Xuyên Thư Chi Nghịch Chuyển Nhân Sinh

Chương 662

Hoang dã.

Sở Diệp nhìn tin tức đang không ngừng thay đổi trên Lưu Ngôn Phong Ngữ Thụ, thở dài một tiếng, “Sơ Văn, chuyện ngươi là vị Dược Tề Sư thần bí kia, đã được truyền khắp nơi.

Lâm Sơ Văn nhíu lại mày, có chút nghi hoặc nói: “Đã tới nổi đó sao?"

Sở Diệp gật đầu, nói: “Hẳn là vậy."

Lâm Sơ Văn hít sâu một hơi, hắn đã sớm nghĩ tới chuyện thân phận của mình sẽ bị bại lộ, lại là không nghĩ tới nhanh như vậy thì đã bị mọi người biết được.

“Tại sao lại biến thành như vậy?” Lâm Sơ Văn nửa là oán giận, nửa là bất đắc dĩ nói.

Sở Diệp phồng lên quai hàm, hộc ra một hơi, nói: “Mọi người đều quá bát quái, thật là một đám người nhàm chán."

Bọn họ đã âm thần làm mọi chuyênn, còn những người kia lại dùng hết thủ đoạn để đi đào lên gốc gác của bọn họ, thật là một đám ăn no không có chuyện làm.

“Đúng rồi, mười vị Dược Tề Sư thần bí bị nêu ra trên bảng đơn, đã có năm người chết.” Sở Diệp nói.

“Phải không?” Những người đó thật đúng là quá xui xẻo.

Sở Diệp hít sâu một hơi, những người trên bảng đơn chỉ mới là tin đồn thôi, chỉ như vậy nhưng đã chết năm người, còn hắn cùng Sơ Văn chính là chính chủ, vậy sẽ càng nguy hiểm.

Sở Diệp có chút tức giận nói: “Năng lực của mấy tổ chức tình báo ở Lưỡng Giới Thành, đúng là không thể khinh thường.”

Từ khi thân phận của Sơ Văn bị bại lộ, thì Hồn Thú của hắn và Sơ Văn cũng đã bị lôi ra phân tích một hồi.

Mà thực lực của hắn cùng Sơ Văn cũng đã bị mấy tổ chức tình báo kia suy đoán, xem như cũng gần đúng.

Thực lực bại lộ, sẽ rất bất lợi cho tình cảnh hiện giờ của bọn họ.

Sở Diệp vốn còn nghĩ sẽ giả heo ăn thịt hổ, nhưng theo tình huống trước mắt, hiệu quả là không lớn.

May mắn là mấy tổ tình báo kia, tuy rằng có chút trình độ, nhưng cũng không phải là thông hết mọi chuyện trong thiên hạ, nên chuyện của Mặc Nắm cũng không bị bại lộ, và chuyện ong đàn có mười mấy chỉ ong chúa cũng chưa bị bại lộ.

“Tin tức đã lan truyền như vậy thì Sở gia cùng Lâm gia cũng đã thu được tin tức đi.” Lâm Sơ Văn nói.

Sở Diệp gật đầu, nói: “Chắc là bọn họ đã biết được.”

Lâm Sơ Văn chớp chớp mắt, sắc mặt cổ quái nói: “Không biết trong nhà sẽ có phản ứng gì.”

Sở Diệp lắc lắc đầu, nói: “Đại khái chắc là có không ít người đang ngủ không được.”

Nữ chủ nếu mà đã biết Sơ Văn chính là vị Dược Tề Sư thần bí kia, không biết sẽ có phản ứng gì.

Mặc kệ những người Sở gia, Lâm gia kia đi, việc cấp bách vẫn là trước giữ được tánh mạng, bọn họ hiện nay đang trong tình thế rất nguy hiểm.

Sở Diệp ngồi ở trên người Tuyết Bảo, xuyên qua rừng cây.

Sở Diệp đùa nghịch la bàn, híp mắt mắt, nói: “Không thích hợp!”

Lâm Sơ Văn nhìn Sở Diệp, nói: “Có người giám thị sao?"

Sở Diệp gật gật đầu, nói: “Có một con phi điểu Sĩ cấp, chất là đã đi theo chúng ta được một đoạn thời gian." Mười vạn hoang man phi điểu có rất nhiều, gặp được cũng không kỳ quái, bất quá, vẫn luôn đi theo bọn họ liền có vấn đề.

Lâm Sơ Văn híp mắt, nói: “Vậy xử lý đi."

Sở Diệp gật đầu, nói: “Được.”

Sở Diệp đem Tiểu Ngân triệu hoán ra, Tiểu Ngân bay vào không trung, rất nhanh đã có một con kên kên trực tiếp rơi xuống.

Lâm Sơ Văn kiểm tra con kên kên, thì phát hiện trên người kên kên có không ích đánh đấu, khi phi điểu được huấn luyện thì chúng sẽ được người hướng dẫn đánh dấu, như vậy có thể thấy được con phi điểu này không phải là vô tình đi theo họ.

Sở Diệp cau mày, thở dài nói: “Đi nhanh thôi."

Lâm Sơ Văn gật đầu, nói: “Được.”