căng hết cỡ. Vì xác định sẽ là một cuộc hãʍ Ꮒϊếp không cần thương hoa tiếc ngọc, nên không cần chần chờ thêm nữa, hắn cầm ©ôи ŧɧịt̠ để ngay vào l.ồn nàng mà dộng luôn một cái thật mạnh. Cái l.ồn trinh trắng chưa có sự chuẩn bị, chưa hề được bôi trơn, bất ngờ bị ©ôи ŧɧịt̠ to dài, gân guốc của hắn nông căng ra, đâm sâu tới tận gốc...
- Á... á... á... cha ơi...
Hoàng Dung thét lên trong đau đớn, ân hận, tủi hổ và tuyệt vọng. Nước mắt nàng tuôn dài xuống vô tận. Nàng khóc vì giận mình bướng bỉnh, dám một mình bước ra giang hồ không biết trời cao đất dày là gì. Nàng ân hận vì lúc chiều đã không để cho Tĩnh ca ca là người đàn ông đầu tiên của nàng, rồi giờ đây bị những tên da^ʍ tặc dơ dáy, bỉ ổi cướp mất đi trinh tiết. Nàng tủi hổ vì giờ đây không biết phải đối diện với Quách Tĩnh ra sao, liệu y có còn chấp nhận nàng không? Nàng đau đớn vì cảm thấy không còn xứng đáng với y nữa. Người nàng nghĩ ngay bây giờ chỉ có thể là cha, vì chỉ có cha mới rửa tan nỗi nhục nhã này cho nàng.
Sa Thông Thiên vừa dộng cú đầu xong, hắn ngay lập tức phát hiện ra điều gì đó. Hắn hét lên trong sung sướиɠ tột cùng:
- U...oa... gái trinh, nó còn trinh... hahaha... các ngươi có nghe ta nói không... ta phá trinh tiểu tiên nữ này rồi...
Mấy tên kia nghe nói mà thấy cũng nhộn nhạo trong người. Lập tức nâng chén chúc mừng cho tên có số hưởng.
Côи ŧɧịt̠ cương cứng của Sa Thông Thiên được cái l.ồn nhỏ hẹp của nàng bóp chặt lại làm hắn sướиɠ quá. Hắn liền ra sức dộng ©ôи ŧɧịt̠ liên miên vào l.ồn nàng. Mông đít của hắn nhô lên thụp xuống không ngừng. Vừa cᏂị©Ꮒ hắn vừa la ôi ối:
- Ối trời thần ơi... ta đã ©ôи ŧɧịt̠ quá... úi... bót quá tiểu nha đầu ơi... cưng chưa bị cᏂị©Ꮒ... giờ ta bị ta cᏂị©Ꮒ rồi... ối... ối... sướиɠ... nứиɠ... chết mất...
Dập điên cuồng vào l.ồn Hoàng Dung, hắn gào như cha chết. Hắn nhìn xuống thì thấy vυ' nàng nẩy tưng tưng dưới làn áo. Hắn liền đưa tay ra mà bóp luôn. Bàn tay hắn nhồi nặn liên tục lên đôi vυ' căng tròn. Hạ thể cũng tăng thêm nhịp nắc lia lịa, liên miên vào l.ồn.
Vừa cᏂị©Ꮒ, vừa bóp, Sa Thông Thiên nhìn xuống khuôn mặt đẫm nước mắt đẹp như tiên của Hoàng Dung, hắn không dằn lòng được bèn cúi xuống đòi hôn lên cặp môi đỏ hồng của nàng. Cái mỏ thâm sì của hằn vừa chạm vào môi của nàng là Hoàng Dung vội quay mặt tránh đi, không cho hằn đút lưỡi vào trong. Bọn người đang uống rượu thấy vậy thì phá lên cười. Không nút lưỡi nàng được, Sa Thông Thiên tức điên thè dài lưỡi ra liếʍ túi bụi trên mặt, mắt, mũi, cổ, khắp mọi nơi trên khuôn mặt khả ái đó. Nước dãi hắn nhễu nhão ướt chèm bẹp khắp trên khuôn mặt tiên nữ. Và cứ như thế, hắn vừa nắc vào l.ồn nàng, vừa bóρ ѵú nàng, vừa liếʍ láp khắp mặt mũi nàng – hùng hục, loạn cuồng, dâʍ đãиɠ.
Gia tăng tốc độ nắc càng lúc càng nhanh, sau một lúc hắn rống lên một tiếng sảng khoái, người hắn cong cứng lên, phần hông cứ ủn... ủn... ủn... sát dí vào l*и nàng, mỗi cái ủn là xịt một phát vào trong. Khi đã xịt hết toàn bộ tinh khí của mình, Sa Thông Thiên đứng lên, rút ©ôи ŧɧịt̠ ra nghe cái “pọc...”, ©ôи ŧɧịt̠ hắn như một cành cây vừa bị uốn cong rồi nhả ra, nó cứ bật bật nhổng lên nhổng xuống trông rất da^ʍ tặc. Hắn leo xuống giường, ngó Hoàng Dung đang nằm xõa người bên dưới cười một cách thoả mãn. Hoàng Dung nghiến răng, nhìn hắn với cặp mắt đổ lửa. Hắn bẹo má nàng, nói:
- Nhìn gì, thích không bé con? Yên tâm còn ba vị lão huynh đang chờ nhóc tiếp đón... khà...khà... khà...
Chưa cười hết một tràng, một cánh tay đã lôi hắn sang một bên, xuất hiện ngay vị trí đó là cơ thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ đợi sẵn của Bành Liên Hổ. Côи ŧɧịt̠ to và dài gấp rưỡi ©ôи ŧɧịt̠ lúc nãy, tồng ngồng vểnh cong lên trời đã sẵn sàng tiếp chiến.
Hoàng Dung nhìn thấy ©ôи ŧɧịt̠ đó, điếng người kinh hãi kêu khổ:
- Ôi... không... xin đừng mà.
Bành Liên Hổ le lưỡi liếʍ vòng quanh mép một cách dâʍ ɖu͙©. Một tay nắm ©ôи ŧɧịt̠ vuốt lên vuốt xuống, một tay vừa chỉ chỉ vào ©ôи ŧɧịt̠, vừa tiến tới vừa nói:
- Thế nào là đừng hả nhóc con... Giờ ta mà không cᏂị©Ꮒ ngươi... khà...khà... thật là có lỗi với tên đệ đệ này của ta đó...
Bọn còn lại nghe vậy thì cùng cười ha hả khoái trá, hùa theo “Đúng... đúng...”.
Bành Liên Hổ leo lên giường, thô bạo giật phăng cái áo nàng ra. Nàng thật sự hoàn toàn tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ, dáng nằm gọn lỏn nhỏ bé trên giường, phơi bày một cặρ √υ' trắng tinh, mọng sữa, căng phồng. Cả bọn ngưng uống rượu, há hốc mồm nhìn chằm chằm vào thân thể đó. Sa Thông Thiên trợn tròn mắt nhìn thô lố lên đôi vυ', lúc nãy hứng quá nên vội vàng chỉ lo đè nàng cᏂị©Ꮒ ngay, hắn quên mất tuyệt tác có một không hai này.
Phải công nhận nàng có thân hình quá chuẩn. Mội đôi vυ' đẹp thần sầu, gần như rất ít có cô gái nào sở hữu được cặρ √υ' đẹp đến như vậy. Nó không quá to, căng tròn vừa đủ, nàng nằm ngửa nhưng nó vẫn vươn cao đầy kɧıêυ ҡɧí©ɧ. Màu da hai bầu vυ' trắng tươi, ánh đèn vàng càng làm cho màu sắc đôi vυ' đó thêm lung linh rạng ngời. Đặc biệt nhất là quầng vυ' và núʍ ѵú. Bọn chúng tự cho là đã cᏂị©Ꮒ rất nhiều cô gái. Nhưng với Hoàng Dung, đây là lần đầu tiên bọn chúng thấy loại núʍ ѵú như vậy. Màu sắc của quầng vυ' và núʍ ѵú gần như là trắng ngà và hơi ửng thêm chút sắc hồng phai. Hai quầng vυ' không to, nó nhỏ tròn chỉ vừa bằng một đồng Nguyên Phong thông bảo (một loại tiền xu thời Tống, đυ.c lỗ vuông ở giữa, hình tròn đường kính khoảng 2cm). Hai núʍ ѵú nhỏ xíu xiu chỉ bằng đầu ngón tay út của người con gái. Đặc biệt, hai cái núm đó nó lại hơi hơi cong vểnh nhẹ lên trời (Lưỡng Nhũ Quy Thiên, thường con gái có loại đầṳ ѵú này sẽ luôn có nhu cầu đòi hỏi tìиɧ ɖu͙© rất cao). Lướt xuông bụng, nó hóp lại, phẳng lì, phần bụng dưới không hề có một ngấn mỡ dư nào., nó láng bóng trải xuống tận cái động thiên thai ở giữa hai đùi nàng. Vùng lông đen mỏng, nhẹ nhàng phủ bên trên, nó không dày đậm, mà lơ phơ, mọc rẽ sang hai bên thẳng tắp có trật tự chứ không hề lùm xùm, lộn xộn. Hai mép l.ồn mỏng dính, đỏ hồng sạch sẽ chúm chím e ấp che đậy bên trong. Tuy nàng vừa bị Sa Thong Thiên cᏂị©Ꮒ tơi tả, nhưng cái l.ồn đã ngay lập tức co khép lại ngay, vẫn sẽ bót và khít sìn sịt. Đôi chân nàng dài miên man, thẳng tắp và thon thả, hai bàn chân nhỏ nhắn với những ngón chân mảnh mai yêu kiều.