- Tiểu tử, chờ xem, thật là chán sống!
Tô Dật bị mang về hầm mỏ, ném vào nhà tù.
Cái gọi là nhà tù, chỉ là một thạch thất lâm thời mở ra ở trong hầm mỏ mà thôi.
Thạch thất không lớn, nhưng không tính nhỏ, có một cửa đá thật dày.
Đệ tử Hắc Sát môn kia ném đám người Tô Dật vào, sau đó đóng cửa đá lại.
Tô Dật nghe thanh âm, đệ tử Hắc Sát môn kia đang ở bên ngoài trông coi.
- Xông mở cấm chế, đây là cơ hội sau cùng!
Tô Dật bị cấm chế, ném ở trong nhà tù, nhưng đây là cơ hội sau cùng, Hỗn Nguyên Chí Tôn Công có thể xông mở cấm chế, hy vọng có thể thừa cơ đào thoát.
Không hề chậm trễ chút nào, vội vàng vận chuyển Hỗn Nguyên Chí Tôn Công.
Vừa nếm thử, Tô Dật âm thầm đại hỉ, đệ tử Hắc Sát môn bố trí cấm chế, căn bản không có cách so sánh với Bạch trưởng lão, yếu hơn quá nhiều, cảm giác trùng kích cấm chế này dễ dàng hơn không ít.
Âm thầm trùng kích cấm chế trong thân thể, Tô Dật tâm thần ngưng trọng, giành giật từng giây.
Sợ là cường giả Hắc Sát môn đến, mình sẽ khó giữ được tính mạng, gϊếŧ người Hắc Sát môn, hậu quả có thể nghĩ.
- Oanh...
- Ù ù...
Không bao lâu, bên ngoài đột nhiên truyền đến thanh âm va chạm kịch liệt, thanh thế to lớn, tiếng vang ù ù không dứt bên tai, giống như địa chấn.
- Dám xông vào trọng địa Hắc Sát môn, cút ra đây cho ta!
Lập tức, có thanh âm như sấm sét vang vọng, Tô Dật ở trong nhà tù cũng nghe được rõ ràng.
- Có người tự tiện xông vào, nhanh!
- Nhanh, có người xâm phạm Hắc Sát môn ta!
Sau đó chỉ nghe bên ngoài hang động rối bời, đệ tử Hắc Sát môn gấp rút rời đi.
Ầm ầm...
- A...
- Ngao ô...
Bên ngoài hầm mỏ, không ngừng truyền ra âm thanh trầm đυ.c và tiếng kêu thảm thiết, còn có Man Thú gào thét, đinh tai nhức óc!
- Thành thật một chút cho ta, bằng không các ngươi sẽ càng thảm!
Trong hầm mỏ, cũng có đệ tử Hắc Sát môn quát lớn.
Ngay cả những thợ mỏ kia cũng bắt đầu bạo động, lưu lại một vài đệ tử Hắc Sát môn trấn áp.
- Hình như Hắc Sát môn có phiền phức, đây là cơ hội tuyệt hảo, nhanh mở phong ấn!
Ánh mắt Tô Dật lấp lóe, có người tới xâm phạm Hắc Sát môn, không biết đến là thế lực nào, nhưng vô luận người đến là ai, đây cũng là cơ hội khó được của mình.
Nhưng giờ phút này cấm chế trên người vẫn còn, Tô Dật gia tốc, toàn lực mà làm.
Thực lực đệ tử Hắc Sát môn bố trí phong ấn không mạnh, Hỗn Nguyên Chí Tôn Công lại cực kỳ đặc biệt, ở dưới Tô Dật toàn lực, cũng không có tốn thời gian quá dài, liền trực tiếp mở ra.
Phốc phốc...
Sau khi phá tan cấm chế, Tô Dật xoay người đứng lên, trong miệng phun ra máu tươi.
Đây là bị đệ tử Hắc Sát môn kia gây thương tích, thương thế không nhẹ, nhưng cũng may còn chưa tới cấp độ trọng thương.
- Thoát thân!
Không để ý tới thương thế trên người, Tô Dật biết đây là cơ hội ngàn năm một thuở, đệ tử Hắc Sát môn trông coi ở bên ngoài đã không còn, lúc này không thoát thân, còn chờ khi nào!
Nghiêng tai nghe động tĩnh bên ngoài cửa đá, Tô Dật xác định giờ phút này bên ngoài hẳn là không có người.
Sờ cửa đá, nhẹ nhàng đẩy đẩy, Tô Dật cảm giác cửa đá rất nặng rất dày, là dùng loại nham thạch trong hầm mỏ chế tạo.
Cái cửa đá này có cơ quan, chỉ có thể mở từ bên ngoài, bên trong tựa hồ chỉ có thể dùng lực phá.
- Thử xem...
Không có bất kỳ lựa chọn, Tô Dật chỉ có thể cưỡng ép đẩy cửa đá.
Nguyên khí trong cơ thể phun trào, hóa thành lực lượng trực tiếp chảy vào cửa đá, muốn mạnh mẽ đẩy ra cửa đá.
Oanh!
Cửa đá rung động, giống như bị cưỡng ép di chuyển.
Đột nhiên, hết thảy không có dấu hiệu nào, dị biến xuất hiện...
- Ù ù...
Lúc này, thời điểm nguyên khí của Tô Dật vừa trút vào cửa đá, chùm sáng thần bí trong đầu lại bị dẫn dắt, nhất thời có động tĩnh.
Đột nhiên, có ánh sáng từ trong đầu Tô Dật lướt ra, lực lượng thần bí như thiểm điện lấp lóe, làm cho hắn cũng vô lực ngăn cản.
Nhưng giờ phút này, Tô Dật có thể rõ ràng cảm giác được, trong chùm sáng thần bí lan tràn ra lực lượng quỷ dị, trực tiếp bao trùm ở trên cửa đá.
Nghiêm chỉnh mà nói, giờ phút này Tô Dật cảm giác được chùm sáng thần bí đang thôn phệ năng lượng nào đó trong cửa đá.
Loại cảm giác này, Tô Dật giống như đã từng quen biết, giống như ban đầu ở Man Thành, chạm vào Trắc Nguyên Thạch.
Trong chùm sáng thần bí có lực lượng kì dị, giờ phút này đang thôn phệ năng lượng ở trong cửa đá.
- Chẳng lẽ có quan hệ tới Nguyên Thạch.
Tô Dật kinh ngạc, nhưng lập tức nghĩ đến một vài khả năng.
Cái cửa đá này do khoáng thạch chế tạo, đây là ở trong Nguyên Thạch mỏ, dù cửa đá không phải Nguyên Thạch, nhưng bên trong có lẽ ẩn chứa một chút năng lượng.
Mà Trắc Nguyên Thạch trên thực tế cũng là một loại Nguyên Thạch, lúc trước chùm sáng thần bí có thể thôn phệ Trắc Nguyên Thạch.
Cho nên rất có khả năng, chùm sáng thần bí không chỉ có thể thôn phệ Trắc Nguyên Thạch, mà có thể thôn phệ tất cả Nguyên Thạch.
Tô Dật kinh ngạc suy tư, thân bất do kỷ, nhưng có thể rõ ràng cảm giác được, trong lòng bàn tay mình như hình thành một cỗ lực lượng thôn phệ rất mạnh.
Nhưng giờ phút chùm sáng thần bí thông qua lòng bàn tay Tô Dật, trực tiếp tràn vào cửa đá, giống như muốn thăm dò đến chỗ càng sâu.
Ào ào ào...
Thời điểm Tô Dật cảm giác năng lượng yếu ớt trong cửa đá bị hút sạch, từ cửa đá liên tiếp mặt đất và đỉnh chóp nhà tù, có một chút năng lượng nhỏ bé tụ đến, sau đó bị thôn phệ hấp thu.
Ào ào ào...
Năng lượng yếu ớt tiếp tục tăng cường, tốc độ nhanh đến không thể tin.
- Oanh...
Trong nháy mắt, năng lượng yếu ớt trở nên nồng đậm, sau đó hội tụ ở lòng bàn tay, hóa thành năng lượng bành trướng, bị hấp thu thôn phệ.
Oanh...
Trong cửa đá, khắp nơi có ánh sáng lấp lóe, hiển lộ ra màu Kim, Hắc, Lục, Hồng, Bạch, Thanh...
Quang mang lộng lẫy bao phủ Tô Dật, tràn ngập nhà tù, đặc biệt là giờ phút này bàn tay hắn kề sát ở vị trí cửa đá càng thêm sáng chói, giống như một vầng thái dương.
- Ù ù...
Toàn bộ nhà tù phát ra thanh âm rung động, lung la lung lay, thanh thế to lớn, giống như tùy thời sẽ sụp đổ.
- Không tốt, cái hầm mỏ này sắp sụp đổ
- Mau đi ra!
- Hầm mỏ sắp sập, mau đi ra!
- ...
Bên ngoài nhà tù, thanh âm thất kinh truyền ra, có đệ tử Hắc Sát môn, có thợ mỏ, đều hoảng hốt biến sắc.