Bọn họ đang tìm chỗ ngồi của Diệp Quân Lâm, nhóm Thanh Long cũng vậy.
Diệp Quân Lâm sao lại đột nhiên biến mất rồi.
Mấu chốt là chỗ ngồi trong buổi lễ đã nhanh chóng được lấp đầy.
Diệp Quân Lâm vẫn không xuất hiện!
Điều này chứng tỏ trong buổi lễ căn bản không có chỗ ngồi của Diệp Quân Lâm.
Mọi người lật xem danh sách xem lễ, phía trên cũng không có tên Diệp Quân Lâm.
Điều này chứng tỏ hoàn toàn không có anh!
Vậy sao anh tới được đây?
Không ai ngăn cản anh sao?
Anh đã đi đâu rồi!
“Thôi bỏ đi, vẫn là ngồi chờ buổi lễ diễn ra đi!”
Mọi người đều tập trung vào buổi lễ.
Giờ phút này, buổi lễ đã được chuẩn bị sẵn sàng và sắp được tiến hành.
Và sẽ được phát sóng trực tiếp trong suốt quá trình.
Giang Bắc, mấy người Lý Tử Nhiễm ngồi trước màn hình chờ.
Quân Quân vỗ tay nhỏ bé hô: “Cha ơi, cha ơi!”
Lý Tử Nhiễm nghiêm túc nói: “Quân Quân, nếu cha không bị thương thì đúng là cha thể xuất hiện!”
“Con phải nhớ, cha là anh hùng cái thế!”
Quân Quân gật đầu: “Ừm, Quân Quân biết rồi ạ, cha là đại anh hùng!”
“Đợi lát nữa, chúng ta xem kỹ xem, trên bục giải có cha không nhé?”
Lý Tử Nhiễm cười nói.
“Được rồi, được!”
Đối với Lý Tử Nhiễm và Chu Oánh Oánh mà nói, Diệp Quân lâm đi xem lễ cũng là một loại vinh quang.
Bởi vì ai cũng đều biết, người có thể đi xem lễ đều là những người có công với Đại Hạ.
Những người khác cho dù giàu có vô cùng, quyền thế ngập trời cũng không được!
Được đi xem lễ chính là một loại vinh dự tối cao.
Cho nên, tất cả đều mong được nhìn thấy bóng dáng Diệp Quân Lâm trên khán đài.
Có rất nhiều người xem chương trình phát sóng trực tiếp.
Hầu như tất cả mọi người ở Đại Hạ đều đang theo dõi.
Đám người Ngô Mộc Lan cũng đang xem.
Bởi vì trước đây bọn họ cũng là chiến sĩ Đại Hạ, bọn họ có một chút tình cảm.
Cũng tổ chức cho một nhóm đông người đến xem.
Tất cả mọi người đang chờ trước màn hình.
Ngô Mộc Lan còn nói chuyện với mọi người, ra vẻ thông thạo: “Có Trần Chiến thần cùng với Nhất Tự Tịnh Kiên vương, Đại Hạ ta mới yên ổn. Ổn định, chúng ta mới có thể giàu có, gia tộc mới có thể phát triển! Chúng ta phải cảm ơn những người này!”
“Đúng, không sai được, bất luận chúng ta phát triển như thế nào đều cần Đại Hạ được yên ổn, thật sự nên cảm ơn những anh hùng này đó!”
Triệu Kiến Quốc thở dài nói: “Nếu như có thể đến hiện trường xem lễ, vậy cả đời này cũng không còn gì hối tiếc!”
“Đáng tiếc những người có thể đi tham dự lễ phong vương đều phải là những người có đóng góp sâu sắc cho Đại Hạ, thậm chí có thể nói là nhân tài quốc gia mới có tư cách đó!”
Ngô Mộc Lan cũng rất tiếc nuối.
Với năng lực của bọn họ, muốn đi xem lễ quả thực là chuyện không có khả năng.
Cho nên ngay cả nghĩ cũng không dám nghĩ.
Nhưng mà nếu được trải nghiệm một lần như vậy, vậy chắc chắn sẽ chém cho gió thành bão.
Ngay cả những hào môn kia cũng không dám khinh thường.
Triệu Quân Phi cười khinh miệt: “Cháu nghe nói Diệp Quân Lâm cũng đi xem lễ, còn là nhờ Lý Tử Nhiễm cho người đưa đi nữa chứ.”
“Cái gì? Nó cũng có thể đi xem lễ? Nó có tư cách gì gì?”
“Nó chẳng qua chỉ là thằng què mà thôi! Nếu thật sự có cái tư cách này, nó nên nhường cho người lớn đi mới đúng chứ! Nó đi thì có ích lợi gì?”
Mọi người lạnh lùng nói.
“Không thể nào đâu? Diệp Quân Lâm làm sao có thể đi xem lễ chứ? Trước đây cháu đâu có nghe thấy có người nào mời cậu ta đâu!”
“Đúng vậy, nếu được mời xem lễ, cần có thiệp mời! Bên phía Diệp Quân Lâm đâu có được nhận đâu!”
“Thôi bỏ đi, khi chương trình phát sóng trực tiếp chúng ta sẽ biết ngay thôi! Không có nhiều khách mời đến xem lễ, về cơ bản đều có thể nhìn thấy hết mọi người! Diệp Quân Lâm có ở đó hay không, liếc mắt cái là biết ngay thôi!”
…
Có rất nhiều người đang đợi buổi lễ diễn ra.
Bất kể là Đại Hạ hay là toàn thế giới.
Lúc này, Diệp Quân Lâm đã được Viêm Long Vệ đưa đến nơi chỉ định, thay quần áo và chuẩn bị ra đài lễ.
Mười giờ, đại lễ phong Vương được vạn người chú ý đã chính thức bắt đầu...