Thật ra Diệp Quân Lâm rất muốn để Quân Quân mang họ Diệp.
Chỉ là ngại đề cập đến thôi.
Lý Tử Nhiễm đã chịu khổ vì anh quá nhiều.
Đứa nhỏ đi theo họ mẹ, Diệp Quân Lâm cũng không nói gì.
Lần này, ba nhà Lý Triệu Trương bức cung, vừa hay thuận theo ý của anh.
Đổi họ cho Quân Quân.
“Hả? Diệp Quân Lâm, anh nghĩ kiểu gì thế? Anh đã quên Diệp gia cảnh cáo như thế nào rồi sao?”
“Quân Quân dám họ Diệp không? Đây không phải là chọc giận Diệp gia sao?”
Lý Tử Nhiễm hỏi.
Cô biết rõ Diệp Lăng Thiên cái gì cũng làm được.
Lúc trước ngay cả trẻ sơ sinh như Diệp Quân Lâm ông ta còn muốn sát hại.
Quân Quân, ông ta cũng sẽ ra tay!
“Diệp gia dám?”
Diệp Quân Lâm lạnh lùng nói.
Diệp gia ở trong tay anh mà.
Hiện tại anh có thể bãi bỏ tất cả gia quy của Diệp gia.
Chứ đừng nói là Quân Quân mang họ Diệp.
“Còn nữa, anh đừng dạy Quân Quân mấy thứ như là anh là Chiến thần Côn Luân gì gì đó nữa.”
“Trước kia anh đúng là Chiến thần, nhưng hôm nay đã không phải nữa. Anh bây giờ dạy Quân Quân mấy thứ đó chính là đang lừa con bé đấy, nó sẽ ảnh hưởng đến sự trưởng thành của con bé!”
Lý Tử Nhiễm nghiêm túc cảnh cáo Diệp Quân Lâm.
Quân Quân lập tức nói: “Mẹ, không phải đâu! Cha không có dạy con lung tung!”
Diệp Quân Lâm cười cười nói: “Tử Nhiễm, em yên tâm đi! Quân Quân sẽ mang họ Diệp, Diệp gia không thể làm gì được đâu.”
“Em xem, không phải hiện tại anh vẫn mang họ Diệp sao? “
“Em...”
Lý Tử Nhiễm có vẻ chần chờ.
Cô thật không dám để Quân Quân mang họ Diệp.
Thủ đoạn của đám người Diệp gia đã nổi thành danh rồi.
“Tử Nhiễm, tin tưởng anh thêm một lần được không? Để Quân Quân mang họ Diệp đi! Diệp gia sẽ không làm gì được đâu!”
“Chẳng lẽ em thật sự muốn nhường tập đoàn Vân Đình cho bọn họ sao?”
Diệp Quân Lâm hỏi ngược lại.
Lý Tử Nhiễm do dự một chút, vẫn miễn cưỡng tin tưởng.
Cô chỉ mong Diệp gia sẽ không cố chấp đi đối phó với một đứa trẻ.
“Tuyệt vời! Quân Quân, sau này con theo họ của cha rồi, con họ Diệp, tên là Diệp Vong Quân!”
Diệp Quân Lâm vô cùng kích động, nghiêm túc nói với Quân Quân.
“Dạ thưa cha! Con là Diệp Vong Quân!”
Quân Quân cũng gật gật đầu.
Diệp Quân Lâm kích động không hiểu tại sao: “Không được, chúng ta làm một bữa tiệc tối, chúc mừng chuyện này đi!”
Ngày hôm sau, Diệp Quân Lâm tổ chức một bữa tiệc tối.
Ngoại trừ người trong nhà và Lý Văn Uyên, Triệu Nhã Lan ra, chỉ có Võ Tiêu, Phương Tử Tình tham gia.
Người một nhà ngược lại vui vẻ hòa thuận.
Lý Văn Uyên và Triệu Nhã Lan khá có ý kiến với Diệp Quân Lâm, nhưng nể mặt Lý Tử Nhiễm lại rất chấp nhận.
Huống chi còn có Quân Quân ở đây.
Khi bữa tiệc tối tiến hành được một nửa, ba nhà Lý Triệu Trương lại kéo nhau đến.
“Lý Tử Nhiễm, đã là lúc nào rồi, cháu còn có tâm tư tổ chức tiệc tối?”
“Hơn nữa, tại sao mở tiệc lại không gọi chúng ta? Không coi chúng ta là người nhà sao?”
Đám người Ngô Mộc Lan mang vẻ mặt tức giận.
Lý Văn Uyên và Triệu Nhã Lan vội vàng xin lỗi: “Không... Không phải, chúng con chỉ là tụ tập đơn giản thôi, cho nên mới không gọi các trưởng bối đến.”
Vẻ mặt Diệp Quân Lâm không vui: “Các người tới đây làm gì?”
Ngô Mộc Lan trừng mắt nhìn anh một cái, nói: “Chúng tôi tới đây làm gì, đương nhiên là tới tìm Tử Nhiễm rồi.”
“Chuyện kia nghĩ thế nào rồi?”
Mọi người nhao nhao nhìn về phía Lý Tử Nhiễm.
“Cháu đã quyết định rồi, con cháu sau này sẽ tên là Diệp Vong Quân! Theo họ của cha con bé!”
Vẻ mặt Lý Tử Nhiễm kiên quyết.
“Cái gì? Dám để đứa nhỏ mang họ Diệp? Cháu điên rồi sao?”
Mấy người Ngô Mộc Lan sốc nặng.
Theo như bọn họ nghĩ, bất luận thế nào, Lý Tử Nhiễm cũng sẽ không để Quân Quân mang họ Diệp.
Đâu dám chứ!
“Đúng! Chính là họ Diệp!”
“Vậy được, đừng trách chúng ta không khách sáo, lập tức nói cho Diệp gia biết chuyện này.”
Diệp Quân Lâm cười cười: “Nói đi, người Diệp gia thấy tôi cũng phải quỳ xuống!”