Một hình người xuất hiện ở cửa đại sảnh.
Trong sân có hơn trăm ánh mắt nhìn qua.
Mọi người đều thấy một khuôn mặt lạ.
Nhưng Cao Thanh Dự sau khi nhìn thấy thì thay đổi sắc mặt.
Đương nhiên là Diệp Quân Lâm!
Khóe miệng Lăng Thiên Long nhếch lên ý cười, trốn ở trong góc nhìn.
Một vở kịch hay sắp bắt đầu.
“Anh là ai?”
Long Cuồng Phong nổi giận hỏi.
“Anh rể, anh tới rồi!”
Tiêu Thấm vừa nhìn thấy Diệp Quân Lâm, lập tức chạy tới.
“Xảy ra chuyện gì rồi?”
Diệp Quân Lâm lạnh mặt hỏi.
Long Cuồng Phong bước lên một bước nói: “Để tôi nói cho cậu biết là chuyện gì, tôi muốn cưới Tiêu Thấm làm vợ lẽ! Đơn giản vậy thôi!”
Tiêu Thấm hung hăng gật gật đầu.
“Đã là thời đại nào rồi, còn lấy vợ lẽ? Người đó cho phép anh lấy vợ lẽ hả?”
Ánh mắt Diệp Quân Lâm lạnh lẽo.
Vẻ mặt Long Cuồng Phong cao ngạo: “Tôi lấy vợ lẽ còn cần người khác cho phép sao? Cậu cũng không hỏi xem tôi là ai? Tôi là nhị thiếu gia Long gia, Long gia yêu thương tôi, ngay cả gia chủ Diệp gia, thế gia đứng đầu kia cũng thương.”
“Vậy anh cũng sẽ không hỏi người khác có đồng ý hay không à?”
Diệp Quân Lâm hỏi.
Long Cuồng Phong cười cười: “Đương nhiên, thứ tôi thích lấy về là được, cần gì phải hỏi ý kiến của người khác!”
Diệp Quân Lâm thấy hay.
Trọng nam khinh nữ, coi thường pháp luật, nói hời hợt như vậy.
Thật bá đạo!
Chả trách Tiêu Thấm lại nhờ anh giúp đỡ.
Hóa ra gặp phải phiền toái kiểu này.
Long Cuồng Phong cao cao tại thượng nhìn Diệp Quân Lâm: “Thằng kia, tôi nói cho cậu biết, mặc kệ cậu có thân phận bối cảnh gì, Tiêu Thấm vẫn sẽ là vợ lẽ của tôi, tôi cưới chắc rồi! Cậu không ngăn được đâu!”
“Ồ, thế sao? Vậy tôi cũng nói một câu, nếu ai bắt Tiêu Thấm làm chuyện trái với ý nguyện của cô ấy, tôi nhất định sẽ không tha thứ!”
Diệp Quân Lâm cũng mang thái độ kiên quyết.
“Chuyện của Long thiếu, Diệp Quân Lâm anh cũng muốn góp vui sao? Anh mau rời khỏi đây đi!”
Lúc này, Cao Thanh Dự đứng dậy nói.
“Cậu vừa nói gì? Diệp... Diệp Quân Lâm?”
Long Cuồng Phong kinh ngạc hỏi.
Những người khác cũng nhao nhao nhìn qua.
“Không sai, anh ta chính là Diệp Quân Lâm!”
Cao Thanh Dự giới thiệu.
Tất cả mọi người trong hội trường đều đứng dậy.
Tuy mọi người đều chưa từng gặp Diệp Quân Lâm, nhưng danh tiếng của anh thì ai cũng đã từng nghe.
“Anh ta vậy mà thật sự đến Kinh Thành?”
Mọi người vô cùng ngạc nhiên.
Tất cả mọi người cẩn thận đánh giá Diệp Quân Lâm.
Nỗi sỉ nhục của Diệp gia!
Vì cuộc sống, bỏ rơi mẹ và vợ con.
Để phụ nữ trẻ em gánh vác mọi thứ cho anh.
“Diệp Quân Lâm, anh không xứng làm thằng đàn ông, anh còn dám tới nơi này?”
“Tôi thật hận không thể quất chết anh!”
“Anh đúng là không phải người mà, hèn nhát! Đại Hạ ta có người như anh thật sự là sỉ nhục mà!”
...
Mọi người giống như thùng thuốc súng bị châm lửa, tức giận mắng Diệp Quân Lâm.
“Diệp Quân Lâm, tôi khuyên anh mau chóng rời khỏi đây, vậy Long thiếu còn có thể tha cho anh một mạng!”
Cao Thanh Dự vội vàng khuyên nhủ.
“Cao thiếu không hổ là quân tử nha! Rõ ràng cạnh tranh Lý Tử Nhiễm tiểu thư với Diệp Quân Lâm, còn suy nghĩ cho anh ta như vậy!”
“Chỉ có anh mới có thể xứng với Lý Tử Nhiễm tiểu thư thôi, cái thứ không phải đàn ông này căn bản không xứng!”
Mọi người đều khen ngợi Cao Thanh Dự.
Trong con ngươi Cao Thanh Dự lên vẻ khác thường.
Diệp Quân Lâm cười cười nói: “Được, tôi có thể rời đi, nhưng tôi muốn mang Tiêu Thấm đi cùng!”
“Không được! Cậu có thể đi, nhưng Tiêu Thấm nhất định phải ở lại làm vợ lẽ của tôi!”
“Hiện tại cả Kinh Thành ai mà không biết Tiêu Thấm sắp làm vợ lẽ của tôi? Sao cô ấy có thể đi với anh được? Long Cuồng Phong tôi không cần mặt mũi sao?”
Long Cuồng Phong giận dữ nói.
“Vậy hôm nay tôi cứ muốn dẫn cô ấy đi đó! Người nào cản đường tôi, gϊếŧ!”
Trong con ngươi Diệp Quân Lâm hiện lên sát ý khát máu.