Tần Bắc Sơn mang vẻ mặt mệt mỏi đi ra.
Lý Tử Nhiễm và Chu Oánh Oánh vừa mới tỉnh lại lập tức chạy tới.
“Tần lão tiên sinh, anh ấy thế nào rồi?”
Hai người sốt ruột hỏi.
Tần Bắc Sơn tháo khẩu trang xuống, cúi đầu với hai người thật sâu: “Xin lỗi, tôi đã cố hết sức!”
“Cậu ấy vẫn không tỉnh lại!”
“Oành!”
Tin tức này đối với hai người Lý Tử Nhiễm mà nói chính là sấm sét trong ngày quang.
Hai người bịch một tiếng, ngã bệt xuống đất.
“Nhưng mà cậu ấy không chết!”
Câu nói này của Tần Bắc Sơn lại khiến mọi người dấy lên hy vọng.
“Cái gì? Vẫn chưa chết? Tức là nói vẫn có hy vọng tỉnh lại?”
Lý Tử Nhiễm lau nước mắt, trong mắt bắn ra từng tia sáng.
“Đúng vậy, cậu ấy vẫn chưa chết! Tôi chưa từng thấy người nào có ý chí mạnh mẽ như vậy! Cậu ấy đã dùng ý chí sống để chống đỡ!”
Tần Bắc Sơn nhớ lại: “Tôi nhớ cậu ấy từng nói với tôi, thân là chiến sĩ Đại Hạ, cho dù xương có gãy thì gốc xương cũng hướng về phía trời! Đại khái là loại ý chí cứng rắn như sắt thép này đã kéo cậu ấy lại!”
“Vậy khi nào anh ấy có thể tỉnh lại?”
Lý Tử Nhiễm sốt ruột.
“Không chắc được! Theo số liệu, 99% cậu ấy sẽ không tỉnh lại! Chỉ có một phần trăm có thể tỉnh lại, và không biết bao giờ thì tỉnh! Có thể vài năm, cũng có thể mấy chục năm...”
Tần Bắc Sơn nói ra một sự thật tàn khốc.
“Cái gì?”
Lý Tử Nhiễm không ngờ tình hình lại nghiêm trọng như vậy.
Hy vọng là như vậy xa vời!
“Tần lão tiên sinh không có cách nào khác sao?”
Chu Oánh Oánh khóc hỏi.
“Không! Trước mắt chỉ có thể dựa vào vận may của cậu ấy có tốt hay không...”
Tần Bắc Sơn dường như cũng rất không muốn nhìn thấy kết quả này.
Lý Tử Nhiễm mang vẻ mặt kiên định: “Không sao hết, có hy vọng là tốt rồi! Con tin Diệp Quân Lâm sẽ không vứt bỏ chúng ta, anh ấy tuyệt đối sẽ tỉnh lại!”
“Tử Nhiễm chúng ta khuyên con vẫn nên bỏ cuộc đi, cậu ta như vậy cũng tương đương với chết rồi!”
Lâm Hạo Thiên khuyên nhủ.
Ông ta thật sự không hy vọng con gái nuôi lãng phí nhiều thời gian như vậy trên người một người thực vật.
“Không được, con và con của con phải chờ anh ấy tỉnh lại!”
Lý Tử Nhiễm mang vẻ mặt kiên định.
Rất nhanh, tin tức Diệp Quân Lâm trở thành người thực vật lan nhanh như cháy rừng.
Chiến thần Côn Luân ngày xưa đã rơi vào một kết cục thê thảm, khả năng tỉnh lại vẻn vẹn chỉ có một phần trăm...
Chức vụ bị đoạt, toàn bộ cấp dưới đều bị điều đi nơi khác.
Bản thân lại trở thành người thực vật.
Kết quả khiến người ta phải thổn thức...
“Hả? Vậy mà vẫn chưa chết thật sao? Vẫn có khả năng tỉnh lại?”
“Sức sống của anh ta đúng là ngoan cường thật đấy!”
Sau khi nghe được tin tức này, Trần Vô Đạo rất kinh ngạc.
Lập tức, anh ta hừ lạnh một tiếng: “Nhưng mà chỉ là một tên bại tướng mà thôi, sống chết chẳng có quan hệ gì tới mình!”
“Diệp Quân Lâm vẫn còn khả năng tỉnh lại? Không được, anh ta nhất định phải chết triệt để!”
Ở Đại Hạ thậm chí toàn bộ thế giới đều có tiếng nói kiểu vậy phát ra.
Bọn họ phải vất vả bỏ ra một cái giá rất lớn mới khiến cho Diệp Quân Lâm thành ra như vậy.
Anh thế nhưng vẫn chưa chết!
Điều này làm cho mọi người làm sao yên tâm?
Cho dù Diệp Quân Lâm chỉ còn vẻn vẹn một hơi thở, đó cũng là một loại uy hϊếp tiềm tàng.
Bọn họ phải chân chính nhìn thấy thi thể Diệp Quân Lâm mới có thể yên tâm.
“Truyền lệnh của tôi, phái cao thủ đi kiểm tra tình hình của Diệp Quân Lâm! Không, vô luận là thi thể hay người sống, gϊếŧ!”
“Hiện tại tất cả thuộc hạ của Diệp Quân Lâm đều bị điều đi hết rồi, Trần Vô Đạo cũng sẽ không quản, chúng ta cứ thoải mái gϊếŧ chết anh ta!”
...
Có những tiếng nói tương tự đến từ khắp nơi ở nước ngoài trên thế giới.
Từng cao thủ lên đường đến Kinh Thành Đại Hạ.
Diệp Quân Lâm cô lập, không có cứu binh, sắp phải đối mặt với nguy hiểm cực lớn...