Cuồng Tế Vô Song

Chương 205: Truyền thừa của Quang

Tiểu Lục trầm giọng trả lời: “Chỉ có chức năng định vị và gọi điện thoại! Định vị thì tôi đã cài đặt lại hành trình rồi, khi hai bên cùng mở thì có thể định vị được vị trí của đối phương, nếu anh tắt đi, thì tùy tiện đưa ra một vị trí giả.”

Trương Thiên gật đầu: “Ừm. Có mạng wifi à? Bây giờ có thể bật?”

“Có wifi, ấn nút công tắc là có thể lên rồi!” Tiểu Lục trả lời.

Tưởng Minh Đức nhàn nhạt nói: “Anh Thiên muốn liên lạc với người của Hừng Đông sao?”

“Ừ, ngược lại tôi muốn xem thử bọn họ đang giở trò gì!” Trương Thiên gật đầu trả lời.

Tô Phong chau mày, khuyên nhủ: “Anh Thiên, đi lại văn minh, là lên máy bay không được gọi điện thoại.”

Đệch, tôi còn tưởng rằng ông quan tâm đến tôi cơ!

Trương Thiên khinh thường trợn mắt, bước đến vị trí yên tĩnh đằng sau, ấn mở tai nghe!

“Thân phận Thiên Vân đã khóa chặt! Ấn 1 để gọi điện thoại…”

Trương Thiên ấn nhẹ, lập tức kết nối với bên kia: “Tôi là Thiên Vân, muốn gặp Nam đường chủ!”

Đối phương dựa vào chức năng khóa chặt thân phận đã xác nhận xong thân phận của Thiên Vân, nghe thấy muốn gặp Nam đường chủ, đối phương trầm giọng đáp lại một câu: “Xin chờ một chút!”

Đại khái khoảng một phút sau, mới vang lên giọng nói của Tả Chính Vĩ.

“Thiên Vân? Gọi điện thoại cho tôi, có phải là đã suy nghĩ xong rồi không? Chào mừng anh gia nhập Hừng Đông…”

Trương Thiên giữ nguyên thái độ của cường giả, cũng không cần phải tỏ ra khách sáo, thẳng thắn nói: “Ha ha, Nam đường chủ! Mấy câu chào đón khách sáo rỗng tuếch không cần phải nói nữa. Tôi chỉ là có chút hứng thú với điều kiện ông đưa ra mà thôi, tôi chẳng qua chỉ là muốn trở nên mạnh mẽ hơn!”

Tả Chính Vĩ cười âm hiểm, nói: “Vậy thì anh đã chọn đúng chỗ rồi! Tổ chức Hừng Đông của chúng tôi chắc chắn có thể khiến cho anh càng mạnh hơn trên con đường võ đạo.”

“Ồ?” Trương Thiên âm thầm nhíu mày, cố tình trầm giọng nói: “Tôi đã dừng ở cảnh giới nọ rất lâu rồi, Nam đường chủ đảm bảo trăm phần trăm có thể giúp tôi thăng cấp sao?”

“Phải biết là võ giả đều quan trọng ở thiên phú, có một số vách ngăn không phải ai nói một chút là có thể phá vỡ, ông khẳng định chắc chắn như vậy làm cho tôi cảm thấy, ông không đáng tin!”

Người khác có chỉ dạy nhiều đi chăng nữa, đột phá cảnh giới vẫn phải dựa vào lĩnh ngộ của bản thân!

Tả Chính Vĩ hơi sững lại, lạnh lùng đáp lại: “Rất ít người nghi ngờ tôi, nghi ngờ tổ chức Hừng Đông! Chỉ là nghe thấy anh nghi ngại, Tả Chính Vĩ tôi đây càng vui mừng…”

“Càng là kẻ mạnh, càng hiểu biết nhiều hơn, nghi ngờ cũng là điều bình thường.”

“Điều này nói rõ cấp bậc của anh Thiên Vân khá cao!”

Đôi mắt của Trương Thiên híp lại, trầm giọng nói: “Nam đường chủ, tôi gọi cho ông không phải là để nghe ông khen tôi.”

“Tôi chỉ tò mò tổ chức Hừng Đông có thể làm gì cho tôi, nếu như chỉ là vẽ ra một cái bánh, Thiên Vân tôi đây chưa chắc đã có hứng thú gia nhập Hừng Đông!”

Nam đường chủ cười nói: “Anh Thiên Vân đã bao giờ nghe tên Thái Dương Chi Quang chưa?”

Thái Dương Chi Quang chính là một thế lực hắc ám lớn mạnh, nổi danh khắp thế giới!

Gia nhập vào chắc chắn phải có thực lực tương đương với thế lực đen tối, hoặc là đều có thể giải quyết đến…

Chính mình đã từng nắm giữ một thế lực như thế trong tay, hỏi tôi có biết không sao?

Trương Thiên tươi cười trả lời lại: “Tôi biết, thế lực hắc ám nổi tiếng khắp thế giới, nghe nói: ánh sáng đi đến đâu, cỏ tàn lụi đến đấy!”

“Sao vậy? Chẳng lẽ tổ chức Hừng Đông và Thái Dương Chi Quang liên quan đến nhau à?”

Anh đã biết rõ còn cố hỏi, ra vẻ không hiểu!

“Ha ha, đúng thế!” Tả Chính Vĩ trả lời.

Trương Thiên nhún vai, nói: “Cho dù là Hừng Đông và Thái Dương Chi Quang có liên quan đến nhau, chỉ có thể nói rõ là Nam đường chủ, người chống lưng cho tổ chức Hừng Đông của các ông rất đáng gờm, nhưng mà gần như không có chút nâng đỡ cho võ thuật của tôi, và không có bất kỳ mối liên quan nào trong đó!”

Đầu bên kia vang lên tiếng cười sang sảng của Tả Chính Vĩ, ông ta lạnh lùng nói: “Tư duy của anh Thiên Vân quả đúng là rất rõ ràng.”

“Nhưng mà nếu như tôi nói cho anh, gia nhập tổ chức Hừng Đông, tôi có thể đưa anh đến nơi truyền thừa của Thái Dương Chi Quang, có thể biến anh trở thành đại sứ của Quang thì sao?”

“Anh Thiên Vân liệu có hứng thú với chuyện này không?”

Trở thành một người đàn ông nắm giữ sức mạnh của Thái Dương Chi Quang, là mơ ước của bao nhiêu người của thế lực hắc ám đây?

Đó chính là có tranh nhau vỡ đầu cũng không chắc có thể đạt được!

Muốn trở thành người đàn ông của Quang, loại truyền thừa này khó biết nhường nào, cần phải có bao nhiêu thiên phú, Trương Thiên không thể hiểu rõ hơn.

Đâu có phải là tùy tiện chọn bừa một người là xong?

Trương Thiên suy nghĩ một lát, nhíu mày nói: “Nam đường chú bắt đầu nói chuyện hồ đồ rồi sao?”

“Tôi lại nghe là, để trở thành một sứ giả của Quang, thì cần phải có thiên phú võ thuật tuyệt đỉnh, không phải tất cả người bình thường đều có thể trở thành một trong số đó!”

“Ha ha!” Tả Chính Vĩ cười lạnh.

Ông ta biết những lời nói đó của mình rất khó khiến người khác tin tưởng, nhưng mà sự thật chính là như vậy.

Nam đường chủ hít một hơi thật sâu, giải thích: “Anh Thiên Vân, anh biết Gia Cát Khôn đi? Bại tướng dưới tay anh!”

“Anh ta chính là một trong số những người đạt được truyền thừa của Quang, ngay cả anh ta mà cũng có thể chạm vào cảnh giới đó, thì tôi tin rằng anh Thiên Vân cũng có thể.”

Hả?

Đây chính là điều mà Trương Thiên vẫn luôn không hiểu.

Truyền thừa của Quang đều có thể bị trộn lẫn sao?

Ha ha, Dương Tiêu?

Trương Thiên trầm giọng nói: “Liên quan đến phương diện truyền thừa, tôi chỉ có thể nói đến đây, đây chỉ là một lời đề nghị cho anh Thiên Vân, một lý do có thể biến con người ta trở nên mạnh mẽ!”

Ánh mắt của Trương Thiên lộ ra vẻ ngờ vực, nhàn nhạt trả lời: “Ông đã thành công thu hút sự chú ý của tôi!”

“Nói đi, tôi còn cần những điều kiện gì thì mới có thể đạt được truyền thừa của Quang?”

Tả Chính Vĩ nghe thấy Trương Thiên phản ứng nhanh như vậy, hơi nhướng mày: “Anh Thiên Vân quả đúng là một người thông minh!”

“Tôi chỉ tin là ông sẽ không cho không tôi chỗ tốt!” Trương Thiên đáp lại.

Không có bất kỳ lý do gì…

Tả Chính Vĩ liếʍ môi, gian xảo nói: “Muốn đạt được truyền thừa của Quang không hề khó!”

“Giúp tôi gϊếŧ một người!”

“Ai?” Trên khuôn mặt của Trương Thiên lộ ra vẻ nghiêm túc.