Nam nhân chỉ ôm lấy eo Tần Sở, Tần Sở theo bản năng dùng hai chân quấn lên eo nam nhân, tay cũng vòng qua cổ nam nhân.
"Thật ngoan!" Nam nhân thay đổi tư thế, một tay nâng mông Tần Sở, một tay ôm lưng Tần Sở, ôm Tần Sở giống như một đứa trẻ vậy, "Đến đây! Sờ đại nhục bổng của ca ca đi!"
Tần Sở ngoan ngoãn vươn tay ra, đặt lên đại nhục bổng của nam nhân, cẩn thận sờ sờ, cậu chỉ cảm thấy hậu huyệt của mình càng thêm ngứa.
"Tiểu tao hóa lại phát da^ʍ a!" Tay của nam nhân nâng sau mông Tần Sở đã ướt đẫm, "Tới sờ tao huyệt của mình đi, xem xem cậu chảy bao nhiêu tao thủy!"
Tần Sở xấu hổ đỏ bừng mặt, nhưng vẫn nghe lời nam nhân thò tay sờ hậu huyệt của mình. Hậu huyệt Tần Sở đúng là đang chảy nước, tϊиɧ ɖϊ©h͙ mà ba nam nhân trước đó bắn vào cùng dâʍ ŧᏂủy̠ vì bị thao đến sướиɠ mà chảy ra của cậu làm ướt đẫm mông cậu.
"Thật, thật nhiều tao thủy, tao huyệt muốn, muốn bị đại kê ba thao." Tần Sở cầu xin nói, "Tao huyệt thật ngứa, đại kê ba hãy thương xót mà cắm vào thao một cái có được không?"
"Tôi không rảnh tay giúp cậu đâu, muốn đại kê ba thì dùng tay đem nó bỏ vào da^ʍ huyệt của cậu đi." Nam nhân hơi nghiêng đầu cắn nhẹ hầu kết của Tần Sở, Tần Sở chưa bao giờ biết hầu kết của mình lại mẫn cảm đến thế, tiểu kê ba bị thao bắn lại đứng thẳng lên.
"Vâng, cám ơn đại kê ba ca ca..." Tần Sở run rẩy đưa tay cầm căn kê ba kia, nhưng căn kê ba màu tím đen thực sự quá lớn, một tay Tần Sở đều cầm không hết. Đại kê ba của nam nhân vừa thô vừa nóng, khiến tao huyệt của cậu lại cơ khát thêm, Tần Sở cầm căn kê ba cọ cọ tại miệng huyệt vài cái, ke ba kia thật sự rất thô, cho dù cái miệng nhỏ nhắn phía sau đã bị hai căn trước cùng nhau làm cho không khép lại được, miệng huyệt lại đầy chất lỏng màu trắng, cậu cũng không dám trực tiếp cắm vào.
"Dây dưa như thế rốt cuộc có muốn bị kê ba thao hay không?" Nam nhân bất mãn đẩy đẩy eo.
"Muốn, muốn! A!" Tần Sở hiện tại chỉ nghĩ muốn bị đại kê ba thao, ngay cả mình là ai đều quên không còn gì, thấy nam nhân muốn lấy đi đại kê ba, cậu vội vàng dùng lực cắm kê ba vào nhục huyệt của mình. Chỉ mới cắm qυყ đầυ vào, Tần Sở liền nhịn không được mà kêu đau, nam nhân thấy thế trực tiếp đẩy mạnh eo, đâm kê ba vào chỗ sâu nhất của nhục huyệt.
"A... Đau quá... Kê ba thật lớn... Đâm vào quá đầy.... Ăn thật no a ~..." Tần Sở rêи ɾỉ, nhục huyệt bị sáp vừa đầy vừa sâu trừ cái đau ra, càng nhiều hơn là kɧoáı ©ảʍ cường liệt khi chỗ sâu nhất trong cơ thể bị cắm đến.
Nam nhân ôm Tần Sở đến chỗ ghế ngồi của phi cơ, đồng thời phần eo không ngừng dùng lực thao cậu, sáp đến Tần Sở không ngừng kêu da^ʍ. Nam nhân tùy ý ngồi ở một cái ghế, theo việc ngồi xuống của nam nhân, kê ba càng đâm sâu vài, Tần Sở thích đến ngay cả gọi cũng không thể gọi nữa.
Kɧoáı ©ảʍ to lớn qua đi, nam nhân lại không đưa đẩy tiếp, Tần Sở lấy lòng hôn mặt nam nhân, nam nhân lại không chút ảnh hưởng nói :"Tao hóa! Muốn liền tự mình động!"
Tần Sở sửng sốt một chút, không hiểu ý tứ của nam nhân, chỉ có thể đem đầu qua cọ cọ mặt nam nhân, nam nhân vẫn không chịu nhúc nhích. Tần Sở khó chịu uốn éo eo, đại kê ba đâm tao huyệt tràn đầy, nhưng lại cắm ở chỗ sâu không chịu nhúc nhích, việc này đối với tao huyệt cơ khát là một loại tra tấn. Tần Sở lại lắc lư trước sau vài cái, khiến kê ba của nam nhân hơi hơi cắm vào vài cái, cũng không thể xoa dịu cảm giác ngứa trong cơ thể.
Tần Sở quay đầu nhìn nhìn, mở rộng hai chân, hai chân dẫm trên chỗ ngồi hai bên, cậu hơi nâng người lên một chút, tự mình hiểu ra bắt đầu kí©ɧ ŧɧí©ɧ lên xuống.
"Thật sâu, thật sâu a! Đại kê ba ca ca thật lơn, thật cứng! Tao hóa sắp chịu không nổi!" Tần Sở điên cuồng kêu lên, loại kɧoáı ©ảʍ này khác với lúc trước bị người cầm eo dùng lực thao làm, đây chính là tiết tấu mà cậu có thể chủ động nắm lấy, cho dù so với vừa rồi chậm hơn, nhưng vì nam nhân ngồi xuống, kê ba có thể cắm sâu đến nơi lúc trước không thể cắm vào. Tàn Sở trong miệng nói 'Chịu không nổi' nhưng eo lại lên xuống càng nhanh.
"Tiểu tao hóa, nhìn cho rõ! Đây chính là cậu đang cưỡиɠ ɠiαи tôi a!" Nam nhân nhìn bộ dạng dâʍ đãиɠ của Tần Sở trào phúng nói.
"Phải, phải! Là ta đang dùng lãng huyệt cưỡng goan đại kê ba!" Lời nói của nam nhân khiến cho Tần Sở càng thêm hưng phấn, "Tao huyệt rất da^ʍ! Cho nên mới đi cưỡиɠ ɠiαи đại kê ba! Tao huyệt muốn hút cho đại kê ba bắn!"
Tần Sở vừa kêu vừa không ngừng dùng nhục huyệt phun ra nuốt vào côn ŧᏂịŧ, nhưng cậu vừa bị làm rất lâu nên rất nhanh liền hết sức, "Tao hóa, tao hóa không có sức... Đại kê ba ca ca đến thao tao hóa đi..."
"Bây giờ là cậu đang cưỡиɠ ɠiαи tôi! Còn dám bảo tôi sáp cậu lại hả?" Nam nhân thoạt nhìn giống như không tình nguyện.
"Đại kê ba ca ca xin hãy thương xót, tao hóa thật sự không có sức.... Tới sáp tao huyệt có được không a~..." Tần Sở hơi đung đưa cơ thể, cầu xin nam nhân.
"Được rồi! Tôi liền lương thiện mà thao lãng huyệt của cậu vậy!" Nam nhân thấy Tần Sở thực sự không có sức, liền tha cho cậu, ôm lấy người cậu, đem vị trí của hai người thay đổi.
Đổi vị trí xong, nam nhân dùng lực đưa đẩy bên trong tiểu huyệt của Tần Sở, Tần Sở ngửa mặt nằm trên ghế, hai tay ôm hai chân, cố gắng kéo hai chân mình rộng nhất có thể, tiện cho nam nhân thao làm, nhưng đột nhiên nam nhân ngừng lại, Tần Sở mở to hai mắt mê mang nhìn nam nhân, nam nhân cười dâʍ đãиɠ nói, "Tao hóa, đem ngón tay cậu cắm vào!"
"Không, không được a... Tao huyệt đã đầy, chen vào không được đây..." Bên trong tao huyệt truyền đến cảm giác căng chướng khiến Tần Sở theo bản năng mà cự tuyệt.
"Vậy tôi liền đi đây!" Nam nhân uy hϊếp.
"Không, không cần đi a..." Tần Sở đành thỏa hiệp vươn ra tay phải, sờ hậu huyệt của mình, cậu dùng ngón trỏ tay phải cọ nhẹ huyệt khẩu, muốn tìm một khe hở chen vào, nhưng hậu huyệt cậu đã bị đại nhục bổng nhồi đầy, một khe hở cũng không có. Nam nhân không kiên nhẫn, cầm ngón tay cậu cắm vào.
"A a a!" Thống khổ vì nhục huyệt bị mạnh mẽ mở ra khiến Tần Sở kêu thảm thiết, nam nhân lại không quan tâm mà tiếp tục thao làm.
Rất nhanh thống khổ đã bị kɧoáı ©ảʍ thay thế, Tần Sở rất nhanh liền thích ứng cảm giác hậu huyệt bị mở rộng ra hơn so với trước đó, lại phát ra tiếng rêи ɾỉ sảng khoái.
"Lãng hóa!" Nam nhân mắng, "Mau dùng ngón tay cậu sờ sờ đại kê ba của ca ca! Ở bên trong da^ʍ huyệt của cậu giúp ca ca thủ da^ʍ!"
Lời nói nam nhân khiến Tần Sở càng thêm cơ khát mẫn cảm, cậu cố gắng lấy ngón tay cắm bên trong huyệt của mình ma sát kê ba của nam nhân, đưa đẩy giống như một côn ŧᏂịŧ nhỏ trong tiểu huyệt vậy, loại cảm giác tự mình thao chính mình khiến Tần Sở không khỏi kêu lên, "Thật thích a! Đại kê ba cắm đến trong tao tâm của lãng hóa! Tao hóa đang, đang tự thao chính mình!"
"Lão tử gϊếŧ chết cậu! Xem cậu còn dám phát tao hay không!" Nam nhân nghe Tần Sở lãng kêu bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ càng dùng lực đưa đẩy.
Côn ŧᏂịŧ Tần Sở thẳng đứng, nhưng cậu lại không thể bắn ra cái gì nữa, chỉ đến khi vô cùng thích mã mắt mới chảy ra một ít nướ© ŧıểυ màu vàng.
Nam nhân kịch liệt thao làm khiến cậu sướиɠ muốn bắn, muốn cao trào, nhưng thế nào cũng không bắn được, đột nhiên, người cậu căng thẳng, phần eo kịch liệt co rút vài cái, sau đó cả người lại xụi lơ xuống.
Một cỗ dâʍ ŧᏂủy̠ đánh vào qυყ đầυ đang đưa đẩy của nam nhân, làm hắn thích đến cả người đều run lên, lập tức thao càng mãnh liệt, "Thật sự là tao đến chết! Cư nhiên có thể triều thổi!" (editor: triều thổi là hiện tượng cao trào của phái nữ 😳)
Tần Sớ đúng là triều thổi, cậu cái gì cũng không bắn, nhưng cảm giác so với việc bắn tinh cùng bắn tiểu đều sung sướиɠ hơn nhiều. Nhưng nam nhân sao lại có thể triều thổi được chứ? Cậu theo bản năng cảm nhận thấy một tia không đúng, nhưng mảnh ý thức nhỏ nhoi thật vất vả ngưng tụ lên lại bị đưa đẩy của nam nhân phá nát.
"Lão tử muốn bắn!" Nam nhân đưa đẩy sâu thêm vài cái, liền đem côn ŧᏂịŧ từ trong huyệt rút ra, cắm vào miệng Tần Sở, "Tao hóa nhanh ngậm!"
Tần Sở còn chưa kịp phản ứng, một cỗ tϊиɧ ɖϊ©h͙ lớn liền từ côn ŧᏂịŧ phun ra, Tần Sở theo bản năng nuốt xuống, lại bị cỗ tiếp theo làm sặc, nam nhân rút côn ŧᏂịŧ ra, đem tϊиɧ ɖϊ©h͙ còn thừa đều bắn trên mặt cậu, chất lỏng màu trắng tanh hôi bắn đầy mặt cậu.
Tần Sở dùng hết khí lực nhắm hai mắt lại, mất đi ý thức.