“Sở Diệp, ngươi như thế nào mà tới rừng rậm Nam Hoang?” Sở Nhan Vũ hỏi.
“Ta tới tìm Mặc Quả, nghe nói nơi này có, nhưng tìm hơn nữa tháng rồi mà ta vẫn không tìm được.” Sở Diệp nói.
Sở Nhan Vũ lắc lắc đầu, nói: “Nam Hoang xác thật là có Mặc Quả, nhưng bây giờ chỉ sợ là ngươi không tìm thấy."
Sở Diệp có chút khó hiểu nói: “Vì cái gì?”
Sở Nhan Vũ nhún vai, nói: “Tháng trước, ta có mấy vị sư huynh sư tỷ, ở Nam Hoang phát hiện mười mấy cây Mặc Quả, đã tất cả đều lấy đi hết rồi".
Sở Diệp: “....” Bị người nhanh chân đến lấy đi trước sao? Lưu Ngôn Phong Ngữ Thụ thật là thiếu đánh, lấy tin tức quá hạn giao cho hắn, lại còn thu hắn hai mươi đồng vàng! Đồ giang thương.
“Ngươi cần gấp sao?” Sở Nhan Vũ hỏi.
Sở Diệp gật gật đầu, nói: “Cũng không quá gắp"
Sở Nhan Vũ do dự một chút, nói: “Nếu ngươi đã không vội vậy tháng sau ngươi có thể theo ta hồi tông môn, ta có thể dùng điểm cống hiến để đổi cho ngươi."
“Tháng sau?” Sở Diệp nói.
Sở Nhan Vũ gật gật đầu, có chút ngượng ngùng nói: “Ta còn mấy cái nhiệm vụ còn chưa có hoàn thành, cho nên.
“Nếu tiểu cô cô phải đi làm nhiệm vụ, không bằng ta cùng Sơ Văn tới hỗ trợ một tay được chứ.” Tiểu hồ ly cùng Tiểu Ngân gần nhất cũng không có đi săn thú thật sự, bây giờ có cơ hội nên mài giũa một chút cũng tốt.
Sở Nhan Vũ tuy rằng trong lòng có này ý này, bất quá, có chút ngượng ngùng nên không giám mở miệng, “Có thể chứ?
Sở Diệp gật đầu, nói: “Có thể a! Còn về thù lao, đến lúc đó phiền toái tiểu cô cô cho chúng ta đổi mấy cái Mặc Quả."
Nghe được Sở Diệp nói như vậy, Sở Nhan Vũ liền thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Sở Nhan Vũ sở dĩ vốn không tìm bằng hữu trong tông môn cùng nhau nhận nhiệm vụ.
Nàng hiện tại đang cầm đại lượng điểm cống hiến, nhưng một khi nhờ tới bằng hữu trong tông thì điểm cống hiến phải chia ra, nhưng bù lại độ an toàn sẽ cao hơn. Nhưng một khi như thế nàng lại không đủ điểm cống hiến để mua sát khí. Nhưng nay nghe Sở Diệp đồng ý từ bỏ điểm cống hiến để lấy Mạc Quả, đã khiến nàng cảm kích rất nhiều.
“Yên tâm đi, việc Mặc Quả cứ yên tâm.” Sở Nhan Vũ cam đoan nói.
Một quả Mặc Quả là khoảng 100 điểm cống hiến, ba trái cũng chỉ có 300 điểm cống hiến, một con Cuồng Sư ấu tể có giá trị tận 8000 điểm cống hiến.
Sở Diệp đã giúp nàng như thế, dù nhiệm vụ có thất bại thì nàng cũng sẽ đổi lấy mấy viên Mặc Quả mà đưa cho Sở Diệp.
Đán Cuồng Sư đã chết gần hết, Sở Nhan Vũ thâm nhập vào sơn động, tìm được rồi hai con Cuồng Sư ấu tể, trong lòng đại hỉ.
Hai con Cuồng Sư ấu tể thì sẽ đổi được một vạn 6000 điểm cống hiến, có được hai con Cuồng Sư ấu tể, mục tiêu của chuyến đi này của Sở Nhan Vũ có thể nói hoàn thành một nửa.
“Hai con Cuồng Sư ấu tể này là tiểu mục tiêu của cô cô sao?” Sở Diệp hỏi.
Sở Nhan Vũ gật gật đầu, nói: “Đúng thế."
Sở Diệp đánh giá, này hai con ấu tể này hẳn là Thanh Vân Tông vì đệ tử tông môn mà chuẩn bị, nghe nói, ở các đại tông môn vì môn đệ tử khi chuẩn bị khế ước thú, thì tư chất Hồn Thú kém cỏi nhất cũng là Trung phẩm Hồn Thú, vậy tin tức kia không sai rồi.
Giống như Sở gia dù là một đại thế gia, nhưng chỉ có thể cấp cho đệ tử có tư chất tốt nhất khế ước với một con Hồn Thú Trung phẩm là cùng, nhưng đại tông môn liền bất đồng, kém cỏi nhất cũng là Trung phẩm Hồn Thú, có thể thấy được thế lực giữa tông môn cùng tiểu gia tộc có bao nhiêu chênh lệch.