Khương Di Quân và Lăng Thiên Long đứng bên cạnh Diệp Quân Lâm hoàn toàn trợn tròn mắt.
Đây... Chuyện quái gì đang xảy ra vậy?
Họ đã tham gia vào một cuộc xung đột gì đây?
Nhiều cao thủ như vậy đều nhắm vào Diệp Quân?
Quan trọng là những cao thủ này, mỗi một người đều vượt quá sức tưởng tượng của bọn họ.
Cho dù bọn họ đến từ hoàng tộc Kinh Thành, có hiểu biết quá nhiều quá nhiều.
Đối với những cao thủ trước mắt này, họ cũng sợ hãi, cũng là không cách nào nhìn thấu.
Nhiều cường giả như vậy, đáng lý chỉ có mấy thế gia lớn ở Kinh Thành mới có chứ?
Hơn nữa thực lực của Lăng Thiên Long siêu cường, đứng thứ hai trên bảng Công tử Kinh Thành.
Nhưng cao thủ đứng xung quanh anh ta, anh ta không thể nhìn thấu bất kỳ một người nào.
Tất cả bọn họ đều ở trên anh ta...
Điều này cũng quá khủng khϊếp rồi đi!
Ví dụ, mười vệ sĩ giỏi vừa rồi của Lăng Thiên Long đều là những người đỉnh cao trong đỉnh cao, Nhưng điều bị gϊếŧ sạch trong tích tắc
Đám người trước mắt này đến tột cùng là mạnh cỡ nào chứ?
Ngay cả hai người Lăng Thiên Long cũng không thể tưởng tượng được.
Mấu chốt là giờ phút này, số lượng đã tăng lên nghìn người...
Họ thậm chí còn nhớ lại cảnh tượng bất thường ở sân bay.
Đám vệ sĩ nói đều là sự thật.
Sân bay thực sự có rất nhiều cao thủ ở nước ngoài...
Giang Bắc quả thật đã xảy ra chuyện lớn rồi!
Những cao thủ nước ngoài này vậy mà đều tới vì Diệp Quân Lâm?
Diệp Quân Lâm không phải là con ngoài giá thú sao?
Chẳng lẽ anh có thân phận khác?
Loại trận chiến này cũng quá dọa người rồi.
Đầu óc Khương Di Quân trống rỗng, căn bản không nghĩ ra tại sao.
Họ chỉ đứng đó một cách ngớ ngẩn.
“Gϊếŧ!”
Cao thủ trăm nước đồng loạt hành động.
“Rầm!”
Lăng Thiên Long đứng mũi chịu sào, nhận một cú đấm trời giáng.
Một thân học võ của anh ta làm cho Lăng gia kiêu ngạo căn bản chẳng có ích lợi gì, thực lực đứng thứ hai của bảng Công tử hoàn toàn bị nghiền ép.
Bị một người trong số đó đánh một quyền, lập tức bay ra xa mấy chục mét.
Ngay cả một cơ hội nhỏ nhất để phản ứng cũng không có.
Sau khi ngã xuống đất, Lăng Thiên Long điên cuồng hộc máu, thân thể co giật vài cái rồi bất động.
Mặc dù không chết, nhưng đủ để nằm liệt trong vài tháng.
Giờ khắc này, anh ta và Khương Di Quân đã hiểu được điều Vũ Sâm đã nói: Diệp Quân Lâm bận rộn, không có thời gian ứng phó loại nhân vật nhỏ bé như các người.
Bây giờ xem ra, bọn họ thật sự chính là nhân vật nhỏ bé.
Hơn một nghìn người trước mắt không mạnh hơn bọn họ sao?
Diệp Quân Lâm rốt cuộc có thân phận đặc thù gì?
Đáng để nhiều cao thủ đến như vậy?
Chẳng lẽ chuyện lớn phát sinh ở nước ngoài có liên quan tới anh?
“Oành!”
Lại có người bổ đao về phía Khương Di Quân.
Trong nháy mắt, máu cả người Khương Di Quân đông lại, rơi vào động băng, cận kề cái chết.
Cô ta nhắm mắt trong tuyệt vọng.
Cô ta sắp chết...
Đột nhiên, cô ta cảm thấy một bàn tay mạnh mẽ đặt trên vai cô ta, kéo cô lại.
Cô ta mở mắt ra, thì ra là Diệp Quân Lâm đã cứu cô ta.
Cô ta rất vui mừng.
Nhìn Diệp Quân Lâm bên cạnh, trong lòng kích động.
“Rầm!”
Diệp Quân Lâm đá một phát vào người ra tay, khiến người đó bay ra.
“Con dân Đại Hạ ta các người không có tư cách gϊếŧ, ngay cả khi bọn họ có phạm phải đại tội ngập trời đi nữa!”
Diệp Quân Lâm lạnh mặt.
“Ha ha, còn muốn bảo vệ người? Diệp Quân Lâm, đây là anh đang gia tăng độ khó cho mình đấy!”
Các cao thủ trăm nước càng thêm phấn khích.
Điều bọn họ muốn chính là kéo dài thời gian của Diệp Quân Lâm.
Bây giờ, Diệp Quân Lâm còn muốn bảo vệ người, vừa lúc thuận theo ý của bọn họ.
“Vậy các người cứ việc thử xem!”
Vừa dứt lời, hơn một nghìn cường giả đều gϊếŧ tới.
Khương Di Quân được Diệp Quân Lâm bảo vệ, thật sự trợn tròn mắt.
Nhìn từng bóng đen xuất hiện xung quanh mình, tim cô ta gần như muốn bay ra khỏi có.
Cô ta chưa từng trải qua cảnh tượng như này trong đời.
Anh có thể đối phó được không?
“Nhắm mắt lại!”
Bên tai cô ta truyền đến giọng nói của Diệp Quân Lâm.