“Cái gì?”
Diệp Lăng Thiên đã có tia dự cảm không tốt.
“Từ hôm nay trở đi, tất cả Diệp gia đều thuộc về tôi! Bất luận kẻ nào cũng phải nghe lời tôi!”
Diệp Quân Lâm nói.
“Cái gì?”
Sắc mặt Diệp Lăng Thiên thay đổi.
Điều này chẳng phải có nghĩa là mọi người đều trở thành nô ɭệ của Diệp Quân Lâm sao?
Đem nộp một sản nghiệp khủng như vậy, thà gϊếŧ ông ta đi còn hơn!
“Còn về ông, rất đơn giản! Sâu trong Bắc Mạc có một trấn nhỏ, tối tăm không thấy mặt trời, là nơi không tồn tại trên bản đồ!”
“Tôi sẽ nhốt ông ở đó! Cả đời cũng không được bước ra một bước!”
“Oành!”
Diệp Lăng Thiên quả thực muốn nổ tung.
Nhốt ông ta ở một nơi tối tăm suốt đời, ông ta sẽ phát điên mất!
Ông ta chính là gia chủ của thế gia đứng đầu, tiền tài ngang với một quốc gia, quyền thế ngập trời.
Nhưng giam ông ta ở một trấn nhỏ ở sa mạc biên giới cả đời, điều này khiến ông ta không cách nào chấp nhận được.
Khó chịu hơn cả chết!
Đặc biệt đối với loại người có dã tâm như Diệp Lăng Thiên!
“Không! Đừng! Làm ơn! Chỉ cần cậu không làm như vậy, cái gì tôi cũng đáp ứng cậu!”
Diệp Lăng Thiên bắt đầu giống như điên lên rồi.
“Quân Lâm, cha là cha ruột của con mà! Con không thể đối xử với cha như vậy được!”
Diệp Quân Lâm lạnh lùng cười: “Nà ní, mỗi lần ông tới gϊếŧ tôi, ông có từng nghĩ ông là cha của tôi không?”
“Năm đó khi mẹ tôi mang thai quỳ gối trước cửa Diệp gia các người ba ngày ba đêm, ông đã từng nghĩ ông là cha của tôi hay chưa?”
“Cả năm đó khi ông giam cầm mẹ tôi, ông có nghĩ tới ông là cha của tôi không?”
...
Diệp Quân Lâm liên tục đặt câu hỏi, Diệp Lăng Thiên nghẹn lời không nói được gì.
“Tiểu Bắc, đưa đi!”
Diệp Quân Lâm ra lệnh.
Bắc Thiên vương mang Diệp Lăng Thiên đi.
Nửa đời sau của ông ta sẽ sống trong trấn nhỏ ở Bắc Mạc, vĩnh viễn không thể bước ra ngoài một bước.
Điều đó tàn nhẫn hơn là gϊếŧ ông ta!
Diệp Quân Lâm làm sao không muốn một đao kết liễu ông ta!
Nhưng mà nói gì thì nói, Diệp Lăng Thiên có tội ác tày trời thế nào!
Diệp Quân Lâm vẫn mang dòng máu của ông ta!
Đó là một thực tế không thể thay đổi!
Loại chuyện gϊếŧ mẹ gϊếŧ cha như vậy Diệp Quân Lâm làm sao có thể làm được?
Nhưng hành vi của Diệp Lăng Thiên nhất định phải trừng phạt!
Vừa hay cách này khiến ông ta nhận hình phạt mà ông ta đáng phải chịu!
Mấy chục năm trước ông ta gây khổ sở cho mẹ anh, cuối cùng ông ta cũng nhận báo ứng lên người!
Gieo nhân nào thì gặp quả đấy, trời cao tha cho ai!
Sau đó, Trấn Thiên điện bí mật tiếp quản Diệp gia, Long gia các gia tộc lớn khác ở Kinh Thành!
Gần như chỉ trong một đêm, những hào môn này đều nằm trong tay Diệp Quân Lâm.
Nếu nói ở hiện tại, Diệp Quân Lâm mới là người giàu có ngang một quốc gia thật sự!
Những thế gia mạnh nhất Đại Hạ này lần lượt thuộc sở hữu của anh.
Điều trực quan nhất là tiền bạc!
Diệp Quân Lâm lại cho người giải quyết tất cả những chuyện nhỏ nhặt khác, ví dụ như các gia tộc lớn ở Giang Hải.
Còn cho người nâng đỡ hậu nhân của Gia Cát Thanh, ba đại trùm, Diệp tộc ở Thiên Phủ vân vân.
Những người này đều đã chảy máu vì anh vì Đại Hạ!
Anh không thể để cho con cháu của họ buồn!
Tiếp theo, Diệp Quân Lâm một mặt chờ nhiệm vụ tới.
Một mặt chờ kẻ thù trong bóng tối xuất hiện.
Xem thời gian cũng sắp tới lúc rồi.
Bọn họ nên xuất hiện rồi!
Lúc này, Triệu gia liên hợp với Lý gia âm mưu chuyện tập đoàn Vân Đình.
Sau khi Ngô Mộc Lan nói ra kế hoạch của Triệu Quân Phi, bên phía Lý Thiên Hạo giơ hai tay tán thành.
“Vậy được, cứ như vậy mà làm, tôi đã sắp xếp người xong hết rồi!”
“Chỉ chờ xuống tay với Tử Nhiễm nữa thôi!”
Ngô Mộc Lan lộ ra nụ cười thành công.
Triệu Kiến Quốc thở dài một tiếng: “Tử Nhiễm, đừng trách chúng ta! Chúng ta chỉ muốn gia tộc lớn mạnh! Chúng ta cũng là vì thế hệ tương lai thôi!”
Triệu Kiến Quốc luôn không đồng ý cách làm tàn nhẫn như vậy, chỉ có thể lấy sự lớn mạnh của gia tộc ra để làm tê liệt bản thân.
Triệu Quân Phi cũng lộ ra một nụ cười tàn nhẫn.