Nạp Thiếp Ký I

Chương 242

Chương 242: Khó Bề Phân Biệt
Dương Thu Trì hỏi: "Có người nào tiến vào không, những người nào đã từng vào đây?"

Tiểu nha hoàn đáp: "Rất nhiều người đã vào, mọi người đến kiếm tra lão gia và hai thiếu gia, thấy tất cả đều đã tắt thở. Trong tay lão gia còn cầm một con dao, trên dao có rất nhiều máu. Tôi sợ quá chạy đi gọi thêm người, sau đó đi báo cáo Tiêu quản gia và lão thái thái cùng các vị thái thái...

"Tiếp theo đó mọi người cùng đến, Tiêu quản gia bảo tôi nhanh chóng báo quan, tìm lang trung. Sau đó lang trung đến. Lang trung bảo đưa Hồng Lăng di nương đến sương phòng cách vách để cứu chữa, do đó mấy nha hoàn và lão mụ tử chúng tôi cùng đưa Hồng Lăng di nương đi."

Xem ra, hiện trường đã bị phá hỏng đến một trình độ nhất định, không biết hiện giờ như thế nào.

Dương Thu Trì trước hết đến gian ngoài quan sát khắp nơi, thấy cửa đã mở, nên hỏi tiểu nha hoàn: "Lúc ngươi đến cửa như vậy phải không?"

"Vâng ạ, lúc đẩy cửa thì cửa không đóng, chỉ cần đẩy nhẹ là bật ra."

Nghe tiểu nha hoàn tự thuật lại xong, Tống Vân Nhi chạy tới cửa phòng nhìn, nhưng vừa nhìn thoáng vào đã kêu toáng lên bỏ chạy.

Dương Thu Trì cảm thấy rất kỳ quái: "Sao vậy? Trong đó có quỷ sao?"

"Có.... không, không, không có, hi hi hi, hay là muội đi xem Hồng Lăng vậy, huynh tự mình đi khám tra đi." Nói xong, Tống Vân Nhi chuyển thân phóng người ra khỏi vườn như một làn khói.

"Làm cái quỷ gì thế!" Dương Thu Trì cười nói, bước tới ngay cửa thò đầu vào nhìn, xong cười hắc hắc, các thi thể bên trong đó vốn không mặc quần áo, cô ả không mắc cỡ bỏ chạy mới là lạ.

Dương Thu Trì tra hỏi tình hình từ các nha hoàn và người hầu bị đuổi ra ngoài ngủ lúc tối, tất cả bọn họ tuy có nghe chút động tĩnh, nhưng lão gia và thiếu gia đã nghiêm lệnh không gọi thì không được vào, cho nên họ không dám tiến vào xem.

Sau khi tra hỏi xong, Dương Thu Trì lệnh cho bộ khoái lấy lời chứng từ các tiểu nha hoàn và các người hầu này, sau đó mang ngỗ tác và Kim sư gia vào bắt đầu khám sát hiện trường.

Trên then cửa có một ít dấu máu và hai dấu tay. Trên mặt đất ngay cửa có không ít dấu chân dính máu, lớn nhỏ bất đồng và rất hỗn loạn, có khả năng là các bà mụ, nha hoàn và quản gia để lại lúc tiến vào đạp máu giây ra.

Dương Thu Trì cẩn thận tránh xa dấu chân, cúi sát xuống quan sát cẩn thận, án chiếu quy tắc thông thường của khám tra hiện trường, bước tiếp theo nên lấy dấu giày.

Thứ đất đai trong nội thất bằng phẳng này thường hình thành những dấu chân có thể lấy bằng các băng keo trong chuyên dụng, hoặc nếu băng keo không đủ kích cở thì có thể dùng giấy in ảnh trắng đen ướt hay giấy than để lấy.

Nhưng mà, bởi vì có Kim Sư gia và ngỗ tác ở bên cạnh, Dương Thu Trì tạm thời còn chưa muốn tự mình tiến hành khám nghiệm, quyết định chờ ngỗ tác và Kim Sư gia ghi xong thi cách rời khỏi đó rồi mới tự tiến hành khám tra pháp y, thu thập chứng cứ.

Gian phòng này rất lớn, trong đó có ba xác chết nam, trên giường một xác dưới đất hai xác.

Xác chết trên giường là của đại thiếu gia Lý Ánh, toàn thân tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ, nằm sấp xuống giường, sau lưng có bảy vết thương phân bố đều khắp, khi lật nghiêng qua có bốn vết thương ở ngực, bụng có ba vết thương. Nhờ vậy có thể nói, Lý Ánh tổng cộng trúng tới mười bốn dao trên người! Hung thủ này quả thật là ngoan độc.

Dưới đất có hai thi thể, thi thể cạnh giường là của tiểu thiếu gia Lý Kiệt, toàn thân cũng tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ, nửa nằm nửa ngồi, sau khi kiểm tra phát hiện ngực có bảy vết dao, bụng có sáu chỗ, tổng cộng trúng mười ba dao!

Cách đó không xa là một thi thể nằm ngửa, đầu to tai phật, chính là Lý Thừa Minh, trong tay cầm một con dao gọt trái cây, trên dao đầy máu, mũi dao đã cong vòng.

Lão mặc y bào nhưng rất xộc xệch, trên đó đầy máu. Lão là người chết thảm nhát, vì ngực có mười bốn vết dao, bụng có bẩy vết, tổng cộng trúng hai mươi mốt dao!

Máu của ba người xem ra đã chảy cạn sạch từ các vết thương ra ngoài, mặt đất đầy máu khiến cho Dương Thu Trì, Kim sư gia và ngỗ tác không thể không cẩn thận tìm kiếm chỗ đặt bước chân.

Bên giường có một ghế thái sư, ở giữa có một cái trà kỷ, trên có bầy mấy món ăn rất tinh tế, một đĩa trái cây, cùng bình rượu, chung rượu và vài đôi đũa.

Dương Thu Trì bảo ngỗ tác ước lượng độ rộng và độ sâu của vết dao, sau đó lại đo vết thương trên ba thi thể, rồi lấy một chiếc đũa chọc vào trong vết thương đo độ sâu của chúng.

Sau khi kiểm tra và ước lượng, vết thương trên ba thi thể đều có cùng một bề dày một bề mỏng, vết đứt trơn gọn, trong vết thương không có vết bầy nhầy, cho thấy đó là những vết thương do vật sắc bén gây ra. Độ to nhỏ của các vết thương này rất vừa với độ rộng và dày của con dao Lý Thừa Minh cầm trong tay, do đó có thể sơ bộ phán đoán nó chính là hung khí.

Muốn xác định vật đó có thật sự là hung khí hay không, cần phải giám định dấu máu trên dao xem đó xem có phải là máu của cả ba người chết hay không.

Ở cách chân giường không xa có một vuông vải màu trắng, trên đó cũng đầy dấu máu.

Các án hung sát thời cổ đại thường tiến hành khám nghiệm rất giản đơn, chỉ cần ghi lại tình huống hiện trường và vẻ ngoài của thi thể là xong, không hề có chuyện tiến hành phân tích hóa nghiệm dấu vết hay giải phẫu thi thể gì cả. Do đó, Kim sư gia và ngỗ tác vừa theo Dương Thu Trì xem xét hình thế, vừa đem tình hình khám tra ghi vào thi cách là nhiệm vụ đã hoàn thành.

Khám tra xong, Dương Thu Trì đứng dậy, nói: "Thật không ngờ đường đường là tiểu thiếu gia của Lý viên ngoại thế mà là loài cầm thú, hành động ra chuyện chẳng bằng chó heo thế này!"

Kim sư gia cũng hậm hực nói: "Quả thật là tri nhân tri diện bất tri tâm a! Tiểu thiếu gia này muốn gian ô chị dâu, đã phạm vào tội gian da^ʍ người thân thuộc, một trọng tội trong phần dâʍ ɭσạи, lại còn gϊếŧ cha gϊếŧ anh, quả thật là thập ác bất xá, không có tội gì mà không chừa, đem hắn đi đốt ra tro cũng còn chưa hết tội!"

Dương Thu Trì gật gật đầu, phân công ông ta lập tức đi viết thông báo, đem kết quả khám tra án này báo cáo lên quan trên.

Chờ Kim sư gia, ngỗ tác lui ra rồi, tiếp theo đó, Dương Thu Trì muốn tự kiểm tra một số điều. Hắn lấy từ trong rương khám tra vật chứng của pháp y ra một cái đèn phát huynh quang mini, chiếu lên trên giường. Dưới ánh sáng tím này, nếu như trên giường có dấu vết tϊиɧ ɖϊ©h͙, nhất định sẽ xuất hiện dấu vết màu trăng trắng.

Đại thiếu gia và tiểu thiếu gia đều tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ như nhộng, án chiếu theo thường quy của việc điều tra án hung sát, nhất định phải tiến hành kiểm tra hành vi phạm tội liên quan đến tính dục.

Sau khi chiếu khắp giường, tuy hắn phát hiện mấy khối tϊиɧ ɖϊ©h͙, nhưng màu sắc rất sậm, từ màu đó có thể phán đoán vệt tinh này không phải mới, hiển nhiên đó là những vệt cũ đã bị tẩy đi rồi, nhất định là sản phẩm của đại thiếu gia và các người vợ lưu lại trong những lần hành sự trước đây.

Dương Thu Trì cúi người xuồng, tử tế kiểm tra áo ngoài của Lý viên ngoại, phát hiện không ít chỗ trên áo bào này có dấu tay máu, tuy nhiên chúng rất nhạt, có khả năng là sau khi dính máu rồi đã dùng vải lau qua, chưa lau sạch đã sờ chạm vào y phục lưu lại.

Dương Thu Trì cởϊ qυầи của Lý Thừa Minh ra.

Hắn phát hiện quần của lão mặc rất loạn, dường như là vội vội vàng vàng mặc lại vậy, hơn nữa nội y của Lý viên ngoại còn có vài dấu tay dính máu, so với dấu ở áo ngoài rõ hơn nhiều, hiển nhiên là trước hết mặc nội y xong rồi mới mặc tới đồ ngoài.

Sau khi tử tế quan sát, hắn còn phát hiện dấu tay này rất mảnh, không thể nào là dấu ngón tay bắp chuối to bè bè của Lý Thừa Minh để lại được. Điều này thu hút sự chú ý của Dương Thu Trì. Hắn lấy dấu tay trên nội y của Lý Thừa Minh, tiến hành so sánh với dấu tay của chính lão, quả nhiên hai dấu tay hoàn toàn khác nhau!

Như vậy thì quả là quái lạ, vì nội y của Lý Thừa Minh làm sao lại lưu lại dấu tay người khác? Chẳng lẽ....Lý Thừa Minh vốn ở trần ở truồng, sau khi hung thủ gϊếŧ mới mặc quần áo lại cho lão?

Để xác định sự ước đoán này, Dương Thu Trì cẩn thận kiểm tra dấu dao trên y bào, kết quả phát hiện là có ba dấu dao trên áp không khớp với vị trí trên người.

Như vậy có thể chứng minh đích xác là lúc Lý Thừa Minh đang ở tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ đã bị người ta đâm chết, sau khi lão chết xong, hung thủ mặc y phục vào cho, rồi dùng dao đâm tiếp vào thi thể ngụy tạo hiện trường, như vậy mới tạo thành số vết thương trên người Lý Thừa Minh nhiều hơn hai người con của lão. Nhưng mà, hung thủ sau khi mặc y phục vào ngụy tạo vết thương, trong lúc hoảng loạn đã để sót ba vết thương.

Người này là ai? Là tiểu thiếu gia Lý Kiệt sao? Không đúng, căn cứ vào lời tự thuật của Hồng Lăng, tiểu thiếu gia trước hết gϊếŧ đại thiếu gia, sau đó đâm qua đâm lại với cha mình, cuối cùng cả hai cùng chết. Nếu như ba người đều chết cả rồi, vậy ai là người mặc quần áo lại cho lão đây? Hồng Lăng? Không đúng, hai tay Hồng Lăng bị trói ngược ra sau, không thể thực thi hành vi này.

Phát hiện ra vấn đề này rồi, cả vụ án trở nên rối bời như canh hẹ.

Dương Thu Trì sờ cằm suy nghĩ, ánh mắt dừng lại trên con dao gọt trái cây trên tay Lý Thừa Minh.

Hung khí! Thử tra cứu xem rốt cuộc có phải là Lý Kiệt gϊếŧ người hay không. Dương Thu Trì ẩn ước cảm giác được, án mạng này rõ ràng là không hề giống với những gì Hồng Lăng kể!

Dương Thu Trì bước đi tìm một cái khăn tay, bao lại con dao gọt trái cây trong tay Lý Thừa Minh, rồi cẩn thận rút ra, trên cán dao rõ ràng còn dấu tay dính máu. Dương Thu Trì trực tiếp dùng băng keo trong lấy dấu tay, lại lấy dấu tay của tiểu thiếu gia Lý Kiệt tiến hành so sánh.

Lần này càng khiến cho Dương Thu Trì nghi ngờ hơn, vì trên cán dao căn bản chẳng có dấu tay của tiểu thiếu gia Lý Kiệt!

Dương Thu Trì kiểm tra tay phải của Lý Kiệt, trên đó dính đầy máu, cảm thấy rất kỳ, vì trên tay của y dính đầy máu, Hồng Lăng nói là Lý Kiệt dùng dao đâm chết lão gia Lý Thừa Minh, Lý Thừa Minh cướp lại dao đâm y, như vậy trên cán dao phải có dấu tay của hai người, đằng này thì ngoài dấu tay của Lý Thừa Minh ra, trên cán dao còn có dấu tay của một người khác, nhưng lại không phải là của tiểu thiếu gia Lý Kiệt.

Chẳng lẽ, Lý Kiệt căn bản chưa hề đυ.ng đến dao này? Không hề dùng dao để gϊếŧ người? Máu trên tay của y có khả năng chính là trước lúc chết, dùng tay bịt chặt vết thương mà dính đầy.

Như vậy có thể nói, dấu tay trên cán dao kia mới chính là của hung thủ chân chính? Và con người này sau khi gϊếŧ người xong, đã đem dao nhét vào lòng bàn tay của Lý viên ngoại để ngụy tạo hiện trường?

Vậy người này là ai đây?

Dương Thu Trì cẩn thận quan sát dấu vân tay xa lạ trên cán dao, ánh mắt sáng lên, phát hiện dấu tay này hoàn toàn tương tự với dấu tay trên nội y của Lý Thừa Minh, đều rất mảnh. Hắn đem hai thứ tiến hành so sánh, quả nhiên là của một người!

Như vậy có thể nói, hung thủ không phải là Lý Kiệt. Hung thủ chân chính nhất định là người đã mặc y phục vào cho Lý Thừa Minh!

Người này là ai? Gương mặt kiều diễm vũ mị của Hồng Lăng hiện lên trong đầu Dương Thu Trì. Chẳng lẽ, mọi chuyện này đều là do Hồng Lăng làm?