Lục Hạo Nam thuận tay gạt hết văn kiện trên bàn sang một bên rồi đặt cô ngồi lên đó. Cô ngồi trên bàn, hai chân buông thõng xuống, đã thế còn vô tư đung đưa hai cái.
Hôm nay cô mặc một chiếc áo hoodie trắng và quần jeans màu tối. Lúc này quần vẫn chỉnh tề nhưng áo đã bị vén lên một góc. Áσ ɭóŧ bị anh đẩy xuống dưới ngực, chỉ dừng ở đó không lên cũng không xuống để lộ bầu ngực bên phải của cô.
Trình Mẫn chống tay ở sau lưng, cúi đầu nhìn anh vùi đầu trước ngực mình.
Nhũ hoa bị bờ môi ấm áp ngậm lấy và mυ'ŧ nhẹ. Cô híp mắt, cảm giác tê dại dần lan ra khắp cơ thể, giống như có vô số con côn trùng đang thỏa thích bò khắp nơi.
Cô vịn vai anh, nói: “Đừng chỉ mυ'ŧ một bên.”
Anh rất nghe lời, lập tức giơ tay vòng ra sau lưng cô cởi nút áσ ɭóŧ nhưng do cô vẫn chưa cởϊ áσ ngoài nên chiếc áo chỉ có thể bị treo lủng lẳng trên cánh tay. Nhưng việc này cũng không ảnh hưởng đến anh. Anh đẩy chiếc áo cản đường cản lối ra, mở miệng ngậm lấy đầṳ ѵú bên trái, đầu lướt cứ quét qua quét lại quanh nhũ hoa khiến cho cô run rẩy từng cơn.
Trong lúc đó Trình Mẫn cũng không rảnh rỗi. Cô giơ chân lên, các ngón chân chạm vào nửa dưới của anh một cách chuẩn xác. Cô có thể cảm giác được nơi đó rất cứng. Các ngón chân của cô xoa nắn như có như không khiến nó càng lúc càng hưng phấn.
Dần dần, Lục Hạo Nam không còn thoả mãn với chút kí©ɧ ŧɧí©ɧ này nữa. Anh cởϊ áσ hoodie của Trình Mẫn ra, cô cũng tiện thể ném luôn áσ ɭóŧ. Động tác của cô khá mạnh nên chiếc áo ngực lăn lóc vài vòng trên đất rồi mới dừng hẳn. Mái tóc dài xõa tung bên vai, có vài sợi tóc nghịch ngợm rơi xuống trước ngực cô, chúng lung lay vài cái rồi vừa vặn che đi hai nụ hoa.
Anh cố áp du͙© vọиɠ đang hừng hực như lửa xuống, đầu gối kẹp chặt bàn chân không ngoan ngoãn của cô, nâng mông cô lên rồi thong thả cởϊ qυầи ra. Lúc mò tới chiếc qυầи ɭóŧ bị mật dịch thấm ướt, anh không khỏi cười một tiếng, bỗng nảy ra ý chơi xấu. Anh không cởϊ qυầи lót của cô ra ngay mà lặng lẽ thò một ngón tay vào vuốt ve hai vách tường hoa khiến cho nó càng chảy nhiều nước hơn.
Nhưng Trình Mẫn sẽ không ngoan ngoãn ngồi yên cho anh trêu chọc như thế. Cô hơi ngồi thẳng dậy, giơ tay cởi cúc áo sơ mi của anh, sau đó lần mò xuống dưới từng chút một, sờ vào phần cơ bụng mà cô thích nhất.
Lục Hạo Nam cũng không ngăn cô lại mà rút ngón tay dính đầy mật dịch ra, cúi đầu hôn lên môi cô.
Mỗi khi anh hôn cô luôn rất mãnh liệt như thể người phụ nữ trước mặt là con mồi vậy, nếu không nuốt vào bụng thì sẽ không chịu bỏ qua. Đầu lưỡi của anh xâm nhập vào miệng cô, cướp đoạt hết tất cả nước bọt, từng bước một xâm chiếm vùng đất cấm của cô khiến cô không có cách nào rút lui lại được nữa.
Âm thanh hôn môi mập mờ cứ không ngừng vang lên bên tai. Không biết Trình Mẫn là do thiếu không khí hay vì đã quá động tình mà ánh mắt có hơi mơ hồ.
Cho đến khi anh buông cô ra để cởi dây nịt của mình.
Cô chậm rãi mở rộng hai chân, giữa nơi đó giống như có một vũng bùn lầy lội, từng giọt nước từ trong hang động thần bí kia cứ thế chảy xuống và tràn ra khắp mặt bàn.
Lục Hạo Nam nhìn chằm chằm vào giữa hai chân cô nhưng anh vẫn kiềm chế không động, gậy thịt chỉ cọ cọ bên ngoài âʍ đa͙σ mà không tiến vào.
Trình Mẫn ngây ngốc, cô vốn đang nâng eo định đón lấy gậy thịt của anh nào ngờ anh lại tránh né khiến cô vớ hụt.
Ngón tay anh đẩy hai mép cánh hoa đang không ngừng nhỏ nước ra, xấu xa nói: “Tự tiêu khiển thử xem, hửm?”
Cô lại ngây người lần nữa, ngốc chừng mười giây mới nhớ ra chuyện đó. Cô nhướng mày, dịch về sau một chút rồi giơ một chân đạp lên bàn. Hai ngón tay chỉ đi vào âʍ đa͙σ một nửa rồi cứ thế rút ra cắm vào.
Lúc chạm vào điểm nhạy cảm, cô còn không quên nhìn về phía anh kɧıêυ ҡɧí©ɧ rồi làm lớn tiếng hơn nữa.
Anh đang nở nụ cười nhưng ánh mắt lại tối dần.
Đợi tới khi cô sắp lêи đỉиɦ, anh chợt nắm lấy cổ tay cô rút ra rồi đút gậy thịt vào trong huyệt nhỏ ấm áp ẩm ướt kia. Cô bất ngờ bị anh tiến vào thì thốt ra tiếng hừ nhẹ, muốn né tránh theo bản năng.
Nhưng tất nhiên anh sẽ không cho cô cơ hội đó. Anh dùng sức ra vào trong cô, không đến bao lâu sau cô đã vịn vai anh run rẩy lêи đỉиɦ. Cô thở hổn hển giống như một chiếc thuyền nhỏ trên mặt sông vừa bị gió thổi một cái đã mất phương hướng.
Sau khi cô cao trào thì nơi đó lại càng chặt chẽ khiến anh không thể không tăng thêm lực, mỗi một lần đi vào đều sâu vô cùng để tránh bị cô kẹp đến bắn.
Trình Mẫn chưa từng trải qua loại kí©ɧ ŧɧí©ɧ này, cô càng bảo anh chậm lại thì anh lại càng tăng tốc nhanh hơn.
Đôi gò bồng nõn nà không ngừng nhấp nhô, trông giống như hai chú thỏ trắng hoạt bát vậy. Cô thở gấp ôm lấy eo của anh, ngón tay dán lên lưng anh, bị anh làm ác liệt như thế nên cô còn cố ý để lại vài dấu răng trên vai anh.
Lục Hạo Nam để mặc cô làm loạn, cùng lắm thì anh đáp trả lại là được.
Hai người cứ thế giằng co như thường lệ, ai cũng không chịu nhường ai.
Đột nhiên, anh hơi rút ra, Trình Mẫn còn đang nghi ngờ thì anh bảo cô cúi đầu xuống. Cô cúi đầu nhìn thì chỉ thấy một nửa gậy thịt của anh vẫn còn ở bên trong, mật dịch từ nơi giao hợp trào ra, nhỏ xuống mặt bàn không vướng một hạt bụi.
Trong lúc cô thất thần thì nghe thấy anh nói ở bên tai: “A Mẫn, em đẹp quá.”
Sau đó, anh hung hăng đâm vào.
Cô bị kɧoáı ©ảʍ bất ngờ ập đến làm cho suýt hôn mê, không kìm nén nổi mà thốt ra những tiếng rêи ɾỉ. Cô bỗng thấy hoảng hốt, hình như đây là lần đầu tiên anh gọi cô như vậy.
Thật ra thì Trình Mẫn rất thích.
Mà cách thể hiện tình cảm cô chính là dùng sức kẹp chặt gậy thịt của anh để cho anh không thể nào rời khỏi cô.
Lục Hạo Nam ôm chầm lấy cơ thể mềm nhũn của cô, trông thấy ánh mắt mê ly và bờ môi đỏ mọng khẽ nhếch ấy, chúng đẹp đến không tả được nên lại cúi đầu hôn lên đó lần nữa. Anh vẫn không thể khống chế lực hôn của minh bởi vì tất cả sự tỉnh táo của anh khi ở trước mặt cô đều hóa thành tro bụi.
Trình Mẫn vòng tay ôm cổ anh, nhận lấy từng làn sóng mãnh liệt đang ập đến.
Cô bị từng cơn gió lốc và những trận sóng biển thổi đến nỗi không thể ổn định được cơ thể nhưng tinh thần lại tỉnh táo một cách khác thường.
Thế là vô tình nhớ tới một số quan điểm.
≪Báo cáo tìиɧ ɖu͙© học của Heidi≫ từng đề cập có không ít chứng cứ chứng minh đa số phụ nữ đều không thể nào lêи đỉиɦ hoàn toàn chỉ bằng việc tự sướиɠ. Xuất phát từ sự tò mò, Trình Mẫn muốn tìm hiểu dựa trên việc thực hành rồi so sánh xem việc bị gậy thịt làm và tự sướиɠ khác nhau như thế nào. Và kết quả đã hoàn toàn khẳng định quan điểm trên.
Cô còn có một suy nghĩ không được bình thường lắm, có lẽ bởi vì cô rất thích quá trình khi người đàn ông này tiến vào cơ thể mình nên rất hưởng thụ cảm giác được khống chế mọi giác quan của anh. Sự thỏa mãn về tâm lý kết hợp với sự thỏa mãn về thể xác khiến cho mỗi lần anh tiến vào cô đều đạt được kɧoáı ©ảʍ.
Tóm lại, bất kể như thế nào thì cô cũng rất thích làʍ t̠ìиɦ với anh.
Anh phát hiện cô không tập trung nên hỏi với giọng khàn khàn: “Đang nghĩ gì thế?”
Trình Mẫn hừ hai tiếng, nâng thắt lưng nghênh đón động tác của. Giọng của cô nhẹ tựa một đóa bông tuyết đang bay lơ lửng trong không khí: “Muốn anh làm tôi.”
Khóe mắt cô liếc qua khuôn mặt anh tuấn của anh, thật ra thì cô đang nghĩ đối với một người phụ nữ như cô mà nói thì một người đàn ông vừa đẹp trai vừa có khả năng làʍ t̠ìиɦ như anh có vẻ hết sức mê người.
❄
Trình Mẫn: Cơ thể của anh ấy khiến tôi thèm quá đi.
Lục Hạo Nam: Tôi quyến rũ cô ấy bằng cơ thể này trước rồi sau đó mới….
❄
Tác giả: Có lẽ bạn đã nhìn ra lòng dạ của nam chính rồi nhỉ, nhưng mà con đường mà anh ấy phải đi vẫn còn dài lắm ^^