Xuyên Thư Chi Nghịch Chuyển Nhân Sinh

Chương 330

Tiểu hồ ly liền đẩy tô rau đến trước mặt tiểu li miêu bắt nó ăn. Tiểu li miêu không chịu khuất phục hay con liền đánh nhau thành một đoàn ra tới ngoài sân.

Tiểu Ngân vốn ở trên cây đào để ngủ. Nhìn thấy Tuyết Bảo cùng với con linh thú mới tới chơi trò ta truy ngươi đuổi thì nó ở một bên phe phẩy cánh hò hét trợ uy, ong đàn cũng đến xem náo nhiệt.

Sở Diệp nhìn hứng thú bừng bừng quan chiến Ngân Sí Ong đàn, thầm nghĩ: Ngân Sí Ong cư nhiên cũng như vậy thích xem náo nhiệt, thật là nhìn không ra tới.

“Tiểu li miêu” rốt cuộc cũng chỉ là ấu tể, căn bản tránh không khỏi truy kích của tiểu hồ ly, qua không bao lâu bởi vì thể lực hao hết, mà ghé vào trên mặt đất, thở hồng hộc.

Tiểu hồ ly không buông tha mà đem rau xanh, nhét vào trong miệng “Tiểu li miêu”.

“Tiểu li miêu” tràn đầy bi phẫn mà ăn hết đám rau xanh mà tiểu hồ ly đút cho nó.

Lâm Sơ Văn thừa dịp “Tiểu li miêu” kiệt sức, dùng linh hồn lực dò xét tình huống thân thể cùng điều tra thân thể của tiểu li miêu, kết quả làm Lâm Sơ Văn chấn động.

“Tiểu li miêu” tựa hồ ý thức được cái gì, ánh mắt sắc bén nhìn Sở Diệp.

“Ta đã xem xét qua, trên người tiểu li miêu có phong ấn.” Lâm Sơ Văn nói.

Hẳn là sẽ không có người nào mất công đi phong ấn một con tiểu li miêu ấu tể, mà cái phong ấn này tựa hồ còn thực phức tạp, từ đó có thể thấy thân thế của con tiểu li miêu này nhất định không tầm thường.

Liên nghĩ đến mấy giấc mơ thần kỳ của Sở Diệp, Lâm Sơ Văn cũng cẩm thấy kết quả này cũng không có gì ngoài ý muốn.

“Nếu có phong ấn vậy thù đúng rồi, vậy chất hẳn nó là một con Bạch hổ.” Sở Diệp vốn còn có chút không xác định, bất quá nghe Lâm Sơ Văn nói như vậy, cơ bản có thể chắc chắn.

Lâm Sơ Văn thầm nghĩ: Ngụy trang Bạch Hổ thành một con Bạch Li Miêu nghe cứ thấy hơi vô lý.

“Bạch Hổ? Ngươi làm sao mà biết được? Nằm mơ mơ thấy?” Lâm Sơ Văn hỏi.

Sở Diệp gật đầu, nói: “Đúng vậy, nó hẳn là Cực phẩm yêu thú."

Lâm Sơ Văn trừng lớn mắt, nói: “Nếu là như vậy, ngươi thật đúng là kiếm lớn.”

Nếu dùng 200 đồng vàng để mua một con Bạch Li Miêu, thì đó là ngu, nhưng nếu dùng 200 đồng vàng mua một con Cực phẩm Hồn Thú ấu tể thì đó lại là nhặt được món hời lớn sao. Phải biết rằng, chỉ mới là Trung hạ phẩm Hồn Thú đã phải tốn từ mười vạn đồng vàng, Thượng phẩm Hồn Thú ít nhất cũng là từ trăm vạn trở lên, còn là Cực phẩm Hồn Thú thù đó là vật báu vô giá.

Sở Diệp cười, nói: “Có thể xem như vậy."

“Ngươi muốn khế ước với nó sao?” Lâm Sơ Văn hỏi.

Sở Diệp gật đầu, nói: “Đúng vậy.” Tiểu Bạch hổ chính là có huyết mạch cao cấp, mà tiền đồ của nó cũng rộng lớn vô cùng.

Sở Diệp luôn muốn tìm kiếm một Hồn Sủng có sức chiến đấu cường hãn, mà Tiểu Bạch Hổ chính là thích hợp nhất.

Lâm Sơ Văn nhìn Sở Diệp, nói: “Nếu đã muốn khế ước đối phương, vậy việc nãy giờ ngươi đã làm hình như có hơi ác liệt a!”

Hồn Sủng Sư muốn khế ước Hồn Sủng, tốt nhất là cùng Hồn Sủng đó thành lập một mối quan hệ tốt đẹp, kể từ đó, khi khế ước thời mới có thể thuận lợi hoàn thành.

Sở Diệp vuốt cằm, nói: “Ta chỉ muốn áp lại tính hung hăng của nó thôi."

Tuy rằng đối phương là Cực phẩm Hồn Thú, nhưng hắn cũng không cần thiết đem đối phương thành tổ tông mà cung phụng.

“Hùng hài tử cũng không thể quản lý quá cứng rắn càng cứng rắn với nó nó càng hùng."Lâm Sơ Văn lắc lắc đầu, có chút bất đắc dĩ.

Lâm Sơ Văn thầm nghĩ: Sở Diệp còn ghét bỏ “Tiểu li miêu” là hùng hài tử, mà tính tình của Sở Diệp cũng chính là một hùng hài tử mà thôi.