Lý Chính Thạc kiêu ngạo vô hạn!
Phát huy dáng vẻ ngứa đòn đến cực hạn.
Vẻ mặt của tập đoàn tài chính Lý gia đúng là cái đồ đáng ghét!
Lý Tử Nhiễm và Phương Tử Tình đều cảm thấy ghê tởm.
Lúc trước Diệp Quân Lâm làm Chiến thần Côn Luân, sao không thấy bọn họ nhảy lung tung thế này?
Vì sợ chứ còn sao nữa!
Hiện tại Diệp Quân Lâm không có ở đây, người này nhảy vui hơn người khác.
Lý Chính Thạc cười cười nói: “Nhìn coi, nửa ngày thế này rồi, Diệp Quân Lâm còn chưa tới!”
“Có khi anh ta đang tức đến cắn răng ở địa ngục ấy đấy chứ nhỉ?”
“Ha ha ha...”
Tất cả mọi người cười to.
“Nếu các ngươi đã tới, chúng ta nói chuyện đi?”
“Nói đi! Làm sao mới có thể buông tha tập đoàn Vân Đình?”
Lý Tử Nhiễm trực tiếp hỏi.
Các lãnh đạo tập đoàn Vân Đình nhao nhao khẩn trương.
Thời gian để quyết định số phận của họ đã đến.
Ánh mắt Lý Chính Thạc dừng trên người Lý Tử Nhiễm: “Được, điều kiện của tôi rất đơn giản - cô nhường vị trí chủ tịch!”
“Oành!”
Một câu nói giống như sét giữa trời quang, toàn trường đều ngây ngẩn cả người.
Ai cũng không ngờ rằng điều kiện của Lý Chính Thạc lại là cái này.
“Vậy ý của anh là để Lý tổng xuống, anh nuốt? Vậy chúng ta không thể chấp nhận!”
Phương Tử Tình lập tức bày tỏ sự bất mãn của mình.
Lý Chính Thạc lắc đầu: “Không không không, một tập đoàn Vân Đình tôi không có hứng thú! Tôi chỉ cần Lý Tử Nhiễm rút ra, ai làm cũng được! Tôi không quản!”
“Phù!”
Nghe đến đây, các giám đốc điều hành tập đoàn Vân Đình nhao nhao thở phào nhẹ nhõm.
Lý Chính Thạc nhìn chằm chằm Lý Tử Nhiễm cười lạnh nói: “Xem xem cô có thể hy sinh bản thân vì nhân viên của mình không nhé?”
Có vài giám đốc điều hành lập tức nói: “Lý tổng, chúng tôi cũng không muốn! Nhưng cô phải nghĩ đến sự sống còn của mười vạn nhân viên!”
“Yên tâm đi Lý tổng, cho dù cô rút khỏi, công ty ở trong tay chúng tôi cũng sẽ kinh doanh rất tốt!”
Ngụ ý, chính là bảo Lý Tử Nhiễm nhanh chóng đáp ứng.
Đừng trì hoãn họ!
Lý Tử Nhiễm nhìn mọi người, do dự một lát, rồi đồng ý: “Được, tôi nguyện ý từ chức! Chỉ cần anh buông tha không nhằm vào tập đoàn Vân Đình nữa!”
“Được! Bên tôi có thể ký cam kết với cô, nếu tôi vi phạm cam kết, cô có thể bốc phốt!”
Lý Chính Thạc cười cười.
Đối với tập đoàn Vân Đình anh ta thật đúng là không có hứng thú.
Mở thị trường Đại Hạ, mục đích của anh ta đã đạt được.
Kế tiếp chính là tra tấn nhóm người Lý Tử Nhiễm.
“Được, tôi ký với anh!”
Lý Tử Nhiễm nhanh chóng ký cam kết, cô cũng từ chức, nhường lại toàn bộ chức vụ chủ tịch.
Tập đoàn Vân Đình sau này sẽ không liên quan gì đến cô nữa!
“Còn cô! Cô! Còn cô nữa...”
Lý Chính Thạc nhắm vào các thành viên khác như Phương Tử Tình, Hà Điềm Điềm.
Lôi hết toàn bộ vị trí của bọn họ xuống!
Làm chuyện gì cũng phải đuổi tận gϊếŧ tuyệt!
Không để lại bất kỳ chỗ dư nào.
Đây là phong cách làm việc của tập đoàn Tam Hưng!
“Được, hiện tại chắc là các người hài lòng rồi chứ? Chúng tôi đều làm theo yêu cầu của anh rồi!”
Lý Tử Nhiễm hỏi.
Lý Chính Thạc nhớ tới cái gì đó: “À đúng rồi, còn có một chuyện nữa!”
“Tập đoàn Vân Đình? Tôi nhớ là Diệp Quân Lâm vì tưởng nhớ người anh em Lục Vân Đình của anh ta nên mới đặt tên như vậy nhỉ?”
“Đổi tên cho tôi!”
Lý Chính Thạc nói.
“Không được!”
Lý Tử Nhiễm lập tức không đồng ý.
Mấy người Phương Tử Tình cũng không đồng ý.
Đây là tâm huyết của Diệp Quân Lâm, cũng là tâm huyết của bọn họ.
Làm sao có thể đổi tên?
Lý Chính Thạc lạnh lùng nhìn lướt qua mọi người nói: “Liên quan đến các người không? Các người đã không liên quan gì đến tập đoàn Vân Đình nữa rồi!”
“Ngoài ra, các người mau biến đi! Nơi này không phải là nơi các người nên tới!”
Lý Chính Thạc ra lệnh một tiếng, mấy người Lý Tử Nhiễm bị người ta đuổi ra khỏi công ty.
Nhìn tòa nhà văn phòng, mọi người mang vẻ ấm ức.