Mạt Thế Chi Độc Mẹ Quỷ Bảo

Chương 215: Tìm được nguồn gốc [ canh hai ]

"Cám ơn." Ngô Kiều Kiều nuốt nước miếng, sắc mặt tái nhợt, cô quá kích động đến mức mất cảnh giác, suýt chút nữa lấy mạng bù vào.

“Không cần cảm ơn, chúng ta hãy nghĩ cách đến đó trước đã.” Chư Mặc Thần vô cảm nói.

“ Tôi ngăn cản, mọi người nhanh lên.” Thiệu Tình vừa nhấc tay liền bắn ra dây leo tinh tế, quấn trên dây leo màu tím đen.

Dây leo màu tím đen điên cuồng giãy giụa, sức lực rất lớn Thiệu Tình lảo đảo, sau đó được Nhị Ngốc kéo lại, Nhị Ngốc duỗi tay ra, nắm lấy dây leo, cùng Thiệu Tình khống chế dây leo màu tím đen.

Những người khác nhân cơ hội chạy về phía trước, dây leo màu tím đen dường như biết bọn họ muốn chạy, điên cuồng vặn vẹo, cuối cùng chặt đứt dây leo của Thiệu Tình thành từng mảnh.

Lúc này hầu hết mọi người đã chạy tới nơi, hiện tai đi cuối cùng là Tần Tử Khê, Thiệu Tình lao về phía trước, vô số dây leo tạo thành một cái l*иg, bao phủ Tần Tử Khê trong đó.

Sau đó, dây leo màu tím đen quất vào l*иg, chiếc l*иg bị quất chút chút tan ra, còn có bọt khí vỡ ra, chất lỏng chảy xuống, ăn mòn chiếc l*иg lung lay sắp hỏng.

Thiệu Tình mặc kệ dây leo màu tím đen, hai dây leo như búa đập vào l*иg, sau đó trực tiếp đẩy l*иg an toàn xuống đất.

Sau khi Tần Tử Tây an toàn, Thiệu Tình thở phào nhẹ nhõm liếc nhìn Nhị Ngốc, Nhị Ngốc lập tức tiến lên, cùng lúc đó, dây leo của Thiệu Tình cũng đã tới dưới chân Nhị Ngốc.

Truyện chỉ đăng duy nhất trên trang web https://s1apihd.com/truyen/mat-the-chi-doc-me-quy-bao/

Nhị Ngốc giẫm lên dây leo, và cơ thể anh cất lên cao. Những sợi dây leo màu tím đen quất vào anh, quất vào khoảng không, Nhị Ngốc lật người và nhảy lên, giống như một con chim bồ câu, dễ dàng đáp xuống đất an toàn.

Khi Thiệu Tình đi qua có lẽ là dễ dàng nhất, cô biến mất tại chỗ, khi cô xuất hiện lại thì đã ở bên cạnh Nhị Ngốc rồi.

Mọi người nhìn cô, càng thêm kiêng kỵ, dù sao lực lượng không biết, cùng với cái đã biết, sẽ càng khiến người ta cảm thấy sợ hãi.

"Đi thôi." Thiệu Tình lôi kéo Nhị Ngốc: "Lần này tôi sẽ mở đường.”

Ngô Kiều Kiều không nói gì, bởi vì cô rất rõ ràng, cảm giác cá loại của Thiệu Tình, v.v., về mọi mặt đều mạnh hơn cô rất nhiều, hơn nữa thực lực của cô ấy cũng mạnh hơn, chẳng may xảy ra tai nạn bất ngờ, Thiệu Tình có thể so với cô phản ứng nhanh hơn và tốt hơn.

Vì vậy người đi phía trước trở thành Thiệu Tình, Thiệu Tình và Nhĩ Đại sóng vai đi phía trước, hai bên vách núi rất dốc, nhìn có chút đáng sợ.

Giống như họ bị nhốt trong một quả hồ lô hẹp, hơn nữa im lặng đến đáng sợ, thậm chí tiếng lòng bàn chân của họ giẫm lên những chiếc lá khô cũng rất rõ ràng.

“Mọi người nín thở.” Thiệu Tình thì thào: “Trên mặt đất và trên vách đá ở đây mọc rất nhiều nấm độc. Chúng tỏa ra mùi rất độc, rất có hại cho cơ thể con người.”

Thiệu Tình đã nói, đương nhiên họ sẽ tin tưởng, vì thế một đám đều nín thở, vì sợ bị trúng độc.

Sau khi nghe Shao Qing cảnh báo, họ bắt đầu quan sát môi trường xung quanh, phát hiện ra thực sự có một loại nấm có màu sắc giống như đá mọc trên mặt đất và trên vách núi.

Bởi vì màu sắc rất giống với đá, không quan sát cẩn thận sẽ không thể tìm ra được.

Loại nấm này giống như màng thịt, bám trên mặt đất, còn trên vách đá, mặt ngoài có nhiều đốm nhỏ, phát ra mùi hắc, loại hương vị này có lẫn lộn trong hơi thở thối rữa, rất khó bị người phát hiện.

Vì vậy, ngoài kinh ngạc, họ càng bội phục Thiệu Tình hơn.

“Khi đi hãy chú ý dưới chân.” Thiệu Tình thấp giọng nói: “Có rất nhiều động vật sống trong hoàn cảnh này, màu da của chúng sẽ giống với đất, đá, v.v., vì vậy mọi người nên cẩn thận.”

Tất cả mọi người đều tỏ vẻ bọn họ đã biết, đi đường càng thêm cẩn thận.

Thiệu Tình lúc này càng chú ý tới hai bên vách núi, động vật nhỏ thường xuyên trèo qua trên mặt, trên người đều có đốm.

Thực vật như vậy, động vật cũng như vậy, tuyệt đối là có vấn đề.

Sau khi họ đi một lúc, nghi ngờ này đã được giải thích, vì họ phát hiện khoảng chướng khí, mà chướng khí kia rất có ý tứ, rõ ràng là nó đang trôi ở phía trước không xa, nhưng nó không lan rộng.

Như thể nó không thể vượt qua một rào cản vô hình.

Thiệu Tình liền hỏi: "Có dị năng giả hệ hỏa không? Thử một chút có thể thanh trừ chướng khí này không."

Chướng khí có độc, bọn họ tùy tiện xông tới đó, rất có thể sẽ bị trúng độc, thậm chí giảm quân số.

"Tôi là dị năng giả hệ hỏa." Kim Minh Vũ đứng dậy: "Tôi đến thử xem đi."

Thiệu Tình gật đầu, để anh ta đi và để anh ta thử làm, mặc dù Kim Minh Vũ là hệ hỏa rất bình thường, nhưng có thể trở thành đoàn trưởng một trong bốn dong binh đoàn lớn ở thủ đô đã giải thích thực lực của anh ta.

Anh ta đưa tay về phía trước, một quả cầu lửa từ từ thành hình, quả cầu lửa này có màu đỏ sẫm, nhìn rất đẹp mắt.

Sau khi quả cầu lửa bay vào chướng khí, có thể thấy làn khói xanh cuộn tròn bay lên, mọi người bịt mũi không dám thở, bởi vì chướng khí bị đốt cháy cũng rất độc.

Kim Minh Vũ không hổ là một trong những người giỏi nhất ở thủ đô, anh ta nhanh chóng dọn dẹp mọi chướng khí, sau đó họ giật mình phát hiện đằng sau chướng khí là một ngọn núi nhỏ bốc mùi hôi thối.

Nói chính xác thì đó là một cái xác, có thể thấy trước khi chết cái xác là một động vật biến dị rất mạnh, nó chắc là một con đười ươi có kích thước đặc biệt lớn.

Nhưng nó đã chết, ngay cả sau khi chết, cái xác thối rữa, khí tỏa ra tạo thành chướng khí.

Bởi vậy đó có thể thấy được, nó lúc còn sống mạnh mẽ bao nhiêu.

Nhưng khi còn sống có mạnh mẽ đến đâu, sau khi chết nó cũng chỉ là một cái xác mà thôi.

Hơn nữa, xác chết cũng bị sâu đen chiếm giữ và trở thành tổ cũ của chúng, có thể nhìn thấy sâu đen không ngừng bò ra từ xác chết.

Chúng nó có thể sinh sản và sống trong xác chết, với sự giúp đỡ của xác chết, chúng đã hình thành lập một tộc đàn.

Thiệu Tình không khỏi kinh ngạc than một tiếng, bởi vì cô có thể nhìn ra trước khi chết thi thể này có lẽ là dị thú cấp 7 trở lên, ngay cả cô đều theo không kịp.

"Cuối cùng thì tôi cũng biết tại sao sau mạt thế tôi vẫn chưa thấy loại sâu đen này mà nó lại xuất hiện trên lãnh thổ nước M. Nếu suy đoán của tôi là đúng, hóa ra loại sâu này số lượng rất nhỏ, sức mạnh của nó ở mức trung bình, nhưng chúng may mắn phát hiện cái xác và lấy cái xác này làm tổ. Sau khi động vật biến dị mạnh mẽ này chết đi, tinh hạch trong cơ thể nó vẫn tồn tại, nếu tôi nghĩ đúng thì con mạnh nhất trong số những con sâu này đã nuốt tinh hạch trong xác chết, và nó vẫn đang tiêu hóa." Thiệu Tình sờ cằm nói:" Chúng ta đến sớm, nếu chúng ta đến muộn chút, khi nó tiêu hóa hết tịnh hạch, rất có khả năng nó tăng lên cấp 7 hoặc cao hơn, lúc đó tôi chắc chắn sẽ không thể đối phó với nó. "

Những người khác nghe xong, lập tức đổ mồ hôi như mưa. Cấp 7, ở toàn bộ nước M, dị năng giả mạnh nhất cũng chỉ là cấp 5. Làm sao có người đối phó với động vật biến dị cấp 7.

Vận may của họ thật tốt, gặp Thiệu Tình, cũng ở thời gian thích hợp nhất, nếu không thật sự sẽ trở thành tai họa không thể ức chế .

"Trực tiếp thiêu hủy." Thiệu Tình lạnh lùng nói, bên trong thi thể đã bị khoét rỗng hết rồi, ước chừng tất cả đều là sâu đen, trực tiếp đốt đi thì tốt hơn.

Kim Minh Vũ gật gật đầu, liền tiến lên phóng hỏa, lửa cháy giây sau, có những con sâu nhỏ màu đen như thủy triều, từ bên trong thi thể bò ra.

Đại Hoa lập tức hưng phấn mở miệng, chờ những con bọ nhỏ này chui đầu vào lưới, mùi của những con sâu nhỏ này so với những sâu nhỏ bắt được trên bờ biển ăn ngon hơn nhiều.

Đại Hoa rất hài lòng, có một con sâu tương đối lớn bò ra khỏi xác chết. Nó trông khác lạ, có thêm một đôi cánh. Khi những con sâu khác chỉ có thể chạy, nó có thể bay.

"Con này chính là thủ lĩnh của đàn sâu." Thiệu Tình cẩn thận quan sát xong nói, chỉ cần xử lý con đầu đàn, nạn sâu bệnh sẽ không công tự phá.

Đến lúc đó đàn sâu không thủ lĩnh, dễ dàng tiêu diệt.

Thiệu Tình tinh tế nhìn, dị năng vô dụng đối với đám sâu con, Kim Minh Vũ hỏa có thể thiêu hủy thi thể, không thể thiêu chết đám sâu con.

"Chúng nó ăn dị năng, mọi người cố gắng đừng đến quá gần." Thiệu Tình chỉ huy Đại Hoa không ngừng tiêu diệt sâu con, một chuyến này hoàn toàn dựa vào Đại Hoa.

Đại Hoa anh dũng một phen, sau khi nó ăn một ít sâu con, thấy không thỏa mãn, duỗi thân mở lá, dây nhỏ quấn hướng về phía sâu đen cánh cứng lớn nhất kia.

Một sâu một hoa, lao vào chiến đấu.

Sâu và hoa chiến đấu như thế nào? Sâu ít nhất cũng có chân nhưng Đại Hoa chỉ có đoá hoa và lá, ngay khi sâu lớn tấn công, Đại Hoa đùng đùng giật lá để phản kích.

Sau đó tìm cơ hội để tìm cách nuốt con sâu lớn này.

Dị năng giả là không có cách nào tham gia vào trận chiến, bởi vì những con sâu nhỏ này ăn dị năng, khi một dị năng giả tham gia, đó là thêm cơm cho đám sâu nhỏ này.

Làm cho chúng nó thực lực càng thêm mạnh mẽ.

Không hơn.

Đại Hoa rất dũng mãnh chiến đấu chống lại bầy sâu, không hề rụt rè chút nào, đoá hoa, lá và dây leo đều xuất động, rất nhiều sâu đen bị lá của nó đánh cho choáng váng, rồi kéo lại ăn luôn.

Khi đám sâu không để ý, nó cũng nuốt chửng con to nhất, sau khi nuốt chửng nó khép cánh hoa lại.

Rồi đoá hoa cứ rung rinh, thoạt nhìn như lũ sâu vùng vẫy hoài vậy.

Là sâu đen cấp cao nhất, không dễ bị tiêu hóa như vậy, thấy đoá hoa của Đại Hoa chỗ này phồng lên, chỗ kia phồng ra, chỗ bị phồng còn mấp máy.

Đại Hoa đang lắc qua lắc lại, rung rinh, như muốn tiêu hóa thật nhanh lũ sâu trong bụng.

Khóe miệng Thiệu Tình giật giật, không biết tại sao đột nhiên cô lại lo lắng Đại Hoa sẽ trực tiếp tan thành từng mảnh, quả nhiên họa từ miệng ~