Nàng nhẹ nhàng vốc một ít nước suối, khăn tay dính nước suối, lau nhẹ vết thương trên mặt
Nước suối dính lên mặt, một cảm giác băng lạnh thư thái truyền đến, chợt nhìn thấy vết thương trên mặt vậy mà đã khép lại!
Nước Uẩn Linh tuyền này thật thần kỳ!
Ly Ca vui vẻ ngồi xuống bên suối, nhìn ảnh ngược dưới nước, bắt đầu tự mình xử lý vết thương.
Nhưng một bên lau chùi một bên luôn cảm thấy có cái gì đó không đúng.
Thương Lăng vừa mới nói là chỗ nào? Uẩn Linh tuyền?
Hắn tới nơi này làm gì?
Ly Ca ngẩng đầu muốn hỏi, lại phát hiện không biết khi nào Thương Lăng đã ngồi xuống bên suối.
Lúc này, một đôi tròng mắt màu lam băng đang nhìn nàng.
“Thương Lăng thượng thần, ngươi vừa mới nói đến Uẩn Linh tuyền, nơi này có lối ra sao?”
“Không phải.”
“Đó là cái gì? Tại sao chúng ta lại tới đây?”
“Chữa thương.”
Ly Ca sững sờ, đối đầu với đôi tròng mắt của Thương Lăng, trong nháy mắt tâm nhảy dựng.
Nàng cúi đầu, nhìn chính mình bên trong Uẩn Linh tuyền, nàng bây giờ bất kỳ là bề ngoài hay nội tâm đều có một mảnh hỗn độn, vô cùng thê thảm.
Nhưng cho dù như vậy, nàng vẫn phải giả bộ trấn định.
“Cảm ơn.”
Ly Ca cúi đầu, tiếp tục tẩy trừ vết thương cho mình.
Nàng thầm nghĩ ra ngoài nhanh một chút, rời đi nhanh một chút, trở lại làm tiểu Tư Mệnh vui sướиɠ nhanh một chút.
Ly Cacúi đầu, cũng không biết hai tròng mắt Thương Lăng nhìn nàng tạo nên một tia sóng lớn.
Đột nhiên, nước suối bên trong Uẩn Linh tuyền vốn đang bình tĩnh, lập tức nhấc lên một trận sóng lớn mạnh mẽ, bọt nước cực lớn, cuốn ngập trời.
Lúc này, nó hướng đến phía Ly Ca.
Chỉ trong nháy mắt, Ly Ca theo bản năng nhanh chóng đứng lên lui lại mấy bước.
Nàng không nghĩ tới vừa lui lại, lưng lập tức đυ.ng vào người Thương Lăng.
Thân thể nàng đột nhiên cứng đờ, cả trái tim, lại bắt đầu loạn nhịp.
Nàng không nhìn thấy phía sau khóe miệng Thương Lăng hơi cong lên tạo thành một độ cong nhỏ.
Ngay sau đó, Thương Lăng vung tay lên, một cái vòng bảo hộ thật lớn ngăn ở trước mặt bọn họ.
Nước suối mạnh mẽ không có tuôn hướng bọn họ, mà đang chụp đánh ở phía trên vòng bảo hộ.
Ly Ca đứng ở bên trong vòng bảo hộ, nghe tiếng sóng lớn đánh vào vòng, quả thực đinh tai nhức óc, có thể tưởng tượng uy lực của nó to lớn như thế nào!
May mà có Thương Lăng, nếu không cái mạng nhỏ này của nàng đã đi đời rồi!
Ly Ca bỗng nhiên có suy nghĩ, đại thần ở chỗ này, trời sập xuống cũng không sợ không có cảm giác an toàn.
Cảm giác an toàn này tới đột ngột, khiến cho nàng không kịp chuẩn bị.
Lúc này, bên trong Uẩn Linh tuyền nhấc lên sóng lớn bỗng nhiên yên tĩnh trở lại, như chưa từng xảy ra chuyện gì.
Sóng lớn biến mất, toàn bộ bên cạnh Uẩn Linh tuyền cũng an tĩnh đến đáng sợ.
Yên lặng đến mức ngay cả tiếng tim đập cũng nghe được vô cùng rõ ràng.
Lúc này, Ly Ca bỗng nhiên ý thức được, khi sóng lớn nhấc lên, nước suối đánh tới, làm ướt y phục trên người bọn họ.
Mà bây giờ, lưng nàng đang dán phía trước Thương Lăng.
Y phục ướt đẫm, da thịt kề nhau...
Ly Ca đột nhiên cảm giác được phía sau nóng hổi, nàng theo bản năng tiến lên một bước, rời khỏi ôm ấp của Thương Lăng.
Trong nháy mắt, khuôn mặt nhỏ nhắn của Ly Ca liền đỏ, nóng rực.
Thương Lăng nhìn toàn thân Ly Ca ẩm ướt, còn có vết đỏ khả nghi trên mặt, nhếch miệng tạo một độ cong nhỏ, như có điều suy nghĩ.
Một cái chớp mắt tiếp theo, Uẩn Linh tuyền lại bất ngờ nhấc lên một cơn sóng lớn.
Lúc này, Ly Ca không hề nghĩ ngợi, theo bản năng nhanh chóng lui lại một bước.
Vừa lui xuống, lại không cẩn thận đυ.ng vào thân thể Thương Lăng.
Lại một lần nữa, trước mặt Thương Lăng và Ly Ca xuất hiện một cái vòng bảo hộ, bảo vệ hai người ở giữa.
Sóng lớn đánh tới, vẫn đánh phía trên vòng bảo hộ, hai người cũng không bị thương.
Chỉ là, phía trước văng lên bọt nước, khiến y phục hai người càng thêm ẩm ướt.
Tim Ly Ca đập bình bịch, nhưng tim vừa nhảy, nàng đột nhiên cảm giác được dường như có cái gì đó không đúng.
Luôn cảm thấy sóng lớn của Uẩn Linh tuyền tới rất tùy hứng!
Cái kia, dường như đã thấy qua?
Ly Ca nghĩ một lúc cũng không nghĩ ra nguyên nhân.
Bỗng nhiên, nàng ý thức được nàng còn dán gần Thương Lăng, nàng nhanh chóng tiến lên phía trước.
Nàng rất sợ sóng lớn đánh tới một lần lại lần nữa, Thương Lăng có thể nghĩ nàng cố ý ăn đậu hủ không?
“Thương Lăng thượng thần, nơi này nguy hiểm, không bằng chúng ta đến nơi khác đi?”
“Ừm.”
Được Thương Lăng đồng ý, Ly Ca một chút cũng không muốn dừng lại, nhanh chóng rời khỏi cái Uẩn Linh tuyền động kinh này.
Hai người đi một lúc lâu, Ly Ca phát hiện Uẩn Linh tuyền kia cũng không có tác quái, đây là đùa nàng à?
Sau một hồi, hai người đứng trên một chỗ trống trải, mặt trên còn có một tảng đá lớn.
Ly Ca ngồi xuống tảng đá, y phục ẩm ướt thấm ướt tảng đá.
Lần này nàng mới nhớ y phục vẫn ẩm ướt, thế là nàng niệm quyết, lại đột nhiên phát hiện, trên người một điểm biến hóa cũng không có!
Pháp thuật không nhạy? Chẳng lẽ là nàng nhớ lầm?
Ly Ca chưa từ bỏ ý định, lại niệm nhiều lần, cuối cùng phát hiện, không phải nàng nhớ lầm, là chỗ này hình như không thể dùng pháp thuật?
Nàng kinh ngạc ngẩng đầu nhìn về phía Thương Lăng, nàng phát hiện trên người Thương Lăng cũng ướt nhẹp.
“Thương Lăng thượng thần, ngươi không làm khô y phục sao?”
“Giống ngươi.”
Thương Lăng theo Ly Ca ngồi xuống, hắn dựa vào tảng đá, cũng ướt đẫm.
“Vậy làm sao bây giờ?”
Ly Ca không chút suy nghĩ liền hỏi ra, y phục ướt nhẹp dán vào da thịt, như ẩn như hiện, rất khiến người miên man bất định.
Riêng tại bên trong sương mù này, cô nam quả nữ... Còn từng trải qua quan hệ không đơn thuần...
“Hong khô.”
“Gì... Hong khô?”
Ly Ca sững sờ, nàng còn chưa kịp phản ứng, chỉ nghe tiếng ào ào, một đống cành cây xuất hiện trước mắt, cũng không biết Thương Lăng nhặt được nhiều cành cây như vậy từ khi nào.
Chỉ thấy Thương Lăng vung tay, một ngọn lửa vụt lên, không gian lập tức ấm lên một chút.
Ấm áp đánh úp lại, trong lòng Ly Ca có một cỗ kích động như đốt lửa trại.
Nhưng, bên kia đống lửa là Thương Lăng, nàng đi qua chính là muốn dựa gần Thương Lăng?
Vẫn là thôi đi.
Nhưng vào lúc này, chân mày Thương Lăng nhíu lại, dường như liếc nhìn nàng một cái.
Nhưng khi nàng xem lại, lại phát hiện đôi mắt lam băng đang nhìn ngọn lửa nhảy nhót, không có nhìn nàng.
Ly Ca thở phào, tình cảnh này thực sự lúng túng.
Nàng vừa mới than xong, đột nhiên một trận gió lạnh thổi qua, nàng cảm giác nhiệt độ xung quanh lập tức thấp xuống, trở nên lạnh lẽo.
Căn bản nàng có tiên thể cũng không sợ lạnh lẽo, nhưng hiện tại pháp thuật nàng mất hết, khí lạnh lập tức xông tới, có chút không đỡ được.
“Hắt xì...”
Thình lình Ly Ca hắt hơi một cái.
Chỉ thấy Thương Lăng đem ngọn lửa phất lên cao một chút.
“Qua đây.”
“Ta... Ta cũng không phải rất lạnh...”
Tròng mắt Ly Ca đảo loạn.
“Ngươi xấu hổ?”
Trong nháy mắt, đầu Ly Ca ong lên.
Thương Lăng hắn nói cái gì!
Lời này vậy mà từ trong miệng cái băng sơn vạn năm kia nói ra?
Tim Ly Ca nhảy bình bịch bình bịch rất nhanh.
Trái tim nhỏ rất không biết điều một mực kéo chân sau nàng, kéo thấp sức chịu đựng của nàng.
“Thương Lăng thượng thần thật biết nói đùa.”
Ly Ca cười gượng vài tiếng, xê dịch lại chỗ Thương Lăng một chút, sát vào đống lửa.
Ấm áp lập tức đánh tới, cả người Ly Ca đều thoải mái không ít.
Bất giác nàng cảm thấy thật ấm áp.
Không cẩn thận lại sát một chút, áp vào bên cạnh Thương Lăng.
Ừ, phải dựa gần như vậy mới tốt.
Thương Lăng kích lửa trại, càng cời lửa càng lớn, không cẩn thận, ngọn lửa văng đến, vừa vặn văng đến bên cạnh Ly Ca.
Ly Ca theo bản năng tránh một chút, cái này tránh một chút, phải dựa vào bên người Thương Lăng.
Cách một lớp y phục, nàng có thể cảm nhận được thân thể băng lãnh của hắn.
Lạnh đến mức tâm can nàng run lên.
“Ngươi giống như rất lạnh?”
“Ừ.”
Thương Lăng thoải mái thừa nhận, trả lời dứt khoát, Ly Ca lập tức không muốn dịch ra.
Cho hắn chút ấm áp cũng được, dù gì hôm nay hắn bảo vệ mình hai lần, xem như là báo đáp, hòa nhau.
Nghĩ như vậy, Ly Ca liền thoải mái, thân thể dán cạnh Thương Lăng cũng không căng thẳng nữa.
May mà lửa trại đốt lớn, mang đến đủ ấm áp cho bọn họ, đồng thời để cho Giản Chỉ Hề dán bên Thương Lăng không cảm thấy lạnh lẽo.
Lửa trại tỏa ra, dường như Ly Ca đang trở lại đời thứ nhất, bọn họ ở Bắc Cương tránh né quân địch, tránh vào trong hang.
Lúc đó cũng là đốt lửa trại, dựa vào nhau.
Suy nghĩ một chút, khóe miệng Ly Ca không khỏi cong lên, lộ ra một độ cong ngọt ngào.
Một màn này vừa vặn tiến lọt vào cặp mắt băng lam của Thương Lăng, chân mày hắn hơi cau lại, ấn ký bạch sắc trên mi tâm dưới ánh lửa phá lệ sáng ngời.
Khẩn trương cả ngày, Ly Ca dần dần bị ngọn lửa ấm áp buông xuống căng thẳng, trầm tĩnh lại.
Vừa thả lỏng, Ly Ca liền ngăn không được tâm tư, bắt đầu nghĩ lung tung.
Ngay từ đầu nghĩ lung tung, nàng liền phát hiện lúc đó có rất nhiều mánh khóe nàng không chú ý tới.
“Thương Lăng thượng thần, làm sao ngươi biết chỗ kia có Uẩn Linh tuyền?”
“Bên trong Hãn Hải Mê Lâm có một vũng nước Uẩn Linh tuyền có thể trị bách thương.”
“Ừm...” Âm cuối Ly Ca kéo rất dài, không đúng!
“Hãn Hải Mê Lâm? Chúng ta bây giờ đang ở Hãn Hải Mê Lâm?”
Thương Lăng liếc mắt nhìn Ly Ca , Ly Ca nhìn từ trong hai tròng mắt băng lam lạnh lùng của hắn nhìn được hai chữ ngu ngốc.
Hãn Hải Mê Lâm nàng biết, đó là nơi chắn ngang tiên giới và Tà Linh cốc.
Có cái chắn này, tà linh trong Tà Linh cốc không có cách nào tiến vào tiên giới, nhiễu loạn trật tự tiên giới, mang phiên phức cho tiên giới.
Hãn Hải Mê Lâm giống như tên của nó, như biển rộng mênh mông, như mê cung phức tạp.
Nghe nói rất nhiều người đi vào, không nghe nói bất kỳ ai đi ra.
Cho nên, vô luận là tiên giới hay Tà Linh cốc, đều không người nào dám đi khiêu chiến nó.
Nhưng hôm nay, nàng và Thương Lăng đánh bậy đánh bạ vậy mà tiến vào nơi đây, lần này có thể chơi đùa lớn!
“Vậy làm sao bây giờ? Chúng ta có thể ra được hay không?”
Sau khi thể xác và tinh thần Ly Ca bình tĩnh lại, thần kinh bắt đầu căng lên, lúc kinh lúc sợ.
“Nếu như chúng ta không ra được thì làm sao bây giờ? Chẳng lẽ phải ở chỗ này cả đời?”
“Không tốt?” Thương Lăng thình lình hỏi một câu.
“Không tốt!”
A? Không đúng! Thương Lăng vừa mới hỏi cái gì?
Ly Ca trừng lớn hai mắt chuyển tới Thương Lăng.
“Thương Lăng thượng thần muốn ở lại chỗ này?”
“Nếu không ngươi dẫn ta ra ngoài?”
“...”