Chương 21: cưỡиɠ ɠiαи h+
Mặc Tư Thành kéo cả người cô trong chớp mắt liền mang cô đặt dưới thân mình.
Mặc Tư Thành phủ lên cánh môi cô, bàn tay to đem hai cổ tay cô trói trong tay, điêu luyện cạy môi cô ra, mở ra hàm răng cắn chặt, tiến quân thần tốc, khuấy trộn nước bọt trong miệng cô.
Tuyệt Nhan cả người hoảng hốt không ngừng dãy dụa. Cô lại nghĩ ra phương pháp lần trước để tránh bị anh hôn.
Nhưng Mặc Tư Thành sau lần đó bị cô cắn cho chảy máu liền rút kinh nghiệm không để cô có hội mà ra tay.
Mặc Tư Thành lúc này cảm nhận được cô không còn không khí mới buông tha môi cô.
- Mặc...Mặc Tư Thành anh có biết anh đang làm gì không ? Anh là đang cưỡиɠ ɠiαи, là phạm pháp.
Phạm pháp ? Mặc Tư Thành anh gϊếŧ người không gướm tay kẻ chết dưới tay không phải là con số ít, nhưng mà pháp luật cũng chẳng dám làm gì anh. Cô cư nhiên lại mang pháp luật ra uy hϊếp anh.
- phạm pháp ? Anh chính là muốn phạm pháp nhưng chỉ là đối với em.
Mặc Tư Thành cúi xuống quan sát tâm tình của cô. Một tay khoá chặt hai cánh tay cô, một tay vuốt nhẹ lên xương quai xanh nhỏ nhắn ngay trên người cô. Da của cô thật sự rất mịn lại còn vô cùng trắng, cảm giác như lướt qua dòng sữa ấm.
- Mặc Tư Thành anh dừng lại !
Nhận thấy biểu hiện của Tuyệt Nhan vô cùng không vừa mắt, anh cúi đầu hôn mạnh lên cổ cô, từng vết hôn như cắt đứt từng mạch máu, chỉ cần là nơi anh từng hôn xuống đều để lại vết bầm.
- Mặc Tư Thành tôi cầu xin anh. Đừng làm như vậy !
Tuyệt Nhan sợ đến mức cả nước mắt rơi lã chã trên khuôn mặt xinh đẹp của cô.
Nhưng Mặc Tư Thành không có ý định đi bước đầu mà lại bỏ giữa chừng. Huống hồ trong kế sách của anh còn có cả việc phải chiếm đoạt cô trước, nếu vì cô khóc mà mềm lòng thì sau này người hối hận là anh.
Người con gái trước mặt vốn là của anh, là người mà anh định cả đời này sẽ bảo vệ cô chu toàn. Cho dù vì chuyện hôm nay để cô hận anh cũng được nhưng anh sẽ không để cô rơi vào bẫy kẻ khác, bị kẻ khác lợi dụng cô để trả thù anh.
- Mặc Tư Thành anh dừng lại đi, tôi cầu xin anh !
Tuyệt Nhan đưa mắt nhìn xuống liền nhìn thấy đôi ngực chính mình bị anh nhào nặn thành đủ mọi hình dạng, một vật thô kề sát eo cô, khiến cô hít thở dồn dập.
- không, đừng !
Cô nôn nóng vặn vẹo thân thể, không tưởng tượng cảnh tượng tiếp theo. Mong muốn chạy thoát khỏi đây.
Hô hấp của anh càng dồn dập, nặng nề mυ'ŧ gặm cổ cô, vật căng thô to cọ vào váy cô, không ngừng ma sát, cho dù cách lớp quần áo, cô cũng rõ ràng cảm giác vật nam tính khổng lồ kia đang nóng cháy, nhất là cô càng giãy dụa, vật kia lại càng lớn hơn.
- Nhan Nhi cả đời này của em ngoài tôi ra ai cũng đừng mong có được em.
Mặc Tư Thành vừa nói những lời hạ lưu, tay vừa lần vào trong váy cô, không để ý đến sự vũng vẫy yếu ớt của cô, cưỡng hãn in dấu tay lên nơi tư mật nhất của người con gái, đùa bỡn đoá hoa mẫn cảm.
- aaa...
Thân người cô mạnh mẽ run lên, cảm thấy bụng không ngừng co rút, một luồng khí nóng dâng trào, một loại cảm giác kỳ quái mà xa lạ khiến cô xấu hổ và giận dữ không biết phải làm sao.
- Mặc Tư Thành đừng, đừng mà ! Van cầu anh, đừng như vậy.
Mặc Tư Thành hô hấp không ổn liếʍ nhẹ vành tai cô, tay còn lại kéo cao phần chân váy, thanh âm trầm thấp khàn khàn.
- hôm nay tôi nhất định biến em thành người phụ nữ của tôi, cho dù em đồng ý hay không đồng ý cũng chỉ có thể im lặng.
Tuyệt Nhan hoảng sợ giãy dụa, nhưng lại bị người đàn ông trước mặt ghì chặt không thể động đậy.
Tay kia chạm vào thắt lưng, động tác thoát quần rất lưu loát, một giây sau cô liền cảm giác được vật nam tính khổng lồ thô dài ép sát trên mông, nóng cứng như một chiếc gậy sắt.
Tuyệt Nhan cô dù là đã hai mươi tuổi nhưng cô vẫn còn là con gái, vẫn là chưa biết gì về những loại chuyện thế này, chưa biết mùi đời là như thế nào. Cô thật sự rất sợ !
Cô bị anh gắt gao càn quấy, lại còn trên sofa, lại còn là ban ngày, mỗi một hành động một đường nét chính là đều bị thu vào tầm mắt.
Cô không khỏi sợ hãi kích động với sự tình này. Nhất là, người đàn ông này, cô cực kỳ chán ghét.
Mặc Tư Thành cắn răng, mạnh mẽ động thân, thô bạo chọc vật thô to kia vào trong.
- aaa...
Hai người đồng thời phát ra tiếng tiếng thét.
Tuyệt Nhan là đau đớn, còn Mặc Tư Thành vừa có đau đớn nhưng cũng vừa sảng khoái. Đây là lần đầu anh làm chuyện này, hoàn toàn không có kinh nghiệm, không đau là đều không thể nào !
Phía dưới thân truyền lên cảm giác đau muốn xé rách, thứ chất dịch màu trắng bao quanh nơi giao hợp, pha lẫn một ít tơ máu.
Sự trong trắng của cô cứ thế mà mất đi trong tay một người đàn ông cô vô cùng ghét.
- rút ra ! Rút ra! Đau….quá...cầu xin anh !
Thanh âm của cô đau đớn la hét, ra sức giãy dụa vặn vẹo, nhưng chỉ có thể tuyệt vọng cảm giác vật khổng lồ cứng rắn kia đang xé rách bên trong cơ thể.
Cả người cô bị ép chặt ở trên sofa không thể động đậy, hai chân cô bị Mặc Tư Thành bá đạo kia đặt lên sofa, sau đó dùng tay giang rộng ra.
Lực va chạm mạnh nên cô tựa hồ muốn nhũn ra, từ từ mềm nhũn trên sofa mềm mại, trọng lượng toàn thân tựa hồ cũng tập trung tại một điểm kết hợp cùng anh, mỗi khi cô muốn trượt xuống, lại bị anh mạnh mẽ chọc mạnh đẩy lên.
Va chạm mạnh mẽ vì thứ to lớn khiến toàn thân cô đau đớn run rẩy, nhưng rồi lại dâng lên kɧoáı ©ảʍ không lời.
Loại kɧoáı ©ảʍ làm cô thấy bất lực, trong vô thức khụy ngã, lại lần nữa nghênh tiếp du͙© vọиɠ của anh !
Hết lần này đến lần khác, tiết tấu của anh không có bất kỳ kỹ xảo nào, chỉ có mạnh mẽ va chạm.
Trong căn phòng yên ắng như phòng họp, lại có một loại không khí nóng rực bao vây lấy hai người đang hoà nhập trên chiếc sofa màu đỏ.
Tuyệt Nhan khóc đến hai mắt nhòa lệ, phía trên truyền đến cảm giác đau đớn khiến cô run rẩy không thôi, tiểu ***t mạnh mẽ co rút lại.
Một hồi lâu sau, anh nghiến răng nghiến lợi nhìn con mèo nhỏ đang vô lực thở dốc trên ghế.
Anh đột nhiên kéo cô sát lại, cúi đầu hôn môi cô, đầu lưỡi trơn ướt linh hoạt thừa dịp cô đang thở dốc tiến quân thần tốc, khuấy đảo khoang miệng cô, cuốn lấy chiếc lưỡi non mềm của cô, mυ'ŧ sâu vào.
Hết chương 21