Hoàn Nhan Khang nghiêng người nằm ngửa ra nền nhà, cả hai người thở dốc, ©ôи ŧɧịt̠ của y mềm xèo lại nhanh chóng.
Nghỉ ngơi một chút, Hoàn Nhan Khang đứng dậy, mặc quần áo vào và lặng lẽ đi ra ngoài. Bên trong Niệm Từ vẫn nhắm nghiền mắt hưởng thụ, nàng vừa trải qua một cuộc làʍ t̠ìиɦ có một không hai trong đời.
Ra ngoài cửa, y gật đầu với bốn tên quái nhân rồi khẽ hắt đầu vào trong. Cả bọn hiểu ngay đã đến lượt chúng, lập tức mở toang cửa cùng ào vô rồi lao đến chỗ Niệm Từ đang tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ nằm với tốc độ của tên bắn, tám cánh tay tham lam bắt đầu vuốt ve khắp tấm thân rã rời của nàng. Niệm Từ hoảng hốt mở mắt, vội nhìn về hướng Hoàn Nhan Khang vừa đi, nhưng lại thấy bóng của y bỏ đi đằng xa rất thanh thản, nàng chợt hiểu ra vấn đề. Nàng hét lên trong tuyệt vọng:
- Không… không… thả ta ra…
Nàng vùng dậy định bỏ chạy. Nhưng không còn kịp nữa, tay chân nàng bị khóa chặt. Bốn tên quái nhân đã lật ngửa nàng ra, nàng tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ, nằm xuội lơ, dang rộng hai chân ra, l.ồn nàng hé mở như mời mọc chúng. Sa Thông Thiên giữ chặt hai cánh tay và vuốt ve mặt nàng. Linh Trí thượng nhân và Sâm tiên lão quái tấn công thẳng lên cặρ √υ' no tròn. Bành Liên Hổ thì đưa tay lên xoa xoa cái l.ồn vẫn còn ẩm ướt nước nhờn của nàng hòa lẫn với tϊиɧ ŧяùиɠ của Hoàn Nhan Khan. Niệm Từ như muốn ngất đi khi thấy cơ thể mình đang bị tám bàn tay sàm sỡ, vuốt ve âu yếm. Cố gắng thêm một chút sức lực, nàng thu người lại rồi đạp chúng ra để chống cự. Bọn chúng thấy nàng tỉnh giấc và chống cự quyết liệt quá, một tên nhanh chóng lấy ngay đoạn dây thừng nằm trên nền nhà trói nàng lại. Chúng trói hai tay và kéo ngược lên đầu buộc cố định bào cái cột chống giữa phòng. Khiến hai bầu vυ' của nàng vốn đã căng tròn nay lại bị căng ra vươn cong vểnh lên, vun cao ngạo nghễ, làm cho hai tên đang bóρ ѵú càng thêm thích chí nắn bóp hoài không chán.
Chúng dùng bốn đôi bàn tay nhồi vυ', xoa bụng, vuốt đùi nàng y như đanh cùng nhau nhồi một khối bột lớn, cái cảm giác tuyệt vời khi được xoa bóp tấm thân tuyệt mỹ trong tay khiến ©ôи ŧɧịt̠ của cả bốn tên cương nứиɠ cứng. Niệm Từ xấu hổ đỏ mặt khi thấy cả bọn hau háu đưa bốn cặp mắt lướt khắp người nàng thích thú. Bọn chúng cao hứng nói kháo nhặng lên với nhau về thân thể nàng khiến nàng ê chề nhục nhã muôn phần. Nàng hoảng sợ thực sự, như một con thỏ non bị bốn con sói đực sắp sửa ăn tươi nuốt sống. Nàng không muốn mình bị làm nhục thêm một lần nữa nhưng lại không có cách nào phản kháng. Bành Liên Hổ cúi mặt vào l.ồn nàng mà làm cái việc không biết bao nhiêu thằng đàn ông đều muốn làm, mặc kệ cho tϊиɧ ŧяùиɠ của chủ nhân hắn vẫn còn nhầy nhụa rất nhiều trong đó.
Rồi hấp tấp như sợ ai tranh phần, hắn ta banh rộng hai chân nàng ra và kê ©ôи ŧɧịt̠ của gã vào và thục cái “ót...” thật mạnh không ngần ngại. Niệm Từ đau đớn nhắm mắt lại, nước mắt trào ra trên mặt nàng. Nàng đã hoàn toàn hết sức lực, chân tay mệt mỏi để yên mặc cho mấy tên quái nhân kia chiếm đoạt thể xác. Tên bên dưới vẫn giữ chặt cho hai chân nàng ở vị trí dang rộng nhất có thể, nắc điên loạn vào l.ồn. Hai bàn tay nham nhám của hắn vuốt ve hai bên đùi non mát rượi của nàng. Tên bên trên cũng không chịu thua, banh miệng nàng thật to và đẩy hết cả chiều dài ©ôи ŧɧịt̠ dơ bẩn vào tận tuốt luốt trong cổ họng nàng. Hai tên còn lại thì kẻ bóρ ѵú nàng, người nút núʍ ѵú. Nhìn cảnh tượng một thân thể nhỏ bé trắng treo đang bị bốn thân thể dơ bẩn, tên thì béo, kẻ thì gầy, quây quần hành hạ thật chỉ biết xót xa cho nàng. Niệm Từ hai tay bị trói quặp lên trên, hai chân bị ghì chặt dạng ra thành thử trông nàng như con sao biển dang cả tứ chi ra cho những ©ôи ŧɧịt̠ lấp vào chật kín cơ thể. Cứ một lúc, bọn chúng lại đổi vị trí cho nhau, tuần hoàn xoay vòng không biết đã bao nhiêu lượt. L.ồn, miệng, vυ' nàng không lúc nào lơi ra được một khắc. Nàng cảm nhân những ©ôи ŧɧịt̠ mạnh mẽ đang thô bạo tách đôi hai môi âʍ ɦộ của nàng liên hồi, nàng nhắm chặt mí mắt không muốn nhìn bốn con đực đang chiếm đoạt mình. Nàng uất nghẹn không thể kêu thành tiếng. Từng chút từng chút một, lúc nhanh lúc chậm thay đổi, những ©ôи ŧɧịt̠ cái thì béo múp, cái thì to dài, cái thì cong queo cứ kia thọc vào l.ồn nàng sâu thật sâu, làm cho hai mép l.ồn liên tục thay đổi co giãn cho phù hợp với từng cái một. Nàng thực sự đã bị cưỡng đoạt thêm một lần nữa, toàn thân nàng tràn ngập một cảm giác vừa đau đớn, nhục nhã và ê chề khó tả.
Thể xác nàng cũng có lúc bỗng thấy sung sướиɠ. Trong đầu nàng hiện lại rõ mồn một cảnh tượng mình bị Hoàn Nhan Khan làm cho đê mê ban nãy. Nghĩ đến đấy người nàng chợt run lên vì những cú dập rất hoang dại và thô tục của bọn quái nhân kia đang nhấp nhô trên bụng nàng. Thế nhưng lí trí của nàng vẫn bắt nàng chống lại cơn kɧoáı ©ảʍ đến một cách hoàn toàn tự nhiên và bản năng, nàng vẫy vùng trong vô vọng, càng vùng nàng càng chỉ khiến cho những con quỷ dâʍ ɖu͙© kia sung sướиɠ hơn mà thôi. Mọi thớ thịt trong người nàng như tan ra, nàng quằn mình và l.ồn của nàng xiết chặt. Nàng khóc nấc lên, thở hổn hển. Bốn tên quái nhân lại càng thấy kí©ɧ ŧɧí©ɧ khi trông thấy những hàng nước mắt đang chảy trên mặt nàng.
Bọn chúng nhìn nhau rồi cùng gật đầu hiểu ý. Chúng bắt đầu đổi lại. Ba tên trong bọn, một đỡ hai vai nàng, hai tên kia đứng hai bên, một tay đỡ lưng, một tay đỡ một bên chân nàng, cùng nâng thân thể nàng lên cao ngang bụng và dạng hai chân nàng rộng ra. Tên còn lại, Bành Liên Hổ, kê ngay ©ôи ŧɧịt̠ vào l.ồn nàng đóng mạnh một cái “ót...” rồi bắt đầu nắc. Không còn là lúc chậm lúc nhanh nữa. Bây giờ chỉ toàn là những cú đóng liên thanh liên hồi, rất nhanh, rất mạnh. Tiếng va đập thịt da nghe “phành... phạch... phành... phạch” thật to và liên tục. Cơ thể nàng rũ rượi, chuyển động liên tục, hai vυ' rung giật điên cuồng theo nhịp mỗi cú nắc. Chỉ một lúc, Bành Liên Hổ gầm lên, rút ©ôи ŧɧịt̠ ra phóng ào ạt tϊиɧ ɖϊ©h͙ lên bụng nàng. Theo bản năng, nàng cũng co giật và phóng trả lại dâʍ ɖị©ɧ về phía hắn. Nàng đã đạt cực đỉnh mặc dù tâm nàng không hề muốn. Bành Liên Hổ liền đổi chỗ với tên kế tiếp. Hắn lại nắc nhanh và mạnh, liên hồi, rồi lại phóng tinh... Cứ thế bọn chúng lần lượt đổi chỗ thay nhau nắc vào l*и nàng rồi lần lượt phóng tinh. Tên thì tống tϊиɧ ŧяùиɠ vào luôn l.ồn nàng, tên thì tưới lên mặt nàng, tên lại xịt đầy hai vυ' nàng. Khiến cho nàng toàn thân nhầy nhụa, nhơ nhớp toàn tϊиɧ ɖϊ©h͙. Ngược lại phía nàng cũng vậy. Cứ mỗi lần tên nào phóng tinh, là nàng lại lêи đỉиɦ phọt dâʍ ɖị©ɧ một lần. Thật trong đời một người con gái lêи đỉиɦ năm sáu lần trong một cuộc làʍ t̠ìиɦ quả là hiếm gặp.
Bọn chúng thay phiên nhau hãʍ Ꮒϊếp nàng cũng đã mấy canh giờ. Sau khi xuất tinh xối xả, bọn chúng thả nàng xuống nền nhà và lần lượt từng tên đổ gục tất cả bên thân thể nàng. Cả bốn tên rã rời, thở hổn hển sảng khoái...
--------
Hồi 4: Gặp Lại Cố Nhân
Quách Hoàng hai người tới hậu viện Triệu Vương phủ, vượt tường vào trong. Hoàng Dung dịu dàng nói:- Công phu khinh công của Tĩnh ca ca cao cường thật!
Quách Hoàng tiếp đó liền nằm phục dưới chân tường nghe ngóng động tĩnh trong hậu viện.
Qua một lúc, chợt nghe tiếng bước chân, có bốn người vừa nói vừa cười đi tới, nghe một người nói:
- Tiểu vương gia nhốt vị cô nương ấy ở đây không biết đến khi nào?
Người kia cười đáp:
- Cần gì phải đoán? Từ lúc ngươi lọt lòng mẹ đến nay đã thấy được nửa cô nương nào xinh đẹp như thế chưa? Chắc chắc sẽ giữ ở đây luôn để hàng đêm hầu hạ ngài chứ.
Người khác lại nói:
- Xem bộ dạng hai ngươi kìa, cứ tít cả mắt lại, dễ chừng lại chưa sướиɠ lắm hay sao? Lại còn muốn nữa chắc?