Khi Diệp Quân Lâm cảm thấy thân thể không thể kiểm soát được độc tố, Chiến thần Tu La lại đứng ra.
Anh ta đến thực hiện ước chiến với Diệp Quân Lâm.
Lúc này Diệp Quân Lâm thật sự là cố hết sức chịu đựng, nếu không anh rất có thể sẽ ngất xỉu.
Hoặc hộc máu tại chỗ.
Thời khắc quan trọng, Chiến thần Tu La lại đến khiêu chiến.
“Anh không sao chứ?”
Trần Vô Đạo nhìn ra tia manh mối.
Nhưng mà Diệp Quân Lâm che dấu quá tốt.
Anh ta không thể nhìn ra nhiều hơn.
“Không có gì, chỉ là tôi quá kích động thôi!”
Diệp Quân Lâm cười cười.
Lúc này, anh dùng hết sức trong người để chống lại chất độc của Huyết Vương điện.
Bề ngoài trông có vẻ gió êm sóng lặng, nhưng thật ra bên trong người đã dời sông lấp biển.
“Ha ha ha, không sai được mà, chất độc của Huyết Vương điện thật sự quá bá đạo! Mạnh như Chiến thần Côn Luân cũng không chịu được!”
“Chắc anh không biết, Huyết Vương điện hao phí bốn mươi năm mới nghiên cứu chế tạo ra chất độc này, chính là vì đối phó với loại siêu cường giả này!”
“Lần này, Diệp Quân Lâm tất phải chết không thể nghi ngờ! Coi như là theo ý nguyện của Huyết Vương điện và quân sư rồi!”
...
Một số thám tử đang thảo luận trong bóng tối.
Bọn họ hiểu rất rõ sự bá đạo của độc tố này.
Hơn nữa Diệp Quân Lâm lại liên tục đấu với cao thủ, hơn nữa còn đánh với lão tổ Diệp gia cùng bảy mươi mốt cao thủ cấp thần cùng với Diệp Thần đã gia tăng thực lực lên gấp trăm lần, khiến cho độc tố phát tán khắp nơi.
Diệp Quân Lâm bây giờ cho dù có ý định khống chế cũng đã không kịp nữa rồi.
Độc tố đã lan hoàn toàn.
Đặc điểm lớn nhất của độc tố này chính là vô hình trung ăn thịt người.
Thần tiên khó cứu!
Huống chi Diệp Quân Lâm kế tiếp còn phải đối mặt với một đối thủ cực mạnh là Trần Vô Đạo.
Vì vậy, anh sẽ chết không thể nghi ngờ!
Tất cả đều nằm trong tính toán của đại quân sư Watanabe Tenichi.
Tuy có một số chi tiết vượt quá dự liệu của ông ta, ví dụ như Diệp Quân Lâm đã chiến với lão tổ Diệp gia từ sớm, đại loại như vậy.
Nhưng đối với bọn họ ngược lại là chuyện tốt.
Trần Vô Đạo cũng không để ý nhiều.
Suy cho cùng, đạt đến trình độ này như của anh và Diệp Quân Lâm.
Giải quyết Diệp gia căn bản không hao phí sức lực.
Cho nên căn bản không để ý nhiều, cảm thấy Diệp Quân Lâm hoàn toàn có thể đánh một trận với anh ta.
Chủ yếu là không rõ tình trạng thân thể của Diệp Quân Lâm.
Trần Vô Đạo nhìn Diệp Quân Lâm: “Vậy thì làm luôn đi, nhân lúc này giải quyết chuyện của hai chúng ta!”
“Người đời đều biết tới Chiến thần Côn Luân, nhưng lại không có mấy biết tới Tu La. Sợ là cả những người biết tới cũng sẽ nói anh mạnh hơn tôi! Nhưng tôi không nghĩ là tôi tệ hơn anh! Mấy năm nay tôi khiêu chiến anh mấy chục lần đều bị ảnh từ chối hết!”
“Hôm nay cơ hội này cuối cùng cũng đến, tôi muốn chứng minh với người đời rằng Trần Vô Đạo tôi cũng không kém anh!”
Khí tức của Chiến thần Tu La biến đổi, cả người giống như ma thần Tu La sống lại từ địa ngục.
“Được, tôi chấp nhận thách thức của anh! Tôi thắng, anh làm mãnh tướng dưới trướng tôi! Tôi thua, vị trí Côn Luân nhường cho anh!”
Diệp Quân Lâm cũng mang khí thế không kém, đối chọi gay gắt với Trần Vô Đạo.
“Không, vị trí này vốn thuộc về tôi! Giờ tôi chỉ là lấy lại mà thôi!”
Đây là chấp niệm của Trần Vô Đạo!
Cũng là động lực cho anh ta điên cuồng tu luyện!
Điều anh ta chờ chính là ngày hôm nay, đánh bại Diệp Quân Lâm.
Đại chiến hai bên vừa mở màn.
Bạch Hổ và Kỳ Lân, mấy người nói: “Tôi cảm thấy lão đại có chút không đúng lắm! Hình như anh ấy bị thương rồi!”
“Tôi cũng cảm thấy vậy!”
Mấy người Chu Tước, Kỳ Lân đều hiểu rõ Diệp Quân Lâm.
Những người khác không thể nhìn ra, nhưng họ có thể nhìn thấy ra nó.
Diệp Quân Lâm hơn phân nửa là đã có chuyện rồi.
Rất có thể đã bị thương.
Bạch Hổ thở dài nói: “Hay là tôi lên nhé?”
Anh ta cảm thấy có lực đánh một trận với Tu La!
“Không được đâu, lúc này làm sao có thể đổi người được đây?”