Mèo Và Báo

Chương 68: Ở trên ghế sofa bị " chạm" đến cao trào (h)

Bên trong miệng đều là hương vị của mèo con, Thẩm Tấn không quên ngậm lấy viên tiểu hạch, liếʍ nó cứng lên.

Âm hạch kiều nộn chính là điểm mẫn cảm của Tần Mặc, Thẩm Tấn mỗi lần làm đều như ăn kẹo, ngậm lấy tiểu hạch của Tần Mặc hút làm.

Hạch rất mẫn cảm dễ sung huyết, ê ẩm muốn bị hung hăng chà đạp, Tần Mặc hai tay nắm lấy tay vịn ghế sofa, bất an vặn vẹo vòng eo, như đang cầu hoan.

Thẩm Tấn liếʍ rất khắc chế, mấy lần liếʍ mạnh, lập tức cho Tần Mặc cảm giác như bị treo lên.

Tiểu hạch dường như một chút trống một chút lỏng, có loại tê tê, như có như không mắc tiểu.

"Ừm ha...Ngô~"

Muốn lập tức phóng thích cỗ tê dại kia, nhưng Thẩm Tấn tổng không cho nàng, Tần Mặc muốn kẹp chân lề mề, hiện tại quả thực quá xấu hổ, huống chi hai chân đều đang run lên.

Thẩm Tấn nghe tiếng mèo con nghẹn ngào rêи ɾỉ, lại chỉ chậm rãi liếʍ láp, đầu lưỡi xoắn lại.

Âm hạch mẫn cảm cũng có hơi khác biệt, sau khi khiến nó hoàn toàn cương, Thẩm Tấn mới nhắm ngay âm hạch chạm vào điểm mẫn cảm kia, dùng đầu lưỡi chạm vào.

"Ô!"

Dòng điện quen thuộc vừa xa lạ vọt tới, Tần Mặc phản ứng rất đáng yêu, chân run lên, nhấc lên mông, bị liếʍ tạo ra tiểu cao triều.

Môi nhỏ kiều nộn vừa mở vừa đóng, giống như miệng nhỏ chưa ăn no, dịch chảy tư tư, rất là sắc khí.

Thẩm Tấn hài lòng kỹ năng dùng miệng của mình đã khiến mèo nhỏ thoải mái, nàng nhìn chằm chằm nhục phùng mũm mĩm hồng hồng trong chốc lát, buông xuống Tần Mặc, để cho tiểu huyệt khạc nước.

Nàng rời khỏi ghế sofa, đi đến bên cạnh, nhấn một cái nút màu xám, đem chỗ tựa lưng của sofa đẩy xuống.

Lúc trước nàng nhìn trúng chiếc ghế sofa này, chính là nó có thiết kế hạ được chỗ tựa lưng.

Tần Mặc mỏi mệt ở trong tiểu cao triều, Thẩm Tấn không chút hoang mang cởϊ qυầи, lại đem áo sơ mi cắt đo thủ công vô cùng đắt tiền của mình lót dưới mông Tần Mặc.

Tránh khỏi lát nữa lại phải lau giặt ghế sofa, Thẩm Tấn nghĩ như vậy, hoàn toàn mặc kệ giá của cái áo sơ mi khiến người nghe phải giật mình.

Tóm lại, nàng hiện tại chỉ muốn ăn sạch con mèo nhỏ.

Chỗ tựa lưng sau khi để nằm ngang, hoạt động càng thêm thuận tiện, Thẩm Tấn quỳ ở bên ghế sofa, tách chân Tần Mặc ra, chuyển sang ngồi lên.

Âm thần trong nháy mắt kề sát, hai người không khỏi run lên.

Hô~, Thẩm Tấn âm thầm bật hơi, âm bộ nàng còn chưa kịp ẩm ướt, bất quá vừa lúc này mới cuồng liếʍ Tần Mặc, lại có thêm hồng trà, đã đủ cho các nàng ma sát.

Hơi giật giật, không quá nhanh, Thẩm Tấn chú ý đến tiết tấu tiền hí, chỉ ưỡn thẳng hông, để Tần Mặc chậm rãi cảm thụ.

"Hôm qua còn không có Tần tổng mài đậu hủ" nàng câu lên khóe môi, thanh tâm có chút khàn tìиɧ ɖu͙© " hiện tại em sẽ dạy Tần tổng"

Bộ vị giống nhau dán lại với nhau, kɧoáı ©ảʍ không giống, Tần Mặc hừ một tiếng, cảm giác âm thần đối phương chính là đang cọ xát chính mình.

"A~"

Xúc cảm rất kéo dài, rất nhẵn mịn, chỗ âm mỡ bò trơn bóng xoa lấy nhau, vừa vặn Thẩm Tấn không có ẩm ướt, cọ xát liền dâng lên cảm giác xé rách cùng chặt chẽ.

Thẩm Tấn chậm rãi nhấc lên hông, âm thần đè xuống để sát qua Tần Mặc, đều có thể nghe thấy tiếng thủy dịch bị bôi lên, mọi chỗ đều dấy lên sự khô nóng.

"Ừm~"

Thực tế quá dễ chịu, âm thần dính lấy dâʍ ɖị©ɧ, cọ xát lóe lên kɧoáı ©ảʍ tinh tế, hai người đều không kìm lòng được mà tràn ra tiếng rêи ɾỉ.

Tần Mặc thân thể mềm nhũn, nàng trong nháy mắt mê mang, nhìn qua Thẩm Tấn ở trên người nàng di chuyển.

Nàng đã cởi áo sơ mi, chỉ mặc áσ ɭóŧ, một dáng người vô cùng hoàn mỹ lộ ra bên ngoài.

Vai mảnh mai, xương quai xanh hết sức xinh đẹp, bộ ngực ngạo nghễ ưỡn lên xem ra sờ vào rất dễ chịu.

Tư tưởng giống như lệch đi một chút, bất quá Tần Mặc chưa từng chú ý, tầm mắt trượt ở giữa, trông thấy trên ngực Thẩm Tấn có vết sẹo hình chữ thập.

Bởi vì áo ngực che chắn nên chỉ lộ nửa bên, nhưng vết dã tính lại đập liền vào mắt, thế mà để đáy lòng Tần Mặc tràn lên cơn sóng nhỏ.

Eo chặt chẽ lại có cảm giác mạnh mẽ, Tần Mặc đột nhiên nghĩ, Thẩm Tấn thể lực tốt, vóc người kỳ thực danh phù

"Mèo con ?"

Thẩm Tấn để ý thấy Tần Mặc lơ đãng, có chút bất mãn, lại nhấc âm thần hung hăng cọ xát nàng

"A~"

Tiểu hạch bị đυ.ng phải, Tần Mặc lúc này mới bị nàng túm trở về, mặt ửng hồng, nhỏ giọng lẩm bẩm.

Thật sự là mềm mại, Thẩm Tấn nhìn nàng như vậy, trong lòng dục hỏa càng mạnh, dứt khoát điều chỉnh tư thế, đổi thành quỳ thẳng.

Mèo nhỏ không chút nào chuyên tâm, xem ra không đủ thoải mái, Thẩm Tấn đẩy đầu gối Tần Mặc cong lên, đem chân nàng nhấc lên.

"A~"

Chân tâm ẩm ướt của Tần Mặc đυ.ng vào bụng dưới căng cứng của Thẩm Tấn, tiểu hạch cương cứng bị đè lại một chút.

Đến cùng chỗ âm cọ xát có chút khác biệt, cỏ dại ở bụng hơi cứng, Thẩm Tấn còn cố ý dùng nó mài tiểu huyệt ướt cộc cộc của Tần Mặc, tiếng " xì.. Xì " cọ vào nhau vang lên.

"Mèo nhỏ dễ chịu không ?"

"A...Tấn ~"

Tần Mặc mặt đỏ như máu, cỏ dại của Thẩm Tấn có chút cứng, đâm đâm vào tiểu huyệt nàng, cánh hoa có thể cảm thấy xốp giòn ngứa ngáy.

Hai chân lại bị Thẩm Tấn cố định lại, nàng cúi đầu, lần lượt dùng bụng dưới, dùng cỏ dại cọ âm thần Tần Mặc.

"Chẹp chẹp~"

Dịch đều dính trên cỏ dại, bởi vị cọ xát mà nổi lên bọt trắng, vô cùng da^ʍ mỹ, Thẩm Tấn mơ hồ trông thấy phấn hồng trong rừng rậm u tối, chính là tiểu âm đế sưng lên.

"Ô!"

Nàng bỗng nhiên la lên, dùng cỏ dại chạm vào tiểu âm đế kia, sau đó trùng điệp mài cọ.

"A a..."

Âm hạch Tần Mặc mới trải qua cao triều, đột nhiên bị cọ lấy, cỏ dại giống như bàn chải nhỏ, thô ráp quét qua âm hạch, lại một trận ngứa ngáy.

Cỏ dài từng cái đâm cào tiểu hạch, ngược lại giải được mấy phần đói khát, nhưng cũng giống như không gãi đúng chỗ ngứa, cũng không chạm được vào chỗ ngứa.

Cỗ mắc tiểu kỳ quái kia lại bắt đầu ấp ủ, kí©ɧ ŧɧí©ɧ âm bộ, Tần Mặc không khỏi thở hổn hển, cảm giác bụng dưới trương lên.

Trong âm huyệt kéo căng thành một cục, nghĩ tiểu mà không tiểu được, cũng không thể kìm chế bài tiết, mà là chấn động kéo dài sự tê dại.

Thật thật xấu hổ a~

Tần Mặc cắn môi nhẫn nại, Thẩm Tấn lại đột nhiên thả chân nàng, hai tay chống ở hai bên thân của Tần Mặc, dùng sức đứng thẳng.

Tựa như mặc đồ chơi rung cắm vào tiểu huyệt, Thẩm Tấn bụng dưới căng cứng, dùng sức va chạm chỗ âm non mềm của Tần Mặc "

A, a a..."

Huyệt giống như bị người dùng lực đập, tiểu hạch bị đâm đến thất điên bát đảo, liều lĩnh muốn đỡ lấy.

"Thẩm Tấn ~, a...."

Mèo nhỏ uyển chuyển rêи ɾỉ, thân thể theo tiết tấu của Thẩm Tấn mà rung rung trên ghế sofa.

"Ba, ba ~"

Một lần hai lần, Thẩm Tấn thậm chí gia tăng tốc độ, âm thanh nhục thể va chạm không ngừng vang lên, chỗ kia của Tần Mặc ê ẩm càng lúc càng sưng lên.

Hơi thở Thẩm Tấn cũng dồn dập lên, như thế "xx" Tần Mặc, thực tế có một phen tư vị đặc biệt trong lòng.

Muốn đem tiểu hạch của nàng đâm đến lên tiểu cao triều, Thẩm Tấn liền dùng sức hông, đâm hai tiểu hạch vào nhau.

"Ừm..A a ~"

Đến cùng nhịn không được, một cỗ bụng trướng, chua chát mắc tiểu lại khuấy động lên, hai bên mép thịt của Tần Mặc hé mở, tiểu âm châu bỗng nhiên cương lên.

Lại tiểu cao triều, Tần Mặc thở hào hển muốn kết thúc, Thẩm Tấn lại dùng ngón tay cắm vào bên trong huyệt của nàng.

Sau khi tiểu cao triều, huyệt thịt đều run rẩy có quy luật, Thẩm Tấn rất dễ dàng tìm tới chỗ mẫn cảm của Tần Mặc.

Lòng bàn tay thăm dò nếp uốn trong nội bích, rất nhanh sờ vào chỗ nhô lên, Thẩm Tấn ấn nó, chậm rãi xoa xoa.

"Ô~"

Tần Mặc lập tức lâm vào kɧoáı ©ảʍ mới, lúc đầu huyệt chua ngứa trống rỗng, đột nhiên bị người nhồi vào.

"Ây...Tấn, đừng làm nơi đó...A~"

Một cỗ mắc tiểu càng thêm mãnh liệt, lần này kí©ɧ ŧɧí©ɧ vào chỗ sâu âm huyệt, Tần Mặc nắm chặt cái gối đặt sau ót ở tay vịn ghế sofa, không tự giác nâng lên eo.

Rất...dễ chịu ?

Nàng có loại cảm giác muốn bị cắm sâu một chút, có thể đi vào chỗ ngứa kia, để nó giảm bớt đi.

Hai chân đều run rẩy, lại rõ ràng muốn nghênh còn cự tuyệt, Thẩm Tấn mỉm cười, ngón tay chậm rãi lui ra bên ngoài.

"Tần tổng không muốn hả ?"

Nàng cố ý di chuyển ở ngoài cửa huyệt, lại cắm sâu vào!

"Rõ ràng tiểu huyệt cắm không chịu buông !"

"A, không, không phải...đừng~"

Thân thể Tần Mặc dường như không còn là của nàng, tiểu huyệt trướng đến cực điểm, hết lần này đến lần khác bị ngón tay của Thẩm Tấn chặn lại.

Làm sao như thế...ô~"

"Tần tổng buông lỏng chút"

Ngón tay Thẩm Tấn nhấn vách trong, từng tấc từng tấc lui ra ngoài, sờ đến chỗ mẫn cảm, lại cắm đi vào.

Nhiều lần di chuyển giữa điểm G cùng huyệt tâm, tiểu huyệt Tần Mặc càng lúc càng thít chặt, cuối cùng gắt gao siết lấy ngón tay.

"A, a a...ừm a~"

Tần Mặc vô lực rêи ɾỉ, thân thể dần dần nổ lên ửng hồng, lại sớm kìm lòng không được nhấc lên bờ mông run run, nghênh hợp với trừu sáp.

Cảm giác thật kỳ quái a~"

Bờ mông có chút lắc lư, ngón tay Thẩm Tấn vừa đúng lúc chạm vào khối nhô lên kia, liền mài lấy.

"Ây..."

Tần Mặc nhắm mắt lại, biểu lộ khó nhịn lại say mê, Thẩm Tấn một mặt kí©ɧ ŧɧí©ɧ âm huyệt, lại dùng tay đè lại hoa hạch.

"Tần tổng nghĩ phun ra ngoài không ?"

Ngón cái hung hăng đè âm hạch ép chặt rung lắc nó, ngón tay cắm tiểu huyệt cũng theo đó mà mài, không ngừng mò vào chỗ mẫn cảm.

Sưng ê ẩm muốn mạng, huyệt thịt tựa hồ muốn nổ tung, trực kích vào chỗ sâu, quả thực muốn mất khống chế

"A a a..."

Tần Mặc dâʍ đãиɠ kêu ra tiếng, nâng lên bờ mông cao cao, bụng dưới kéo căng, theo ngón tay ra vào của Thẩm Tấn, mà bắn ra ngoài.